Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3065 - Chương 3065 - Có Thể Vì Cơ Nghiệp Thiên Thu (3)

Chương 3065 - Có thể vì cơ nghiệp thiên thu (3)
Chương 3065 - Có thể vì cơ nghiệp thiên thu (3)

Chương 3065: Có thể vì cơ nghiệp thiên thu (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sau khi Lương quân tản đi, du kỵ Tề quân cũng tản ra lần nữa, tùy hành hộ vệ xa giá.

Hai lão bằng hữu ngồi cạnh nhau trước càng xe, cũng không nói nhiều.

Hướng Tiền chỉ lẳng lặng ngửa mặt nhìn bầu trời.

Khương Vọng thì vẫy vẫy tay với viên Đô úy đã rút đao với Hoàng Túc, đợi hắn ta đến gần hành lễ, mới hỏi: "Ngươi tên là gì?"

Viên Đô úy có can đảm ngẩng đầu đối ngàn quân, trước mặt Võ An Hầu ôn hòa lúc này, lại cảm thấy hơi căng thẳng, hắn ta cố bình tĩnh nói: "Ti chức là Úc Tân Điền, người phủ Ngu Cô... Nhân sĩ quận Ngu Cô, gia nhập quân đội đã sáu năm, cuối mùa xuân năm nay được thăng làm Đô úy phủ quân phủ Thiệu Khang, phụng mệnh đến quận Cẩm An truy bắt dư nghiệt Bình Đẳng Quốc."

Sau khi người Tề tiếp nhận đất Hạ, vì để dần dần thay đổi người Hạ nên cũng không thực hiện cải cách quá lớn ở các phủ. Về mặt quân chính, đều tiến hành theo tiêu chí chất lượng hàng đầu. Viên Đô úy này, theo quân chế của Hạ cũ là quân chức Thống soái ba trăm người.

"Đừng hoảng hốt. Phủ Ngu Cô hay quận Ngu Cô cũng không khác gì. Phủ Tổng đốc mới bắt đầu cải chế, chính ta cũng thường nói sai." Khương Vọng cười nhạt nói: "Tân Điền, cái tên này cũng rất có phong cách."

Úc Tân Điền ngượng ngùng nói: "Bởi vì sinh được ta là con trai, gia gia ta nói, về sau có thể khai hoang thêm ruộng mới cho gia đình, nên mới gọi là Tân Điền."

"Có muốn vào Lão Sơn thiết kỵ của ta không?"

"A... Đương nhiên, đương nhiên muốn! Ta nằm mơ cũng muốn phụng sự cho ngài!"

"Trước làm Phó Đô thống, suất lĩnh năm trăm sĩ tốt. Ngươi thấy thế nào?"

Úc Tân Điền nửa quỳ trên mặt đất: "Nguyện cống hiến sức lực cho Hầu gia!"

Hiện tại Lão Sơn thiết kỵ có tổng cộng hai ngàn người, hắn ta vừa vào đã thống lĩnh một phần tư. Nói trắng ra thì đã trở thành tâm phúc của Võ An Hầu ở đất Hạ, điều này sao không khiến hắn ta mừng rỡ được chứ?

"Giao cho ngươi nhiệm vụ đầu tiên." Ngữ khí Khương Vọng vừa tùy ý lại có mấy phần thân cận: "Ghi lại tên của những huynh đệ cùng đồng hành này. Sau đó đến Hầu phủ lãnh tiền, mỗi người thưởng mười lượng bạch ngân, xem như khen ngợi dũng khí. Ngoài ra, về sau, nếu Lão Sơn thiết kỵ lại mở rộng, chiêu mộ thêm, dưới điều kiện tương đương, bọn họ có thể được ưu tiên trúng tuyển."

Từ sau khi Khương Vọng chính thức thành tựu siêu phàm, vàng bạc thế tục với hắn mà nói cũng không quan trọng nữa. Tiền tệ ở thế giới Siêu phàm đơn giản thực tế, chính là lấy Đạo Nguyên Thạch làm chuẩn hoặc so sánh với với Khai Mạch Đan làm chuẩn. Còn như Mê Tinh, Sinh Hồn Thạch là những loại tiền tài chỉ lưu thông ở một số khu vực nhất định. Nó và vàng bạc thế tục gần như là hai thể hệ, rất ít khi giao hội.

Nhưng bởi vì thế giới siêu phàm xây dựng trên cơ sở thế giới phàm tục cho nên cũng không thể hoàn toàn thoát ly.

Đối với đa số bách tính mà nói, vàng bạc vẫn là tiền tệ quan trọng nhất. Ở một số đạo pháp đặc thù cũng là đồng tiền có nhân khí lớn nhất.

Nói một cách chính xác thì, khoảng chín mươi đến một trăm mười lượng xích kim, mới có thê rmua được một viên Đạo Nguyên thạch. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải có con đường câu thông với siêu phàm. Đây là điểm duy nhất hai loại hệ thống tiền tệ giao hội.

Khương Vọng sớm đã không cần đến vàng bạc, nên đương nhiên việc tiện tay phát ngân lượng chỉ là chuyện bình thường. Có điều, thưởng phạt đều phải có chừng mực, quá thì được không bù nổi mất.

Hoàn tệ mà Hạ quốc dùng theo Cảnh quốc, đang từng bước bị thay thế thành Đao tệ của Tề quốc. Bản thân chuyện này cũng là một trong những quá trình ngưng tụ thực lực quốc gia.

Nhờ vật liệu ở thế giới siêu phàm phồn thịnh nên dù đã trải qua một trận đại chiến, tỉ giá hàng hóa ở đất Hạ cũng nhanh chóng ổn định lại. Trước mắt mà nói, hai Đao tệ có thể mua được một cái bánh bao chay. Một hộ gia đình bình thường, một ngày sẽ chi tiêu khoảng một trăm Tề Đao tệ.

Mười lượng bạch ngân này tương đương với một vạn Đao tệ, đối với sĩ tốt phổ thông mà nói tuy không phải là quá lớn nhưng cũng không phải là nhỏ.

"Ti chức lĩnh mệnh!"

Úc Tân Điền vô cùng vui vẻ phóng ngựa đi về phía sau, không bao lâu, phía sau liền vang lên từng trận reo hò. Có đôi khi, vui vẻ cũng rất đơn giản. Thế nhưng, chuyện đơn giản như vậy lại có rất nhiều người không thể có được.

Nghe những tiếng cười từ tận đáy lòng của những hán tử quân đội kia, rõ ràng rất gần nhưng lại giống như rất xa xôi.

Hướng Tiền nửa dựa vào toa xe, ngơ ngác nhìn bầu trời: "Thời gian trôi qua thật nhanh."

Khương Vọng nghiêng đầu đi, qua đám râu ria lộn xộn kia, vậy mà thấy được vệt nước mắt uốn lượn.

Hướng Tiền chảy nước mắt, thanh âm vẫn bình tĩnh tùy ý như trức kia: "Khương Thanh Dương, muốn nhìn kiếm của ta không?"

...

Lúc đó chia tay ở ngoại thành Phong Lâm, Hướng Tiền còn ở tu vi Đằng Long cảnh, lúc đó Khương Vọng đã thành tựu Nội Phủ.

Lúc đó Hướng Tiền đã trở lại như xưa, buông lời táo bạo, muốn ở Nội Phủ cảnh, cùng Khương Vọng tranh danh hiệu vô địch Nội Phủ.

Khương Vọng cũng nói, muốn để Hướng Tiền mài kiếm cho mình.

Hiện tại đã qua vài năm, Hướng Tiền đã bước vào Nội Phủ cảnh mấy năm, mà Khương Vọng đã tiến lên Thần Lâm.

Nhưng Hướng Tiền vẫn tự hỏi.

Y vẫn chưa quên lời hứa năm đó.

Trong nhiều đêm dài tĩnh lặng, y vẫn luôn nhớ đến cuộc trò chuyện giữa hai người trẻ tuổi trước mối thù nợ máu.

Chân chính giao thủ lúc cùng cảnh Nội Phủ đã là chuyện không thể, chỉ là để Khương Vọng xem một kiếm này, cũng đủ để phân biệt mạnh yếu – không gặp đã ba năm rồi. Ta nay đã vô địch trong Nội Phủ cảnh hay chưa?

Khương Vọng chỉ nói: “Đương nhiên.”

Cho nên Hướng Tền chậm rãi nhắm hai mắt lại, năm tháng như nước chảy, lúc cặp mắt cá chết kia lần nữa mở ra, đã kiếm quang đầy mắt, sắc bén kinh người!

Cũng không có động tác gì khác, chỉ giơ ngón trỏ lên, vô cùng tùy ý chỉ lên.

Giống như vẩy mực vẽ tranh sơn thủy, phóng khoáng sơ cuồng.

Vù!

Chợt vang lên một tiếng rít, dường như đâm xuyên qua màng nhĩ của người nghe.

Rất nhiều du kỵ đi theo phía sau xa giá đều theo tiếng ngửa mặt nhìn lên trời cao, lại chỉ thấy mây tầng trung tách ra, một đuôi cầu vồng theo gió lốc xuất hiện!

Nhưng trong đôi mắt đã chuyển ánh vàng ròng của Khương Vọng, nó không chỉ là một thứ cực kỳ sắc bén, mà còn là một loại đường nét tinh chuẩn. Nét vẽ này một đường quét đến, miêu tả một Hướng Tiền chán chường, một Hướng Tiền không cam lòng, một Hướng Tiền bất ngờ giãy dụa, và thống khổ dài lâu!

Từ trong thống khổ, vô vọng, xuất hiện “duy ngã”.

Bình Luận (0)
Comment