Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3300 - Chương 3300 - Cả Cuộc Đời Ta Không Kính Thần Cũng Không Cần Thần Kính! (1)

Chương 3300 - Cả cuộc đời ta không kính thần cũng không cần thần kính! (1)
Chương 3300 - Cả cuộc đời ta không kính thần cũng không cần thần kính! (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Một giọng nữ rét lạnh đột nhiên vang lên: "Ngài không hỏi vì sao hắn ta lại phản bội tổ chức sao?"

Nhìn Sở Giang Vương vừa hiện thân trên đỉnh núi, Doãn Quan cất giọng lạnh nhạt: "Ta không chờ mong sự trung thành của bất kỳ kẻ nào, hắn ta cũng chỉ cần gánh chịu cái giá mà mình phải gánh. Còn cái khác... Không quan trọng."

Sở Giang Vương nói tiếp: "Chí ít nên hỏi hắn ta xem, Cảnh quốc cho hắn ta bao nhiêu thù lao, cũng để cho chúng ta biết nên lấy hay bỏ."

Doãn Quan nói: "Lần sau sẽ làm thế."

Sở Giang Vương cũng không có cảm xúc dư thừa nào khác nhưng thanh âm của nàng ta luôn âm u, lạnh lẽo như băng gai: "Hành tung của biểu muội ngài đã bị hắn ta tiết lộ ra ngoài, sao, có muốn ta đi cứu người với ngươi không?"

Một trang giấy nhẹ nhàng bay đến bên tay nàng.

Doãn Quan thản nhiên nói: "Địa chỉ mà Tống Đế Vương tiết lộ kia là giả, Tô Mộc Tình ở dây. Ngươi đến chuyển nàng đi xa hơn một chút, tốt nhất là đưa nàng đến một nơi không ai biết, để nàng tự lo cuộc đời của mình."

Dưới mặt nạ, khóe miệng Sở Giang Vương hơi nhếch lên: "Ngài không định đi gặp nàng?"

Doãn Quan đứng dậy, dùng ngữ khí nói chuyện phiếm thuận miệng lên tiếng: "Không biết thế nào, hôm nay cứ có cảm giác như có người đang trù yểm ta."

Sở Giang Vương kinh ngạc nói: "Ngài là tổ tông của chú thuật, ai có thể trù yểm ngài chứ?"

Doãn Quan nhún vai: "Ta làm nhiều việc ác, giết người như ngóe, có một số người thầm mắng ta hy vọng ta chết sớm một chút, chết thật thảm... Cũng không phải là chuyện lạ."

Sở Giang Vương dùng ngón tay trỏ cùng ngón giữa kẹp lấy tấm giấy ghi địa chỉ kia, nhẹ nhàng lắc một cái, phát ra âm thanh rào rạt: "Ngài vẫn chưa trả lời vấn đề của ta."

Doãn Quan không nói gì, cứ như vậy đạp trên hư không, đi thẳng về phía xa.

...

Lực ảnh hưởng của Viên Lão Tây trong Hoa Quả Hội còn mạnh mẽ hơn nhiều sơ với sự tưởng tượng của Sài A Tứ.

Ông ta chỉ dẫn gã đi tổng bộ Hoa Quả Hội dạo qua một vòng, gặp mặt hội trưởng một lần, cái chết của Viên Dũng liền nhẹ nhàng bị ép xuống, còn yên ả hơn cả việc năm đó gia gia của gã bị xe ngựa nghiền chết nữa.

Gã cũng thuận lợi ngồi vào chỗ của Viên Dũng, trở thành một trong ngũ đại Hương chủ của Thủy Liêm Đường.

Đương nhiên Cổ Thần vĩ đại biết, cáo già Viên Lão Tây vốn là Hương chủ ẩn tàng sâu nhất bên trong Hoa Quả Hội, thế lực rắc rối khó gỡ. Chỉ vì phải cung phụng một con yêu quỷ, bị bắt buộc phải không ngừng hiến dâng huyết thực, vì để cho phía trị an không chú ý, nên ông ta mới cố gắng làm nhạt bớt sức ảnh hưởng của mình, để kẻ mới nổi như Viên Dũng thượng vị.

Bây giờ yêu quỷ thức tỉnh, Diêm La hàng thế, ông ta cũng gia nhập vào Vô Diện Giáo mới thành lập, có lý tưởng to lớn, vì để mau chóng khuếch trương thế lực của giáo tông nên ông ta cũng cố gắng hỗ trợ cho Sài A Tứ có kiếm thuật cường đại.

Cùng lúc với việc lôi kéo minh hữu, thu phục tướng tài đắc lực, ông ta cũng chân chính nắm giữ đường Hoa Nhai, thuận tiện cho việc âm thầm truyền giáo.

So với Viên Lão Tây đã trải qua nhiều sóng gió, thủ đoạn cay độc, Sài A Tứ quả thực là quá sức non nớt.

Nhưng là yêu quái được Cổ Thần Kính chọn, Cổ Thần vĩ đại cũng không bỏ rơi gã.

Sau khi lên làm Hương chủ, Sài A Tứ cũng không dọn nhà đi nơi khác mà vẫn ở lại gian phòng cũ gia gia đã để lại. Tuân theo chỉ điểm của Cổ Thần tôn giả, nắm chặt hai chữ danh lợi, dốc hết tiền tài mới có được nhờ vào vị trí Hương chủ, phân phát cho các huynh đệ dưới tay nên cũng rất được yêu tâm.

So với Viên Dũng tính tình bạo ngược, chỉ biết chiếm dụng cho riêng mình, tân nhiệm hương chủ này được xưng tụng là nghĩa bạc vân thiên, rất được lòng yêu.

Ngay lúc Sài A Tứ vừa luyện một bộ kiếm thuật đến lần thứ hai trăm, kiệt sức trở lại phòng, thanh âm của Cổ Thần vĩ đại đúng lúc vang lên ——

"Ngươi đã trở thành hương chủ của Thủy Liêm Đường Hoa Quả Hội, mấy lần ra tay cũng nhận được thanh danh không tệ. Bây giờ là lúc nên tiến dến hội đấu võ Kim Dương Đài."

"A?" Sài A Tứ ngẩn người: "Ta đã là hương chủ Hoa Quả Hội còn phải đi tranh chức khôi thủ bỏ đi kia sao?"

Cổ Thần trong kính cũng không nghĩ đến.

Tình huống tiểu yêu đắc chí, tiểu phú tức an thế này!

Trước đó, tên này còn hô hào muốn làm thành chủ, muốn sánh vai với Thiên yêu, bây giờ chỉ mới được chức Hương chủ Hoa Quả Hội nho nhỏ liền thỏa mãn đến mờ mắt, hoàn toàn mất đi đấu chí...

"Ngươi không muốn có được Chu Lan Nhược nữa?" Cổ Thần trong kính hỏi.

Sài A Tứ vuốt lớp mồ hôi bẩn trên mũi, có chút ngượng ngùng nói: "Ta cảm thấy Viên Tiểu Thanh cũng rất tốt..."

Tên khuyển yêu này!

Thanh âm trong kính trở nên rét lạnh: "Viên Lão Tây sẽ không đồng ý."

Sài A Tứ đang đắm chìm trong tưởng tượng hoàn toàn không phát hiện, toét miệng để lộ ra hai cái răng nanh: "Thượng Tôn có chỗ không biết, Viên Lão Tây rất coi trọng ta, kính nể yêu phẩm, tôn trọng thực lực của ta, vừa cho địa bàn vừa đưa tiền còn giao thủ hạ, quả thực là xem ta như con rể rồi. Ta là nhân tài mới nổi của Hoa Quả Hội, cùng cấp Hương chủ với ông ta, ta và Viên Tiểu Thanh dến với nhau, ông ta có lý do gì không đồng ý chứ?"

Nhớ năm đó, gã cũng từng thầm ngưỡng mộ một nữ yêu thanh thuần. Khổ tâm theo đuổi hồi lâu, nhưng đến cả tay của người kia cũng không nắm được. Gã để dành thật lâu, mới mua được một hộp phấn nước đắt đỏ nhưng cuối cùng chỉ có thể nhìn nàng thoa lên gương mặt xinh đẹp, đi hẹn hò với yêu quái khác...

Gã cũng chỉ có thể tự an ủi mình, tìm kiếm người khác...

Còn bây giờ thì sao? Gã đã có thể qua lại với nữ yêu mỹ mạo như Viên Tiểu Thanh, mặc sức tưởng tượng đến cuộc sống sau này, gã còn gì không hài lòng nữa chứ?

Cổ Thần vĩ đại không hài lòng!

Trước kia mở miệng là một tiếng Cổ Thần gia gia, hiện tại cũng dám nói 'Thượng Tôn có chỗ không biết'.

Còn mở miệng một tiếng Viên Lão Tây coi trọng, hoàn toàn không biết Vô Diện Giáo thờ phụng là ai. Có tin ta chỉ cần đưa ra một đạo thần dụ, ông ta lập tức cầm đao chém ngươi không?

Bình Luận (0)
Comment