Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3281 - Chương 3281 - Không Xem Trang Quốc Là Quốc (3)

Chương 3281 - Không xem Trang quốc là quốc (3)
Chương 3281 - Không xem Trang quốc là quốc (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ngô Bệnh Dĩ chỉ nói: “Thời thế hiện này, rồng rắn lẫn lộn, sông biển khó phân. Bè lũ xu nịnh, ác điều chói tai. Không phải Tư Mã Hoành, ai kham được bút sử?”

“Lệnh sử Trang quốc ta ngài không tin, Khởi Cư Chú ngài không tin, Trẫm ngồi yên trước mặt ngài, ngài vẫn có thể tin được chứ?” Trang Cao Tiện không tỏ vẻ tức giận ra mặt, nhưng phẫn nộ ẩn trong từng câu chữ: “Thử hỏi Trẫm làm sao có thể im hơi lặng tiếng qua lại Vạn Yêu Chi Môn, qua mắt được người trong thiên hạ mà có liên quan tới đại án ngài nói?”

“Nếu như…” Ông ta đứng dậy, thậm chí còn đến gần Ngô Bệnh Dĩ: “Ngài nhất định phải tìm một lý do mang Trẫm tới Tam Hình Cung, để Trẫm làm hàng xóm của Đan Quân, thì hãy tìm một lý do nghe hợp lý hơn đi!”

“Trang quân đừng kích động, ta chỉ điều tra theo thông lệ mà thôi.” Ngô Bệnh Dĩ lạnh nhạt nói: “Dù sao người bị ám sát tại Yêu Giới cũng là Võ An Hầu Khương Vọng của Đại Tề, ban đầu hắn là người Trang quốc ngươi, có ân oán không rõ ràng với ngươi.”

“Chuyện của thành Phong Lâm là nỗi nhục cả đời Trẫm. Khương Vọng oán cũng được, hận cũng được, đều nên là, Trẫm có thể hiểu. Hắn đột nhiên gặp chuyện không may, Trẫm cũng lấy làm thương tiếc! Trẫm sẽ không làm, không nỡ, cũng không có thời gian ám sát hắn!” Trang Cao Tiện nói: “Câu trả lời này, không biết Ngô tông sư có hài lòng hay không?”

Lúc này Đỗ Như Hối mới lên tiếng: “Thiên tử gắn liền với xã tắc, sao có thể lấy thân mạo hiểm, nói chi tới chuyện đi tới sau Vạn Yêu Chi Môn! Không lẽ Ngô tông sư không hiểu đạo lý này, chỉ mong ngài đừng tin lời xằng bậy, có thể đối đãi với Trang quốc một cách bình đẳng. Đây là một đất nước anh hùng, từ khi thành lập tới nay vẫn luôn chống lại Bạch Cốt Đạo, bây giờ khó khăn lắm mới nghênh đón thời đại hòa bình.”

Ngô Bệnh Dĩ nhìn Đỗ Như Hỗi, bình thản nói: “Quân thần các ngươi đúng là gắn bó keo sơn, chẳng trách có thể trung hưng Trang quốc.”

“Nếu Ngô tông sư không còn lời nào muốn nói thì hôm nay đến đây thôi!” Trang Cao Tiện gằn giọng nói: “Trẫm còn có việc quan trọng, không tiễn.”

“Không biết Trang thiên tử có chuyện gì quan trọng?” Ngô Bệnh Dĩ hỏi.

Trang Cao Tiện giận quá hóa cười, nói với giọng căm giận: “Vừa nhận được tin thần tử rường cột của Trẫm đã chiến tử sau Vạn Yêu Chi Môn! Không biết việc này có quan trọng với Tam Hình Cung hay không?”

Ngô Bệnh Dĩ hoàn toàn phớt lờ sự châm chọc của ông ta, chỉ nói: “Không biết là vị rường cột nào?”

Cuối cùng Trang Cao Tiện cũng nổi giận, cao giọng nói: “Họ Kiều, tên Kính Tông! Chết trong trận chiến phạt Yêu tại thành Cao Lăng! Mời Ngô tông sư tự điều tra! Trẫm xem quân báo, nhân tài cũng tử trận còn có Mộc Phi Bình – Cảnh quốc, Chử Tử Thành – Quý quốc, Vu Việt – Trung Sơn quốc… Ngài phải tra cho rõ, biết đâu có thể tra ra được người nào đó chết giả!”

Ngô Bệnh Dĩ nhìn ông ta một cái, chỉ nói: “Ta hiểu rồi.”

“Không quấy rầy nữa.”

Vị Đại tông sư Pháp gia xoay người, bước ra khỏi tẩm cung, đi ra khỏi Trang quốc.

Một mối nguy nước mất thân vong đến đây là tiêu tan.

Trong tẩm cung, quân thần im lặng hồi lâu.

Đỗ Như Hối lên tiếng: “Khương Vọng đã chết, Đỗ tướng quân tuyệt đối trung thành. Mấy năm nay đã thăm dò vô số lần, phẩm hạnh của hắn đã được chứng minh. Lão thần cho rằng đã có thể lơi lỏng đề phòng đối với hắn… Đừng bắt hắn canh cửa nữa. Trong quân đang thiếu tướng tài, không ai có thể thay thế vị trí của hắn tại Cửu Giang Huyền Giáp.”

Trang Cao Tiện không nói gì.

Hít sâu nhiều lần liên tục.

Sau đó mới vỗ mạnh một cái xuống long sàng: “Bằng bất cứ giá nào, nhất định phải mau chóng xây dựng xong đại trận hộ quốc.”

“Ừm...”

“Thực lực của Khương Mộng Hùng, cũng coi như không tệ.”

“Tần Trường Sinh cũng tạm được.”

“Vô Ngã Sát Quyền của Tề quốc Khương Mộng Hùng coi trọng vô địch vô ngã, bá đạo vô song. Khiến bản tọa không thể không nghĩ tới một thức Vô Ngã Kiếm Đạo trong Phi Kiếm Tam Tuyệt Đỉnh trong thời đại phi kiếm của nhân tộc...”

“Tần quốc nằm ở biên giới phía tây của hiện thế, quanh năm tọa trấn Ngu Uyên, võ thuật vô cùng mạnh mẽ. Binh giáp cường thịnh, nhân tài nhiều vô kể, thực sự không thể coi thường, Tần Trường Sinh cực kỳ đam mê đao, yêu đao đến mức điên cuồng. Nếu như ông ta dùng toàn lực xuất đao, thì đến cả bổn tọa cũng phải dựng dậy ba phần tinh thần.”

Trong một tòa tiểu viện cũ kỹ tồi tàn nằm ở khu vực phía bắc thành Ma Vân, Sài A Tứ cung kính ngồi quỳ trên tấm bồ đoàn. Trên bức tường trước mặt gã treo một điện thờ do chính tay gã làm ra.

Trong ngôi điện thờ bằng gỗ, một tấm vải bố mềm mại được giặt vô cùng sạch sẽ dùng làm đế, đỡ lấy mặt thần kính cổ kia.

Sài A Tứ đã sử dụng phương pháp này để bày tỏ sự tôn trọng của mình đối với Cổ Thần vĩ đại. Mỗi lần giao tiếp trao đổi, đều phải bái lạy một cái.

Tất nhiên, gã vẫn luôn mang theo tấm thần kính cổ kia trên người lúc xuất môn hay lúc ngủ. Đây là hy vọng của yêu sinh, không thể làm mất được.

Vào giờ phút này, Cổ Thần tôn giả vĩ đại đang bình luận về trận chiến ở thành Nam Thiên.

Lời nói phóng khoáng, kiến thức uyên bác.

Đây được gọi là một người có tầm nhìn xa trông rộng, ăn nói hùng hồn, thế mạnh như thác đổ!

Sài A Tứ gã không có môn lộ gì cả, nên những gì gã đến Lão Viên tửu phường để tìm hiểu cũng chỉ là những thông tin rời rạc. Thậm chí rất nhiều tin tức đều là bịa đặt lan truyền, hoàn toàn phi logic, ngay cả chính gã cũng không thể nghe được.

Nhưng vị Cổ Thần tôn giả vĩ đại này lại có thể trích xuất những thông tin hữu ích từ nó và thực sự nắm bắt được chân tướng của chiến trường.

Lại còn thể hiện sự quen thuộc của mình với chiến lực của tầng lớp cao cấp nhất của Nhân tộc. Từ Khương Mộng Hùng của Tề quốc đến Tần Trường Sinh của Tần quốc, đều là hạ bút thành văn. Vị này thậm chí còn biết tới kiếm thuật tuyệt đỉnh trong thời đại phi kiếm của nhân tộc!

Bình Luận (0)
Comment