Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3076 - Chương 3076 - Bặt Vô Âm Tín (3)

Chương 3076 - Bặt Vô Âm Tín (3)
Chương 3076 - Bặt Vô Âm Tín (3)

Chương 3076: Bặt Vô Âm Tín (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Diêm Đồ bị lăng trì xử tử, vị trí thống soái Trảm Vũ Quân, chính là miếng thịt mỡ béo bở bị bỏ trống.

Nếu là trong cuộc chiến Tề Hạ, quân lính dưới chướng Điền An Bình không thương vong nhiều như vậy, không khiến cho binh lính xa lòng nhiều như vâỵ, thì với những chiến công mà y giành được, cộng với tu vi đủ để xứng với thống soái Cửu Tốt, vị trí này thực sự rất có khả năng là của y.

Nếu Điền thị có thể chấp chưởng một chi Cửu Tốt cường quân, thanh thế tất nhiên sẽ chấn động mạnh.

Tiếc là Điền An Bình lại không khiến người ta thấy an tâm như vậy.

Trịnh Thế đã chấp chường Bắc Nha trong nhiều năm, côn lao tư lực đều không thiếu, nhưng tu vi của ông ta lại không đủ, đột nhiên nhậm chức thống soái Cửu Tốt thì khó mà thuyết phục đám đông. Nhưng trước mắt xem ra, vị trí đó hẳn là đã được ông ta coi là vật trong túi.

Lúc đầu, Trọng Huyền Trử Lương có thể điều khiển Thu Sát chỉ với tu vi đỉnh cấp Thần Lâm, bản thân ông ta tuy là không thể so sánh với Trọng Huyền Trử Lương, nhưng ông ta cũng là cường giả Thần Lâm, Động Chân tuyệt không vô vọng.

Tuy nói không phải Bắc Nha đô uy nào cũng có thể thăng quan tiến chức, từ trước đến nay người ở vị trí này nhưng lại không thể chết yên lành tuyệt không phải là ít.

Nhưng một Bắc Nha đô úy có thể ngồi đủ lâu và đủ ổn định, nhất định phải là tâm phúc của Thiên Tử, và cũng phải có đủ tài năng.

Chỉ là không biết vị mới nhậm chức Phủ Tuần Kiểm Đô Thành Tuần Kiểm Đô Úy Dương Vị Đồng là loại người nào.

Đúng vậy, trong số hai người thu hút được sự chú ý triều đình, tích cực tranh giành vị trí Bắc Nha đô úy, một là Khương Vọng đã tự mình từ chức thì không nói, nhưng môn sinh Trương Vệ Vũ của Trần Phù cũng không đạt được điều mình muốn .

Người cuối cùng đảm nhận vị trí này, lại là môn sinh Dương Vị Đồng của Dịch Tinh Thần, người trước giờ không để lộ ra chút gì.

Nguyên Tuần Kiểm Phó Sứ Dương Vị Đồng, là nhân vật đã được Dịch Tinh Thần có ý truyền thừa chính cương, tài năng tất nhiên là không tồi..

Khương Vọng sớm đã tiếp xúc với hắn ta, ấn tượng không tồi chút nào. Nhưng cũng chỉ dừng lại ở ấn tượng đầu tiên. Sau khi Dịch Tinh Thần nhận Thập Tứ làm nghĩa nữ thì mới có nhiều cơ hội gặp mặt.

Lần này hắn tới Bắc Nha, trước đó cũng không chào hỏi ai, nhưng vẫn tình cờ gặp được Trịnh Thương Minh.

“Hầu gia!” Trịnh Thương Minh mang theo vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, sải bước tiến lên: “Hôm nay sao ngài có thời gian rảnh tới đây vậy?”

Thân là công tử của tiền nhiệm Bắc Nha đô úy, không giống với tưởng tượng của Khương Vọng, hắn ta không trực tiếp tiếp nhận chức vụ Tuần Kiểm Phó Sứ, trên eo vẫn đeo ngũ phẩm thanh bài.

Nghĩ kỹ thì, đây thực sự là một sự lựa chọn thông minh hơn. Hắn ta cứ như vậy từng bước đi lên, tương lai lúc đoạt lại chức vị Bắc Nha đô úy, lực lượng cản trở cũng sẽ ít đi rất nhiều.

“Thương Minh huynh.” Khương Vọng cười nhạt nói: “Ngươi vẫn cứ gọi ta như cũ đi, ngươi gọi như vậy ta cảm thấy không quen.”

Những người đã từng quen biết ở Lâm Truy, sau này càng tiến xa thì càng trở nên bất đồng.

Hắn và Trọng Huyền Thắng cùng vinh cùng nhục, cùng hội cùng thuyền.

Với Yến Phủ và Lý Long Xuyên, là tìm kiếm điểm chung trong khi bảo lưu sự khác biệt và đối xử chân thành với nhau.

Với Cao Triết là đạo bất đồng không thể cùng chí hướng, chỉ có vẻ lịch sự bề ngoài và những lợi ích có liên quan.

Với Trịnh Thương Minh cũng là đạo lộ bất đồng, mỗi người đều có tham vọng của riêng mình, không thể thành chí hữu, nhưng vẫn còn chút tình cảm. Bây giờ vì mối quan hệ với Dịch Tinh Thần, còn có thể thân cận hơn một chút.

Mối quan hệ giữa con người với nhau sẽ bị ảnh hưởng bởi quá nhiều yếu tố. Chính những sợi dây liên kết chặt chẽ này hòa trộn vào nhau tạo nên hồng trần. Khương Vọng đang không ngừng tiến lên phía trước, cũng đang không ngừng cảm thụ.

“Bây giờ ngươi ở đâu cũng là hầu gia, chỉ sợ ta đột nhiên gọi một câu Khương huynh, ngươi lại thấy không quen.” Trịnh Thương Minh cười tiếp lời, thản nhiên nói: “Thế nào, hôm nay tới thị sát công việc, hay là quan tâm dân chúng, muốn đích thân xử lý mấy vụ án đây?”

Dáng vẻ khôn khéo linh hoạt này của hắn ta đã hoàn toàn khác với trước đây.

“Cũng không có gì khác.” Khương Vọng trực tiếp nói: “Là bằng hữu của ta, gần đây không biết vì sao không có tin tức, ta muốn thông qua cừ đạo thanh bải, hỗ trợ tìm xem nàng đã đi đâu.”

“Tìm người là sở trường của nha môn chúng ta.” Trịnh Thương Minh nghe xong đầu tiên đáp ứng trước, sau đó nói: “Người bằng hữu này của ngươi là ai?”

“Lâm Hữu Tà.” Khi Khương Vọng nói, hắn nhìn thẳng vào mắt của Trịnh Thương Minh.

Ánh mắt của Trịnh Thương Minh buộc chặt trong giây lát, nhíu mày một cái, nhưng rất nhanh đã trở lại như thường.

“Lâm bổ đầu mất liên lạc rồi?” Hắn ta nói: “Ta sẽ lập lức phân phó, toàn lực điều tra chuyện này.”

Thân phận của Lâm Hữu Tà rất đặc biệt.

Nàng là truyền nhân còn sót lại của tứ đại gia tộc Thanh Bài.

Tứ đại Thanh Bài, bốn thế gia đã từng lừng lẫy một thời, là hạch tâm sớm nhất của hệ thống Thanh Bài. Bọn họ chấp chưởng Thanh Bài bay khắp Đông Vực, truy nã tù phạm, tróc nã tặc nhân, thanh danh truyền xa!

Còn hiện giờ, Đô Thành Tuần Kiểm Phủ mới là hạch tâm tuyệt đối của hệ thống Thanh Bài. Bắc Nha Đô Úy, trên vâng mệnh thiên tử, dưới chưởng quản bộ đầu các quận, mỗi tiếng nói mỗi cử động đều chân chính đại biểu cho ý chí của cả hệ thống Thanh Bài. Cũng lấy quan chức không cao trở thành hạch tâm quyền lực của thành Lâm Truy.

Lâm, Lệ, Ô, Trình bốn dòng họ huy hoàng này, đã trở nên ảm đạm trong lịch sử.

Hai cường giả Thần Lâm cảnh còn sót lại là Ô Liệt cùng Lệ Hữu Cứu đều đã bỏ mình.

Người trước chết đi, vẫn còn vinh danh sót lại. Kẻ sau chết đi, là chịu tội róc thịt.

Ánh sáng sau cùng của Thanh Bài thế gia cũng theo đó mà tan hết.

Là đứa con còn lại của nhất đại danh bổ Lâm Huống, sau vụ án của Phùng Cố, Lâm Hữu Tà đã lựa chọn rời khỏi Tề quốc, đi đến Tam Hình Cung để rèn luyện chuyên sâu.

Việc mất liên lạc với nàng khiến Khương Vọng không có cách nào không nghĩ ngợi.

Vậy nên, hắn mới đích thân đến Bắc Nha, mới gặp Trịnh Thương Minh.

Bình Luận (0)
Comment