Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3110 - Chương 3110 - Càn Khôn Há Lại Vì Đông Quốc Mà Rõ Ràng (3)

Chương 3110 - Càn khôn há lại vì Đông quốc mà rõ ràng (3)
Chương 3110 - Càn khôn há lại vì Đông quốc mà rõ ràng (3)

Chương 3110: Càn khôn há lại vì Đông quốc mà rõ ràng (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong phủ Tướng quốc không quá lộng lẫy ở thành Tân An, Trang quốc.

"... Mọi chuyện chính là như thế."

Đỗ Như Hối ngồi ở chủ vị, chậm rãi nói chuyện.

Mái tóc đen lúc trước, chẳng biết từ khi nào đã lẫn lộn tơ bạc.

Tuy nói rằng Thần Lâm bất lão nhưng ông ta vì đất nước mà ưu tư quá mức.

Từ sau khi Đổng A chết, vẫn chưa thể tìm được một người nào có thể san sẻ quốc sự.

Phó Bão Tùng quá thẳng tính, Lê Kiếm Thu quá trầm tĩnh, Lâm Chính Nhân quá không đáng tin.

Ông ta vừa phải lo liệu quốc sự, vừa phải gánh trách nhiệm giúp quân chủ, còn phải bồi đưỡng nhân tài... Người đã từng có hi vọng Động Chân, giờ lại sa sút đến mức này.

Cũng may thực lực quốc gia của Trang quốc ngày càng mạnh, ông ta cũng không hẳn không thể ký thác hy vọng vào quan đạo, nên cũng không quá nóng lòng truyền thừa chính quyền.

Ông ta sầu tư ngồi xuống, nói với mấy người trẻ tuổi: "Bây giờ Khương Vọng có địa vị cao ở bá chủ quốc, rất được Tề Thiên tử tín nhiệm. Khương Thuật kia vì bá nghiệp Tề quốc tất nhiên sẽ tận lực đả kích các nước đạo chúc, cho nên nhất định sẽ không tiếc giá nào để giữ gìn danh dự của Khương Vọng, thay Khương Vọng lên tiếng.

Kịch Quỹ chân nhân ở Quy Thiên Cung đã từng đứng ra làm chứng cho Khương Vọng chính là người quen cũ của Dư Bắc Đấu. Dư Bắc Đấu vì cầu đường ra cho Mệnh Chiêm Thuật, đã nấn ná ở Tề quốc nhiều năm, ông ta nói chuyện thay ai, muốn cầu thứ gì, không cần nói cũng rõ...

Chúng ta thế không bằng người, lại bởi vì xưa nay tự lập nên không được Cảnh quốc ủng hộ nhiều.

Lúc trước bản tướng chỉ có thể đến Ngọc Kinh Sơn thụ hình, mà bây giờ, cũng chỉ có thể thuận theo miệng lưỡi thiên hạ."

Ông ta nặng nề thở dài một hơi: "Chúng ta không chỉ không thể vạch trần hắn, mà còn phải giúp hắn che giấu. Nếu không, bồn nước bẩn lúc trước Bạch Cốt Đạo làm hại này sẽ giội lên đầu Trang quốc chúng ta."

Những người trẻ tuổi đang ngồi đây đều có tương lai sáng lạn, rất nhiều người đều xuất thân thì quốc đạo viện, được liệt tên vào hàng ngũ Quốc Viện Lục Kiệt.

Đương nhiên, bây giờ vào triều làm quan, phân tán ra ở quân đội, chính trị, tập hình ti nên cũng không còn giữ xưng hô cũ nữa. Quốc viện có nhân tài mới ra, bọn họ cũng bắt đầu bộc lộ tài năng.

Hôm nay, sáu người trẻ tuổi tụ tập tại phủ quốc tướng, đều có tên trong hàng ngũ "Tân An Bát Tuấn".

Cái gọi là "Tân An Bát Tuấn" chính là tám tuấn tài mà triều đình công nhận, trong đó có hai người là nhân tài từ nước khác đầu nhập tới, còn phần lớn còn lại đều xuất thân từ quốc đạo viện... Bởi vì có tài hoa xuất chúng nên được ký thác kỳ vọng rất cao.

Ví dụ như, người đứng đầu Tân An Bát Tuấn là Lâm Chính Nhân có lễ nghĩa, được người người ca tụng, từng giành được suất tiến vào vòng thi chính của HoànG Hà Hội. Đáng tiếc, vì liều mạng quá mức mà bị Huyết Quỷ phản phệ, không thể tiến thêm một bước.

Ví dụ như truyền nhân của Phó tướng Đổng A đã chết, người đứng thứ ba trong Bát Tuấn, Lê Kiếm Thu. Một thân bản lĩnh kiếm thuật siêu phàm thoát tục, thần thông đạo pháp cũng khó có người nào trong nước có thể bì kịp.

Ví dụ như người đứng thứ tư trong Bát Tuấn, Phó Bão Tùng, vừa cứng nhắc vừa đầu gỗ...

"Quốc tướng, sao lại nói..." Phó Bão Tùng trầm ngâm lên tiếng: "Tề quốc sẽ giội nước bẩn lên đầu chúng ta?"

Người có can đảm chất vấn phán đoán của Đỗ Như Hối trước mặt ông ta như vậy, chỉ sợ toàn thể Trang quốc cũng chỉ có một Phó Bão Tùng.

Người này xử sự không khéo léo, chỉ biết tuân theo lý lẽ một cánh cứng nhắc, thường khiến cho đồng liêu không mấy hài lòng.

Lâm Chính Nhân thường nói, mặc dù gã rất rất bội phục Phó Bão Tùng nhưng loại tính cách như Phó Bão Tùng, dù ở đâu, trường hợp nào cũng dễ xảy ra chuyện. Cũng chỉ có minh quân, tướng hiền như Trang quốc mới có chỗ cho loại người như Phó Bão Tùng nổi danh... Câu này rất được tán thành.

Đỗ Như Hối nhìn Phó Bão Tùng một chút, bình tĩnh nói: "Bọn họ liệt kê từng chuyện ác của Bạch Cốt Đạo, nhưng Trang quốc chúng ta chịu hậu quả nặng nề nhất, Vô Sinh Giáo cũng từ Bạch Cốt Đạo mà phát triển lên. Nhưng trong phong quốc thư này của Tề quốc vốn không đề cập đến Trang quốc. Nếu chúng ta không để ý đến quá khứ thì đây chính là một lỗ hổng, ngày khác, lúc nào Khương Vọng cũng có thể xé mở lỗ hổng này mà tiến lên, nói xấu chúng ta cấu kết với Bạch Cốt Đạo... Không thể không đề phòng."

Phó Bão Tùng đáp: "Cho nên ngài muốn lấy mình lấp cái miệng hố này, để lộ vết thương về mấy chục vạn bách tính, cùng chung mục đích với Khương Võ An, giúp hắn thôi động việc tiễu sát Vô Sinh Giáo. Khương Vọng đã thề không chung nhật nguyệt với Trương Lâm Xuyên tất nhiên sẽ lấy việc giết chết Trương Lâm Xuyên làm trọng, đối với việc này cũng chỉ có thể ngầm thừa nhận. Nhất là khi ngài còn mời được Kính Thế Đài cùng Bùi đại soái chống lưng cho chúng ta..."

"Cũng không thể nói là mời hay không mời, đây là chính nghĩa thì được ủng hộ, vô đạo thì bị bài xích." Đỗ Như Hối nói tiếp: "Bách tính của Trang quốc chúng ta chịu khổ sở, Ngọc Kinh Sơn cũng biết rõ."

"Nhưng tha thứ cho ta nói thẳng." Phó Bão Tùng phản bác: "Những năm này, chúng ta cũng không hề có hành động mang tính nhắm vào Bạch Cốt Đạo nào. Đối với việc của Vô Sinh Giáo cũng không hề can thiệp. Sao Kính Thế Đài lại có thể đưa mọi công lao lên người chúng ta, ngầm trào phúng Tề quốc bắt chước lời người khác."

Trong phòng nhất thời có chút xấu hổ.

Đỗ Như Hối thầm thở dài một hơi, ông ta đã cố ý chặn lời Phó Bão Tùng nhưng tên này vẫn nói ra những lời như thế... Quả thực là không biết phỏng đoán tâm tư người khác.

Thế nhân nói bản tính Phó Bão Tùng cương trực, quả thực như một khuôn với Phó tướng Đổng A. Mặc dù Tế tửu quốc đạo viện cũng rất coi trọng hắn ta nói hắn ta là quân tử chân thành, mong đợi hắn ta có thể có thành tựu.

Nhưng, Đổng A là ngoài cương trực, cũng sẽ biết thay đổi vì quốc gia. Còn Phó Bão Tùng này lại là một đường thẳng, tử thủ đạo lý trong lòng mình, kéo Đổng A đâu chỉ trăm dặm?

Bình Luận (0)
Comment