Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3293 - Chương 3293 - Hoa Nhai Phong Vân (3)

Chương 3293 - Hoa nhai phong vân (3)
Chương 3293 - Hoa nhai phong vân (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sài A Tứ bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hiển nhiên đã hiểu: "Ta giết Viên Dũng, nói rõ ta có chiến lực còn hơn hắn ta. Chỉ cần ta thực tình đầu nhập liền có thể thay thế giá trị của Viên Dũng, đây chính là "Lợi", còn là lợi lớn. Ta còn có thể dùng chút tiền tài, đả thông những cửa ải tương quan, bổ sung lợi ích, chính là lợi nhỏ."

"Về phần danh mà Thượng Tôn nói..."

"Về phần danh mà Thượng Tôn nói tới..."

Gã chau mày: "Ngoài thu lệ tiền ra, Viên Dũng còn tiến hành cướp của, vơ vét tài sản, làm bẩn thanh danh Hoa Quả Hội, nên nhận trừng phạt. Đây là lý do của Hoa Quả Hội, cũng là đại "danh". Viên Dũng đến vơ vét tài sản của ta, trong lúc nhất thời, vì không cam lòng nên ta mới xúc động giết hắn, đây là lý do, đó là tiểu "danh". Có điều, lý do này của ta có hợp lý không? Chỉ cướp tám đồng ngũ thù vương tiền cũng không phải là tội đáng chết. Bên phía Hoa Quả Hội..."

Cổ Thần vĩ đại nói: "Nếu như hắn không chỉ cướp tiền, còn vũ nhục ngươi, đánh ngươi, đập vỡ linh vị của gia gia ngươi thì sao?"

Vũ nhục, ẩu đả thì còn có nhưng...

Sài A Tứ nói: "Gia gia của ta không có linh vị mà."

"Ngươi nghĩ lại xem." Thanh âm trong kính nói.

"Đúng là có." Sài A Tứ cuối cùng cũng nhớ ra: "Được đặt trong bàn thờ!"

Thanh âm trong kính chỉ nói: "Nhớ làm cho cũ."

...

Lúc đi ra khỏi tiểu viện, Sài A Tứ đã khác.

Bên hông gã đeo cây sắt đã cũ, trên mặt vừa xanh vừa sưng, trên thân còn có mấy vết đao, vết máu còn mới.

Con đường đi đến quán rượu Lão Viên, gã đã đi quá nhiều lần nhưng chưa có lần nào lại tự tin thong dong như vậy.

Mặc dù trên mặt gã mang theo bi phẫn, nhát gan, sợ hãi —— đây là những biểu lộ gã đã cất công điều chỉnh dưới sự chỉ bảo của Cổ Thần tôn giả.

Nhưng trong lòng gã thực ra lại không hề sợ hãi.

Có Cổ Thần vĩ đại làm chỗ dựa, cho dù là Yêu vương Khuyển Thọ Tằng ở trước mặt thì gã cũng không sợ chiến một trận.

Người mang theo đao, sát tâm tự khởi.

Lưng đeo kiếm ba thước, mặc cho ngươi là kẻ nào, thất phu giận dữ đừng dây vào!

Cổ Thần bảo hộ ta, ba kiếm giết Viên Dũng. Ngày khác, năm kiếm giết Yêu vương, nghĩ đến cũng không phải là không thể.

Đương nhiên, lời dạy bảo ân cần đến từ từ Cổ Thần vẫn còn đang vang lên ở trong lòng ——

"Tuy nói, ai cũng không thể thoát khỏi danh cùng lợi nhưng ngoài danh lợi ra, còn có một điểm cần cân nhắc, đó chính là tình cảm. Viên Dũng chết, có người nào tuyệt đối không thể tha thứ cho ngươi không?"

"Nếu như có thì sao?' Sài A Tứ thầm hỏi trong lfong.

"Kiếm của ngươi để làm gì?" Cổ Thần hỏi lại.

Sài A Tứ nghiêm túc nghĩ nghĩ: "Hẳn là không có."

"Vậy nói rõ ngươi sẽ ít đi một phần phiền phức, chờ xem biểu hiện tiếp theo của ngươi." Cổ Thần vĩ đại cắt đứt thanh âm.

Sài A Tứ kéo theo thân thể loang lổ vết máu càng chạy càng nhanh.

Những yêu quái mà gã đi ngang qua đều nhìn theo với ánh mắt kinh ngạc, nhưng lại không có ai tiến lên hỏi thăm gã. Trong tòa thành này, không có ai xem gã là quan trọng nên đương nhiên cũng không có ai nguyện ý tìm phiền toái cho mình vì gã.

Cứ như vậy, Sài A Tứ mang theo cả người toàn vết máu xông vào quán rượu Lão Viên, trước khi yêu quái bảo vệ vén tay áo lên liền vội vàng nói: "Ta muốn gặp Ngũ Gia! Liên quan tới lệ tiền!"

Yêu quái bảo vệ Trư Đại Lực cười ha ha.

Người được xưng là "Ba gia" Viên Dũng cùng Viên Lão Tây được xưng là "Ngũ gia" này đều là hương chủ Thủy Liêm Đường của Hoa Quả Hội.

Có điều, kẻ trước thì trẻ trung khỏe mạnh, còn kẻ sau đã tiến vào thời kỳ suy yếu cho nên lực ảnh hưởng không bằng, đến ngay cả công việc béo bở như thu lệ tiền cũng bị Viên Dũng đoạt đi.

Sau khi Viên Dũng cướp được công việc béo bở này, cò muốn đơn độc kiếm một khoản, vấn đề này không qua mắt được hết các yêu quái nên Trư Đại Lực cũng có nghe được chút ít.

Điều khiến gã ta bật cười chính là, tên yêu quái nhát gan ai cũng có thể ức hiếp Sài A Tứ này, không dám phản kháng Viên Dũng giờ chẳng lẽ lại dám đến quán rượu Lão Viên đòi lệ tiền đã giao hay sao?

"Ha ha ha ha... Ách!"

Trư Đại Lực cao lớn vạm vỡ đang cười bỗng nhiên im bặt.

Gã còn chưa thấy rõ ràng xảy ra chuyện gì, một thanh kiếm sắt loang lổ vết rỉ đã thò vào trong mồm gã.

Hương vị rỉ sắt khiến đầu lưỡi cảm thấy chát. Chút lạnh lẽo kia tùy lúc có thể xuyên thấu yếu hầu của gã, đâm nát cổ của gã!

Đám khách uống rượu trong tửu quán cũng trở nên yên tĩnh.

Nơi này có rất nhiều tiểu yêu nhận biết Sài A Tứ, cũng đều rõ kẻ này chính là một tên phế vật điển hình. Sao giờ lại biến thành một yêu quái hung hãn rồi?

"Ta muốn gặp Ngũ Gia." Sài A Tứ không để ý đến kẻ nào khác, chỉ dùng ánh mắt bỗng nhiên trở nên hung ác nhìn chằm chằm Trư Đại Lực, lặp lại yêu cầu lần nữa.

Trư Đại Lực giơ cao hai tay, không dám cử động, chỉ dùng khoang mũi lên tiếng: "Ừm!"

Sài A Tứ chậm rãi thu hồi cây kiếm sắt, dùng ánh mắt ra hiệu cho Trư Đại Lực quay người, sau đó dùng cây kiếm sắt kề sát lưng gã ta, đi theo gã ta tiến vào bên trong quán rượu.

Lúc đi qua quầy hàng, gã lãnh khốc nói: "Làm ấm một bầu rượu cho ta."

Nữ yêu có cánh tay ngọc, cổ tuyết trắng, thướt tha đứng ở sau quầy chính là nữ nhi của Viên Lão Tây, Viên Tiểu Thanh, thỉnh thoảng sẽ đến quán rượu để hỗ trợ.

Tay của nàng ta đưa xuống dưới quầy, vừa mới chạm đến thanh đao róc xương liền nghe Sài A Tứ nói một câu như vậy, cũng cho nàng ta một ánh mắt lãnh khốc.

Thoát thai hoán cốt cũng chỉ đến thế mà thôiÃ

Trong thoáng chốc, Viên Tiểu Thanh không kịp phản ứng chỉ biết ngây ngốc gật đầu một cái.

Bình Luận (0)
Comment