Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3210 - Chương 3210 - Sương Phong Hồi Lưu (2)

Chương 3210 - Sương phong hồi lưu (2)
Chương 3210 - Sương phong hồi lưu (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Chiến trường Sương Phong Cốc tất nhiên là do Tề, Cảnh làm chủ, còn các tu sĩ đến cứu viện thì thuộc về nhiều quốc gia khác nhau. Những thế lực không có trụ sở trú đóng ở Yêu giới cũng có thể tham dự việc chinh chiến ở Yêu giới, có điều, trên danh nghĩa phải phụ thuộc vào các thành lớn gần nhất, phục tùng điều phối thống nhất. Sau khi đoạt được thu hoạch, còn cần giao nộp một lượng thuế nhất định. Về tính chất thì không khác mấy so với những nhiệm vụ treo thưởng kia.

Mà thứ các chư quốc trong thiên hạ thắng được trên trên Hoàng Hà Hội chính là quyền lực đơn độc phụ trách một khối chiến trường nào đó. Lời lỗ tự lo, có thể kiếm được bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu.

Hung thú sinh ra, khiến cho tài nguyên Khai Mạch Đan được bành trướng cực lớn. Cho dù chỉ là thi thể Yêu tộc cũng có thể nuôi nấng ra rất nhiều yêu thú. Bắt một Yêu tộc làm tù binh là có thể lợi dụng vài lần, thu hoạch được một lượng lớn Khai Mạch Đan.

Hiện giờ, chỗ tốt trên chiến trường Yêu giới là vô cùng dễ thấy.

Những quốc gia có thực lực nhất định, hoàn toàn có thể mượn chiến trường thuộc về mình, nhanh chóng bành trướng thế lực.

Đương nhiên cũng có không ít ví dụ, sau khi thắng được chiến trường độc lập, muốn đại sát một trận lại bị Yêu tộc dập tắt thê thảm đau đớn... Bởi vậy có rất nhiều chư quốc bị diệt vong có thể nhìn thấy trong sách sử.

Bên trong những tu sĩ đến giúp Sương Phong Cốc này, người mạnh nhất là thiên kiêu Vương Khôn, chiến lực Ngoại Lâu đỉnh phong của Cảnh quốc. Ban đầu, lúc tham dự chiến trường Tinh Nguyệt Nguyên người này có tu vi Nội Phủ cảnh, bây giờ cũng đã nắm chắc đạo đồ, đang tiến gần đến Thần Lâm.

Năm đó, những thiên kiêu Cảnh quốc tham gia Tinh Nguyệt Nguyên đều ảm đảm nhạt nhòa trước mặt Khương Vọng. Hôm nay, chênh lệnh giữa Vương Khôn cùng Khương Vọng lại càng lớn.

Hắn ta vừa đến Sương Phong Cốc liền thể hiện chiến lực không tầm thường, độc đấu năm yêu soái, giúp Thuần Vu Quy giảm bớt áp lực.

Nhưng quanh người Thuần Vu Quy vẫn bị vây chật như nêm cối.

Tê Ngạn Binh cùng Kế Chiêu Nam, Ưng Khắc Tuân cùng Thuần Vu Quy đều có thể xem như đối thủ cũ, rất kiêng kỵ nhau, cũng vô cùng cẩn thận khi ứng đối. Ngoại trừ việc không ngừng tiêu hao đạo cùng thể lực gần như không có tiến triển gì quá lớn.

Còn Sư Thiện Văn cùng Khương Vọng, là chạy một lượt khắp Sương Phong Cốc, giữa lúc đó còn mấy lần bao vây tấn công, muốn phối hợp với cường giả phe mình, đánh giết cường giả đối phương trong chớp mắt... Nhưng đều không thể đắc thủ.

Là cường giả nổi danh có thể sống sót ở nơi như cối xay thịt là Sương Phong Cốc này, kẻ nào kẻ nấy đều rất am hiểu việc bảo mệnh.

Tuy mưu tính lẫn nhau, không ngừng dồn ép đối phương nhưng chỉ cần một bước đi sai lầm cũng có thể lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục, ai không giống như giẫm trên băng mỏng?

Nhưng là, trong tình huống cường giả của hai bên đều bị cầm chân, phương có thực lực chiếm ưu thế là Yêu tộc đương nhiên là đang từng bước tiến tới gần thắng lợi.

Đa số tu sĩ Nhân tộc mới gia nhập cũng trở thành chất dinh dưỡng cho chiến trường.

Sau hai canh giờ ác chiến, chiến sĩ Nhân tộc bên trong Sương Phong Cốc đã còn không đến trăm người.

Mà trong tình huống không ngừng bị kiềm chế, tiêu hao thì mạnh như Khương Vọng, Kế Chiêu Nam, Thuần Vu Quy cũng đều không thể tránh khỏi việc rơi vào thế hạ phong.

Nhân tộc bị áp chế toàn diện, Sương Phong Cốc sắp thất thủ!

Trong tình huống thực lực có sự chênh lệch rõ ràng, sĩ tốt tham chiến bình thường sẽ chỉ bị đối phương lợi dụng, còn có thể quấy nhiễu phía đối diện. Nhưng ở tình huống thực lực tương đương, mỗi một phần lực lượng gia tăng đều khiến cán cân thắng lợi nghiêng về một phía.

Không nói những cái khác, cho Khương Vọng hai trăm duệ sĩ Thiên Phúc quân, hắn chắc chắn sẽ bức giết Sư Thiện Văn.

Mà tình huống bây giờ là Sư Thiện Văn đang không ngừng áp chế không gian hoạt động của hắn, gia tăng tiêu hao của hắn.

Cần phải đi!

Chém giết tiếp tục đến bây giờ, có giãy dụa tiếp cũng đã mất ý nghĩa.

Sư Thiện Văn, Tê Ngạn Binh, Ưng Khắc Tuân ba tên Yêu vương này không có kẻ nào là yếu, chẳng ai là kẻ ngu xuẩn. Các chiến sĩ Yêu tộc chém giết ở Sương Phong Cốc này cũng đều rất có tố chất chiến tranh. Dưới tình huống đang chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, cũng không tiếp tục cho Nhân tộc cơ hội.

Khương Vọng nhanh chóng quay thân, chuyển kiếm, cắt đứt yết hầu đối thủ, cơ thể lại vút qua, đến sau lưng một tên Yêu tộc khác. Sau khi trao đổi ánh mắt với Kế Chiêu Nam, cả hai đạt thành nhận thức chung.

Tuy rằng Sương Phong Cốc thất thủ là thất bại to lớn, nó chứng tỏ mọi sự hy sinh trước đó đều vô nghĩa, là phải chắp tay giao quyền lực quét dọn chiến trường ra... Trận chiến này chỉ có tổn thất không có lợi ích.

Tuy rằng những người đã chiến đấu lâu dài ở đây như Kế Chiêu Nam, Thuần Vu Quy rất khó tiếp nhận nhưng tình hình đã như thế, bọn họ cũng chỉ có thể đối mặt, bảo tồn sinh lực, còn có ngày khác trở mình.

Ba người, bao gồm cả Thuần Vu Quy đều nắm chắc tiết tấu chiến đấu, bắt đầu chủ động triệt thoát về phía sau.

"Bọn họ muốn chạy! Cùng ta tiến lên!" Sư Thiện Văn bén nhạy phát hiện mánh khóe, lần nữa phát ra tiếng gầm thét.

Có thể tùy thời rảnh tay can thiệp chiến trường, là thể hiện của việc hắn ta chiếm thượng phong khi đối mặt với Khương Vọng.

Trong quá trình chạy trốn, Khương Vọng cũng đang không ngừng sát thương chiến sĩ Yêu tộc nhưng nào bì kịp với hiệu quả của Sư Tử Hống?

Một tiếng Sư Tử Hống này rơi xuống, chiến tuyến Nhân tộc lập tức trì trệ.

Chém giết liên tục đến tận đây, phía Nhân tộc đã sớm mỏi mệt không chịu nổi. Tiếng rống này khiến cho đội ngũ Nhân tộc chưa đến trăm người lại ngã xuống hơn phân nửa.

Đến ngay cả dạng thiên kiêu như Vương Khôn cũng suýt nữa bị bêu đầu!

Hắn ta còn chưa tỉnh hồn, trong lúc nhất thời, đạo thuật yếu đi mấy phần.

"Kế Chiêu Nam, Thuần Vu Quy, Khương Vọng! Giữ ba kẻ này lại, không để tên nào chạy thoát! Hái đầu một kẻ, dưới Vương thăng ba cấp!" Sư Thiện Văn tức giận, vừa chỉ huy, vừa ra sức áp chế Khương Vọng, muốn triệt để khóa chặt thắng lợi.

Nhưng ngay lúc này...

Có một sợi ý lạnh sinh ra.

Hô hô hô ~

Phong tuyết vẫn luôn bay lượn phía trên phía trên Sương Phong Cốc tại thời khắc này bị đông cứng! Từng mảnh băng nhỏ rơi xuống, giống như đang hạ đao!

Tiếp sau đó, là gió lạnh thấu xương.

Nó trắng xóa không nhìn rõ thứ gì, rơi từ trên cao xuống như thác nước chảy xiết, như đang tuyên cáo tịch diệt hết thảy.

Sương phong hồi lưu!

Bình Luận (0)
Comment