Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3263 - Chương 3263 - Người Nổi Danh Trường Sinh, Hoành Đao Phong Cửa Này!

Chương 3263 - Người nổi danh Trường Sinh, hoành đao phong cửa này!
Chương 3263 - Người nổi danh Trường Sinh, hoành đao phong cửa này!

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Không ai nói rõ được!

Nhưng tia sáng đã xuất hiện, chiến trường cũng lần nữa trở về với sự ồn ào náo động vốn có. Thế giới đóng kín kia đã bị mở ra, các chiến sĩ lơ lửng, lần nữa tìm được bản ngã, thành lập được liên hệ với thiên địa, có thể bám rễ sinh chồi.

Mà nơi tất cả ánh mắt tụ tập, mọi người chỉ thấy ——

Một người đầu khoác đấu lạp, thân mặc áo tơi, chân đi giày cỏ, trên người cũng không có đồ trang sức nào khác, ngay cả bóng lưng cũng hết sức bình thường lẳng lặng đứng trước Sư An Huyền.

Mặt hướng Sư An Huyền mà đưa lưng về phía thiên quân vạn mã.

Mọi thứ đều vô cùng bình thường, cái duy nhất không bình thường chính là đao của ông ta!

Một thanh đao còn chưa rút ra khỏi vỏ bị ông ta trở tay nắm ngược, chắn ngang trước người.

Rõ ràng còn tại trong vỏ, còn chưa hiển lộ phong mang nhưng lại không ngừng gõ vào vỏ đao giống như một hung vật mười phần ma tính, bị cầm tù trong lao ngục, phát ra tiếng gào thét khát máu!

Dùng vỏ đao ngăn trở Sư An Huyền.

Dùng thanh đao chưa ra khỏi vỏ phong bế cái miệng to như chậu máu của Sư An Huyền.

Đao khách Nhân tộc như vậy.

Trong toàn bộ Yêu Giới, toàn bộ Văn Minh Bồn Địa, cũng chỉ có một.

Chân Quân của Tần quốc, Đao si Tần Trường Sinh!

Hoặc có thể nói ——

Một ngụm mở Thiên Khuyết, muốn nuốt mười vạn binh.

Người nổi danh Trường Sinh, hoành đao phong cửa này!

Lúc tai họa ngập đầu giáng xuống, một trong các Chân Quân luân phiên túc trực ở thành Toại Minh, Tần Trường Sinh đến từ Tần quốc, chợt đến!

Ông ta trở tay cử giật thanh đao của mình, chắn ngang trước mặt Thiên yêu Sư An Huyền, nón che bình thường không có gì lạ mắt, lại để ngang trên đao của ông ta, song song với đao.

Ánh mắt tựa như vây nhốt ác thú, đối mắt với Sư An Huyền.

Mắt ông ta giống như một hồ nước, kích cỡ bình thường, loại nước bình thường… Nhưng mà lại có sức sống riêng, hệ sinh thái riêng, không hề bình thường.

Bị ánh mắt bình tĩnh như vậy nhìn, đáy lòng Sư An Huyền thế mà lại xuất hiện một chút ớn lạnh.

Đương nhiên chưa đến mức sợ hãi, loại Thiên yêu có tư lịch như ông ta, có tình cảnh nào mà chưa từng thấy? Cũng tuyệt đối không hề thiếu dũng khí ở những lúc đối diện sinh tử.

Chỉ là đối với tốc độ đến của Tần Trường Sinh, vẫn khiến ông ta có hơi cảm khái…

Qua nhiều năm như vậy, dù các quốc gia Nhân tộc có chém giết nhau thế nào ở bên phía kia của Vạn Yêu Chi Môn thì trong thế giới Thiên Ngục này, những Nhân tộc này lại luôn luôn đồng lòng nhất trí. Ở hiện thế, cuộc chiến Hà Cốc kết thúc chưa lâu, giữa Tần, Sở lúc đó đánh giết thảm thiết thế nào, ông ta ở Yêu Giới cũng biết được. Nhưng hôm nay Chân Quân Sở quốc Tả Hiêu huyết chiến ở chỗ này, Chân Quân Tần quốc Tần Trường Sinh lại đến giúp, còn là một bước cũng không chậm.

Hôm nay như hôm qua, cũng như mỗi một lần qua lại.

Ông ta vốn tưởng rằng, ông ta vứt bỏ mặt mũi ỷ lớn hiếp nhỏ, hoặc nhiều hoặc ít có thể chiếm được một chút tiện nghi.

Tiện nghi không có chiếm được, thật ra cũng không quan trọng lắm.

Nhưng hiện tại, vấn đề lớn nhất là, theo ông ta và Tần Trường Sinh tham chiến, mảnh chiến trường này đã tập trung bốn Thiên yêu, ba Chân Quân!

Đây là khái niệm gì?

Đây đã là một cuộc chiến tranh quy mô lớn!

Vốn chỉ là một tốp nhỏ tinh nhuệ chém giết Tiên Thiên giới quan, sau khi đánh thông thì cùng lắm cũng chỉ là tạo nên một trận chiến bình thường. Nhưng hiện tại độ chấn động của trận chiến này, hình như đã cao đến mức không thể cứu vãn.

Đây là điều mà Sư An Huyền ông ta mong muốn, là điều mà Yêu tộc mong muốn sao?

Để mặc cục diện phát triển như vậy, kết quả cuối cùng, Yêu tộc có đủ khả năng tiếp nhận sao?

Thậm chí hiện tại mở rộng quy mô chiến tranh đến vô hạn, mở ra huyết chiến giữa hai giới, thật sự là thời cơ thích hợp sao?

Đáp án hiển nhiên là phủ định!

Những suy tư này khiến Sư An Huyền nhất định phải giữ vững kiềm chế, nhưng ông ta lại tuyệt đối không thể yếu thế. Trong lúc giằng co giữa hai chủng tộc như vậy, yếu thế một phần, tổn thất không chỉ một phần.

Ông ta uy nghiêm nhìn chăm chú vào Tần Trường Sinh, bên trong tròng mắt tím tràn ngập cảnh giác.

Nhưng còn chưa kịp nói chuyện, Tần Trường Sinh đã lên tiếng trước.

Chỉ là câu nói đầu tiên này, lại không phải là nói với Sư An Huyền ông.

Trong thời khắc muôn người chú ý này, Tần Trường Sinh hoành đao giằng co với Sư An Huyền, chỉ nói: “Tử Ngọc, quay về Tần hay không?”

Những người tham gia Hoàng Hà Chi Hội năm 3919 theo đạo lịch, hoặc là có chú ý đến sự kiện đó, đương nhiên đều biết. Một trong bốn tuyển thủ mạnh của trường Nội Phủ, thiên kiêu Triệu Nhữ Thành của Mục quốc, vốn tên là Doanh Tử Ngọc, là hậu nhân của vị Tần Hoài đế mất đế vị của đế quốc Đại Tần ngày xưa.

Đương kim Tần đế ở trên Quan Hà Đài, ngay trước mặt mấy vị Thiên Tử bá quốc và Trường Hà long quân, cũng cho phép người kia trở về Tần trở thành hoàng tử, còn tỏ vẻ có thể cho hắn ta cơ hội tranh đoạt đại vị, chẳng qua là bị Triệu Nhữ Thành từ chối.

Ngày hôm nay.

Tần Trường Sinh lần này ra tay, hoàn toàn có thể nói là cứu Triệu Nhữ Thành một mạng.

Đương nhiên, làm Chân Quân thủ thành Toại Minh, lúc này ông ta ra tay ngăn chặn Thiên yêu Sư An Huyền, cũng là một loại bổn phận. Ông ta không đến, Chân Quân khác cũng đến.

Chỉ là ông ta đến chiến trường, chậm một chút hay nhanh một chút, cũng không ai có thể dựa vào đó nói ông ta cố ý, cũng không ai có thể oán trách ông ta điều gì.

Ví dụ như chuyện ông ta ngồi nhìn Hách Liên Hao Hổ bị Sư An Huyền tát bay, chỉ dùng đao kình từ xa nhắm vào, khiến cho Sư An Huyền không thể ra tay toàn lực, giúp Hách Liên Hao Hổ có một cơ hội giữ mạng.

Vậy cũng là ở trong một phạm vi hợp lý.

Liền chỉ là muốn nói cho Triệu Nhữ Thành một việc – Mục quốc không giữ được Doanh Tử Ngọc ngươi.

Tần quốc có thể!

Hôm nay ta tự mình cứu ngươi, quay về hay không?

Bình Luận (0)
Comment