Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Được coi vị thần duy nhất trong thế giới Vô Sinh này, là người được cung cấp mọi ‘dưỡng chất’. Lúc này, từng cái giơ tay nhấc chân của Trương Lâm Xuyên, đều mang theo vĩ lực, hắn ta giơ bàn tay nhợt nhạt lên, nhẹ nhàng ấn xuống một cái.
Thanh Văn Vực biến mất một cách lặng lẽ.
Khương Vọng ngẩng đầu phun ra một ngụm máu tươi!
Ban đầu Trương Lâm Xuyên thành tựu Chân Thần, một thân vĩ lực, đều ở trong thế giới Vô Sinh này. Nếu như Hung Đồ đối chiến với hắn ta trong thế giới Vô Sinh này, hắn ta tuy rằng không đánh bại được Hung Đồ, nhưng chưa chắc đã bị tổn thất lớn như vậy.
Một đao của Trọng Huyền Trử Lương kia, là đi theo sự kết nối của số mệnh, trực tiếp tránh được thế giới Vô Sinh, cách một giới rơi xuống, chém thẳng vào bản khu của hắn ta.
Vô Sinh giáo đã bị tiêu diệt, thế giới Vô Sinh đương nhiên đã mất đi nguồn lực lượng sống khổng lồ. Nên nếu chỉ dựa vào bản thân một mình hắn ta, thì căn bản không đủ để chống đỡ sự phát triển của thế giới Vô Sinh. Mỗi lần sử dụng lực lượng của thế giới Vô Sinh, đều là tiêu hao trên thân thể hắn ta, không khác gì miệng ăn núi lở.
Vì thế bây giờ hắn ta thực sự rất keo kiệt trong việc sử dụng thế giới Vô Sinh.
Khương Vọng đương nhiên xứng đáng.
Võ An Hầu của Đại Tề, người đã một tay lãnh đạo lật đổ Vô Sinh giáo, và đẩy hắn ta đến tình trạng hiện tại, xứng đáng với cái chết như vậy!
Hắn ta sải bước bước về phía trước!
Mang theo áp lực chèn ép tiến tới gần Khương Vọng.
Nhưng trận chiến vẫn chưa kết thúc.
Viễn vị!
Sau khi hai tòa linh vực bể tan tành liên tiếp, Khương Vọng ngã ngửa ra sau, nôn ra máu tươi. Máu tươi mà hắn phun ra biến thành một mũi tên máu, rít gào đụng thẳng lên bầu trời.
Sau đó từ trong huyết sắc kia, thắm ra màu bạch sắc.
Từ trong huyết sản sinh ra phong!
Một cơn phong sương gào thét từ phía Tây Bắc nổi lên, trong tích tắc thổi bay bầu trời trắng xóa.
Liệu việc phá vỡ hai tòa linh thức, rốt cuộc có sản sinh ra tác dụng gì không?
Thiên khuyết chính là câu trả lời.
Tây Bắc có thiên khuyết, bạch phong cuốn qua mặt đất, sương giá giết chết vạn vật!
Bất Chu Phong đã nở rộ kia, mang đến sự tan vỡ và kết thúc trong thế giới Vô Sinh của Trương Lâm Xuyên.
Lúc này, Trương Lâm Xuyên nhìn lên bầu trời.
Hắn ta hoàn toàn công nhận ý chí chiến đấu của Khương Vọng, cũng hoàn toàn thừa nhận tài năng chiến đấu của Khương Vọng.
Nhưng điều này sẽ không ảnh hưởng đến kết quả của trận chiến.
Sự chênh lệch đã sớm hình thành trong những năm tháng qua, hắn ta chưa bao giờ buông lỏng bản thân, cũng chưa bao giờ cho kẻ yếu cơ hội truy đuổi.
Lúc này, hắn ta tung người nhảy lên, cảm nhận được lực lượng từ mọi hướng đang hội tụ về phía mình...
Hắn ta phải thừa nhận rằng bản thân thích loại cảm giác này.
Cảm giác làm chủ vận mệnh, nắm chắc nhân sinh, phá vỡ tất cả mọi loại trở ngại.
Không biết tại sao, vào lúc này, hắn ta lại chợt nhớ tới một bóng người cầm trên tay trường đao, thờ ơ lạnh lùng hướng mũi nhọn về phía hắn ta... Nhưng đó đã là câu chuyện lâu lắm rồi, tuy rằng không quan trọng, nhưng đây cũng là thời điểm xóa sạch mọi vết tích cũ.
Hắn ta nhảy lên trên trời cao, với tư cách là vị thần tối cao của thế giới này, hắn ta đang phải đối mặt trực diện với sương phong ngay trước thiên khuyết.
Đưa bàn tay thăm dò về phía trước, dùng thân thể ngăn chặn Bất Chu Phong!
Vĩ lực dồi dào quét sạch tứ phương.
Toàn bộ thế giới Vô Sinh vì thế mà sôi sục!
Nhưng vào lúc này, Trương Lâm Xuyên đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh buốt, một cơn ớn lạnh từ tận sâu trong linh hồn tuôn ra.
Mệnh cách của hắn ta đã bị cắt giảm, lực lượng của hắn ta dần dần trở nên suy yếu. Vĩ lực dồi dào bao quanh cơ thể bị cắt đi từng lớp từng lớp một.
Hắn ta chợt nhận ra——
Các phó thân của hắn ta độ kiếp thất bại!
Liên tiếp thất bại!
...
...
La Hoan Hoan biến thành trì thành biển máu, một mình bước đi trên con phố dài.
Đi trong không trung, quần áo ướt đẫm máu tươi.
Tại tiểu quốc yếu nhược và vô danh này, nàng ta chọn một tiểu trấn xa xôi, bắt đầu đại khai sát giới. Không ngừng hấp thu lực lượng, cũng không ngừng chào đón nhân nhân nghĩa sĩ, giang hồ hào hiệp từ mọi nơi đến sau khi biết tin.
Không ngừng giết chóc, không ngừng giết chóc...
Lúc đầu để tạo cơ hội bước chân vào cao tầng của Tam Phần Hương Khí Lâu, tình nguyện đến nơi xa xôi này để phát triển, đồng thời muốn xây dựng đội ngũ của riêng mình trước. Nhưng cuối cùng trời lại không chiều lòng người, cùng với việc bản khu bị thất bại nặng nề ở Tề quốc, nguy cơ bị lật đổ đã gần ngay trước mắt, nên hắn ta phải dùng vũ lực độ qua chín kiếp, nỗ lực mở ra một thế giới mới. Mục đích của cơ thể này hoàn toàn bị đảo ngược.
Mọi kế hoạch phát triển dài hạn đều phải tạm dừng, sinh tử kiếp bắt buộc phải được đặt lên hàng đầu.
Trong sáu thân phận của sinh tử kiếp, thân phận ở Tam Phần Hương Khí Lâu có tốc độ phát triển chậm nhất, tiên thiên kém nhất, điều kiện tương quan cũng không tốt nhất, lại không có một phương án đáng tin cậy nào cả... Nàng ta chỉ có thể bí quá hóa liều, đi trên con đường khó khăn nhất.
Nàng ta biết rằng đây là ngõ cụt, điểm cuối cùng là kết quả của sự hủy diệt không thể tránh khỏi.
Chưa nói đến thân phận của nàng ta, cho dù bàn khu có tìm đến đây, lấy sát cầu đạo, thì cũng tuyệt không có lý do may mắn ở đây.
Nhưng nàng ta không cần đi tới điểm cuối cùng.
Nàng ta chỉ cần cứ đi về phía trước như vậy, cứ thế tiến về phía trước, giết thật nhiều người, gặp thật nhiều nguy hiểm… chờ đợi những thân phận khác nhau tới đây tiếp ứng.
Sinh tử kiếp không thể giả cầu ngoại lực, mà nhất định phải trải qua sinh tử. Nhưng khi Thất Phách Thế Mệnh ở trong đó, thì vẫn sẽ có không gian để xê dịch.
Ngay từ khi phương pháp cửu kiếp được tạo ra lúc ban đầu, bản khu cũng đã tính toán đến những khả năng này.
Đây cũng là phương pháp không có phương pháp.
Vì vậy, mặc dù nàng ta vẫn liên tục giết người, nhưng quá trình giết người luôn được đo lường rất kỹ lưỡng. Lực lượng của nàng ta được bộc lộ ra từng chút từng chút một, như vậy thì có thể trì hoãn được càng nhiều thời gian hơn.