Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3278 - Chương 3278 - Thiên Hạ Hư Ảo, Vĩnh Sinh Chân Thật (3)

Chương 3278 - Thiên hạ hư ảo, vĩnh sinh chân thật (3)
Chương 3278 - Thiên hạ hư ảo, vĩnh sinh chân thật (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong lòng Chử Tử Thành kích động, tuy hắn vẫn luôn tự xưng mình không phải vật trong ao, cũng đã móc nối quan hệ với nhân vật lớn này. Nhưng cho tới hôm nay, đây là lần đầu tiên vị đại nhân này gọi hắn một tiếng Tử Thành gần gũi như vậy.

Điều này có ý nghĩa thế nào, không thể nói hết bằng lời.

“Muốn kiểm chứng suy đoán này thực sự rất đơn giản!”

Hắn lập tức đưa ra biện pháp giải quyết sau khi đã cân nhắc rất nghiêm túc: “Trước hết lấy danh nghĩa quân đội thành Cao Lăng phát động khẩn cấp một cuộc chiến quy mô nhỏ, điều động Kiều Kính Tông xuất chinh, khiến kế hoạch trở về hiện thế của hắn bị mắc cạn.”

“Kiểm tra ra vào Vạn Yêu Chi Môn không được lơi lỏng.”

“Lại bảo Ngọc Kinh Sơn phái một vị Chân Nhân tới thành Tân An, bảo là muốn đi thị sát Đạo thống của Quốc Đạo Viện Trang quốc.”

Nếu Trang Cao Tiện đang ở trong nước thì tất nhiên là phải ra tiếp đón. Ngược lại, nếu Trang Cao Tiện không đích thân ra đón thì chứng tỏ ông ta còn đang ở Thiên Ngục, chính là Kiều Kính Tông!”

Đối mặt một đại án khắp các phương đều không có đầu mối như vậy, có thể thăm dò tỉ mỉ, từng bước tới gần chân tướng. Điều mà Chử Tử Thành dựa vào chính là sự nhạy cảm và tinh tế hơn hẳn người khác một bậc, cộng với sự chịu khó chịu khổ khi tra cứu lượng lớn tư liệu từ trong ra ngoài, điều tra trên phạm vi rộng, gần như đọc hết cả một đời ân oán của Khương Vọng.

Sau khi suy đoán Kiều Kính Tông chính là Trang Cao Tiện, hắn còn chủ động mời người ta uống rượu rồi thăm dò một vị Chân Nhân trong lúc ăn uống linh đình.

Dũng khí lớn nhường nào!

Hắn cần cù chăm chỉ, tỉnh táo quả quyết, trí dũng song toàn, có lý do gì mà không đi tới đỉnh cao thành công?

Khương Võ An hôm qua, chưa chắc không thể là Chử Tử Thành ngày mai!

Đạo giả nhẹ nhàng nói: “Đây đúng là một biện pháp tốt để phân biệt chân tướng, cho dù cuối cùng không phải Trang Cao Tiện thì chúng ta cũng không có gì tổn thất, ngươi suy tính rất chu toàn. Nhưng mà Tử Thành, ngươi có từng nghĩ… Nếu Kiều Kính Tông thật sự là Trang Cao Tiện, nếu Trang Cao Tiện thật sự là một kẻ đáng sợ như vậy, ngươi điều tra ông ta như vậy, sao ông ta lại không phát hiện ra ngươi?”

Chử Tử Thành sửng sốt: “Ta… Thuộc hạ, thuộc hạ rất cẩn thận. Che giấu rất tốt.”

Đạo giả thở dài một hơi: “Tử Thành à, ngươi đúng là một nhân tài hiếm có. Nhiều năm như vậy, đáng tiếc ngươi…”

Chử Tử Thành cố nén vui sướng trong lòng, khiêm tốn đáp: “Vì Kính Thế Đài, vì Đại Cảnh, Tử Thành cam tâm…”

Hắn bỗng im bặt.

Cảm nhận được sinh cơ đang gấp rút tiêu tán trong cơ thể, hắn nhìn người trước mặt với vẻ không thể nào tin nổi.

Cho đến khi nghe được hai chữ “tình nguyện” bổ sung cho hắn từ miệng người này.

“Ta đã cho ngươi cơ hội… Chẳng qua là chìm vào giấc ngủ ngàn thu mà thôi, hẳn là ngươi cũng cam tâm tình nguyện, đúng không?” Đạo giả nói.

Lúc này hắn mới biết Đạo giả trước mặt mình thở dài rất nhiều lần chính là thở dài vì hắn.

Thế nhưng…

“Vì… Vì sao?” Chử Tử Thành giãy dụa, hỏi bằng chấp niệm sau cùng.

Một bàn tay che lên mắt hắn.

Vuốt phẳng bất cam của hắn, cũng vuốt phẳng tất cả của hẳn.

Ở thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, hắn nghe được loáng thoáng một câu như có như không…

“Thiên hạ đều giả, vĩnh sinh chân thật.”

Dường như linh hồn của hắn đã nổ tung, trước khi chìm vào bóng đêm, chỉ còn nỗi kinh hoàng và sợ hãi từ thân xác cho tới tâm hồn.

“Đạo… Đạo tặc!”

Bầu trời xa xôi, một vệt sáng đỏ giáng xuống.

Vụt qua ngàn vặn dặm chỉ trong nháy mắt.

Đại trận hộ quốc còn đang xây dựng, căn bản không cách nào ngăn cản luồng sáng đỏ này.

Ánh mắt cũng không đuổi kịp vệt sáng đỏ kia, một bóng người cao lớn giáng xuống không trung Trang vương cung, dừng lại trước đại trận vương cung vừa đột ngột dâng cao.

Giáng lâm một cách mạnh mẽ tư thế áp đảo một nước, người tới đây là một người đàn ông mặt mày nghiêm túc, quần áo trang trọng.

“Keng keng keng!”

Hộ vệ bảo vệ cung đình rối rít rút đao chống lại.

Người nọ lại chỉ phất tay áo một cái: “Ta là Ngô Bệnh Dĩ từ Củ Địa Cung, các ngươi… vì Pháp nhường đường!”

Ông không sử dụng bất cứ sức mạnh thần thông nào, nhưng ba chữ Ngô Bệnh Dĩ này vốn đã là quyền lực, trách nhiệm và quy củ.

Đại tông sư Pháp gia, tồn tại vĩ đại đứng trên đỉnh Hiện Thế. Nếu ông chủ tâm xông vào, đại trận hoàng cung này căn bản không thể nào ngăn trở. Nhưng chuyến này tới là để điều tra chứ không phải trực tiếp hỏi tội, cho nên ông sẽ không sử dụng vũ lực ngay từ đầu. Tam Hình Cung luôn tuân thủ pháp luật, ông sẽ không tùy ý làm bậy.

Hộ vệ ngoài Trang vương cung đưa mắt nhìn nhau, vô thức nhường đường. Ở một mức độ rất lớn nào đó, Tam Hình Cung chính là một đại danh từ thuộc Pháp. Đại tông sư như Ngô Bệnh Dĩ thì tương đương với hóa thân của Pháp lệnh.

Những vệ binh tu vi bình thường như bọn họ hoàn toàn không có dũng khí kháng cự. Đừng nói bọn họ, ngay cả quốc quân, quốc tướng của bọn họ đích thân tới cũng chưa chắc dám phản kháng.

Nhưng giữa làn sóng thiết giáp đang chần chừ do dự và không ngừng lùi bước này lại có một người đàn ông râu ria đầy mặt, toàn thân thiết giáp, ngược dòng mà đi.

Sải bước tiến lên, trong tay cầm chùy, đứng sừng sững hiên ngang, như một bức tượng đá.

Thậm chí còn… giận dữ giơ chùy về phía Ngô Bệnh Dĩ.

Mắt như chuông đồng, giọng nói cũng như tiếng chuông vang: “Ta chính là Cửu Giang Huyền Giáp – Đỗ Dã Hổ của Trang quốc, phụng mệnh bảo vệ cung đình. Bất luận kẻ nào, không có Vương mệnh, không được vào!”

Phải thấy núi Hổ Bào, mới biết núi không thể dời.

Mọi người đều biết, thiên tử thường nói “tin tưởng Hổ tướng” để bày tỏ sự yêu thích của mình đối với Đỗ Dã Hổ.

Từ năm ngoái, Đỗ Dã Hổ thân là chủ tướng của Cửu Giang Huyền Giáp, thường xuyên được gọi tới bảo vệ cung đình với danh nghĩa như vậy.

Bình Luận (0)
Comment