Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Yêu tộc vốn thịnh hành thần đạo, có vô số loại thần tạp nham khác nhau. Hắn vụng trộm truyền giáo cũng sẽ không gây nên sự chú ý. Nếu truyền giáo thành công, hắn hoàn toàn có thể dùng thần đạo làm một loại khả năng để dùng, gia tăng tỉ lệ sống sót tại lãnh địa Yêu tộc.
Kế hoạch của hắn là mượn vật nặn thần, giả thân hợp đạo, dùng tượng thần không liên quan gì đến mệnh đồ của mình để làm vật tiếp thu tín ngưỡng. Trong thời đại thần đạo cường thịnh, rất nhiều tu sĩ không tu thần đạo nhưng lại lấy thần binh thần tướng để tác chiến cũng là làm như vậy.
Đương nhiên, cách này không nhanh bằng việc tự bản thân thu nạp hương hỏa, cũng lãng phí một lượng lớn tín ngưỡng.
Nhưng chỗ tốt của việc này là một khi thần giáo này bị kẻ khác chú ý, tìm hiểu ngược dòng thì cũng không thể tìm ra hắn. Dù sao, đầu nguồn cuối cùng cũng chỉ là một pho tượng thần tượng trưng vô mệnh mà thôi. Mà nếu như thần giáo thành, nếu như hắn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì còn thể dựa vào lực tín ngưỡng, lập tức chuyển tu thần đạo.
Đương nhiên, về mặt thần đạo này hắn cũng không tinh thông.
Nhưng cũng may có Độc Cô Tiểu kiên trì tín niệm, cộng thêm việc hắn cũng đã từng nghiên cứu, chuẩn bị để đối phó với Trương Lâm Xuyên nên vừa thử vừa suy nghĩ cũng vẫn tìm được biện pháp khả thi.
Bên cạnh hắn bây giờ không có vật gì của thần đạo, có làm ngay cũng không kịp, đành phải tạm dùng tượng thần của Trương Lâm Xuyên.
Lúc tiêu diệt Vô Sinh Giáo, những cái khác không có chứ thứ này thì thu được rất nhiều. Hắn cũng giữ lại một cái, thường dùng để phỏng đoán con đường cùng lựa chọn của Trương Lâm Xuyên.
Tuy là kẻ thủ sinh tử, bây giờ người cũng đã thân tử đạo tiêu nhưng sự cường đại của Trương Lâm Xuyên là điều không thể phủ nhận, hắn cũng sẽ học tập những chỗ đáng để học tập của gã. Tất cả những đối thủ đã từng bị hắn đánh bại đều sẽ trở thành thềm đá giúp hắn đi đến chỗ cao hơn.
Tiếng dập đầu của Viên Lão Tây vô cùng lớn, vang lên bang bang.
Dù cho ác thần này đột nhiên nổi điên vì cái gì thì việc không ăn huyết thực cũng tốt hơn là ăn, không làm ác cũng tốt hơn là làm ác.
Trong khoảng thời gian này, ông ta phải tìm kiếm huyết thực khắp nơi, có vài lần suýt bị phía trị an để mắt đến.
Ngay cả bản thân ông ta cũng sắp bị hút khô!
Huống chi... Tượng thần đột nhiên xuất hiện này, quả thực khiến người ta có cảm giác nó mang theo lực lượng phi phàm, cũng khiến cho lời của vị thần này có thêm mấy phần đáng tin cậy.
Vị thần này cũng biến thành thâm sâu không lường được, rõ ràng là mạnh hơn lúc trước rất nhiều!
Chẳng lẽ là thật sự thức tỉnh?
Dựa vào sức mạnh đến từ tình thương của cha?
Viên Lão Tây có thể không tin những điều khác nhưng sự quý trọng ông ta dành cho nữ nhi của mình lớn nhường nào, bản thân ông ta hiểu rất rõ. Nếu tình thương này có thể cảm động đến thần thì cũng không phải là ngoài ý muốn.
Ông ta hô to: "Lễ bái tôn thần!"
Lúc này, thanh âm của Thần vang lên: "Viên Lão Tây, ngươi là tín đồ đầu tiên sau khi ta khôi phục, ngươi có nguyện ý vì giáo tông mà phát dương đạo, nguyện ý vì thần quốc mà khai cương khoách thổ?"
Viên Lão Tây không chút do dự: "Tội nô... Thần bộc của ngài nguyện ý kính dâng hết thảy vì ngài!"
Quả thực là không có gì để do dự, hiện giờ mà do dự không phải là tìm chết sao?
Hơn nữa, giao tông dù sao cũng êm tai hơn là tội nô...
Ông ta quỳ sát xuống đất, lại nói: "Tôn thần vĩ đại, ngài đã vứt bỏ tôn hào Dạ Thần, hiện tại ta nên gọi thần danh của ngài là gì đây?"
Tôn thần vĩ đại nhất thời bị nghẹn, trầm mặc một lát.
Kế hoạch thần đạo triển khai quá vội vàng vậy nên cái này hắn chưa kịp suy nghĩ ra.
Đương nhiên, trong cảm thụ của Viên Lão Tây đó chính là cao thâm mạt trắc. Vô số chuyện xưa bị vùi lấp trong thời gian, lúc lục tìm khó tránh khỏi có chút bụi bặm bay lên. Cái này gọi là "Tang thương".
Thanh âm tang thương của Thần vang lên: "Ngươi có biết... Truyền thuyết thần thoại về Thập điện Diêm La?"
Viên Lão Tây do dự rồi lại do dự: "Cái này hình như là truyền thuyết của Nhân tộc?"
Những truyền thuyết khác của Nhân tộc ông ta có thể chưa từng nghe qua, nhưng thần thoại về thập điện Diêm La quả thực truyền đi quá rộng. Hiện giờ, trong môn đạo của bọn họ, đôi khi còn dùng tới câu "Diêm Vương bảo ngươi canh ba chết, ai dám giữ ngươi đến canh năm".
Thanh âm của Thần lại vang lên: "Yêu tộc chính là trung tâm thiên địa, chủ nhân của hiện thế. Nhân tộc chỉ là kẻ học tập, bắt chước Yêu tộc chúng ta."
Sau khi hô khẩu hiệu xong, hắn bắt đầu tiến vào chính đề: "Lão Tây, đây là một đoạn bí văn viễn cổ, ra khỏi miệng ta, vào tâm ngươi không thể truyền ra ngoài.
Thập điện Diêm La thực ra là thần thoại của Yêu tộc chúng ta. Không, nó là lịch sử.
Ngươi biết Thiên Đình Yêu tộc của chúng ta, vậy có biết Địa Ngục Yêu tộc?"
Trong thời kỳ huy hoàng, Thiên Đình chưởng thiên, Địa Ngục chưởng địa, hợp lực nắm giữ chư thiên vạn giới. Có điều, cái trước cần lừng lẫy, cái sau cần bí ẩn, luân hồi tĩnh tàng, chuyển hồ thiên địa (1) cho nên mới không để thiên hạ biết."
(1) Giấu kín trong luân hồi, xoay chuyển giữa thiên địa
'Luân hồi tĩnh tàng' là một cụm từ trong "Triêu Thương Ngô", miêu tả một thanh binh khí. 'Chuyển hồ thiên địa' thì xuất phát từ kinh điển của Đạo gia là "Tĩnh Hư Tưởng Nhĩ Tập", miêu tả âm dương đồ.
Nhưng Khương Cổ Thần lại trộn chúng vào chung một chỗ, vô cùng tự nhiên, cũng có thể xem là pha tạp bách gia ở một mức độ nào đó, nếu như trao đổi với Chiếu Vô Nhan thì ắt là có chung một chủ đề.
"Ở thời kỳ thống khổ đó... Thời đại huy hoàng tan vỡ, Thiên Đình Yêu tộc sụp đổ, Địa Ngục Yêu tộc cũng dần tan ra sau thời kỳ bất khuất chèo chống.
Đầu trâu mặt ngựa, cũng chính là cường giả đỉnh cấp của Ngưu tộc cùng Mã Tộc, đều phấn chiến bỏ mình. Phán quan, Mạnh bà cũng đều không thể sống sót. Địa Ngục huyết chiến ngàn năm, thề sống chết phản kháng, cuối cùng không còn một tấc minh thổ... Bởi vì "luân hồi tĩnh tàng" nên một đoạn chuyện xưa xúc động này cũng chỉ có thể vùi lấp trong lịch sử!"
Khương Vọng càng nói càng suông, nói đến mức bản thân mình cũng suýt tin là thật: "Bây giờ thập điện Diêm La đều đã vẫn lạc, kẻ sau chết còn thê thảm hơn người trước. Chỉ có ta là còn sót lại được chút chân linh, dựa vào vô thượng thần thông, không ngừng chuyển thế, không ngừng trùng tu, đến nay mới thức tỉnh! Mà ta nhất định sẽ lại lần nữa dẫn dắt Yêu tộc quật khởi, lần nữa vĩ đại!"