Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3305 - Chương 3305 - Tổng Bả Tân Đào Hoán Cựu Phù [*] (1)

Chương 3305 - Tổng bả tân đào hoán cựu phù [*] (1)
Chương 3305 - Tổng bả tân đào hoán cựu phù [*] (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

[*] Câu thơ cuối trong bài thơ Nguyên Nhật

Câu thơ cuối trong bài thơ Nguyên Nhật

*_Nguyên nhật_ *

*_Nguyên nhật_ *Nguyên nhật

Bộc trúc thanh trung nhất tuế trừ,

Bộc trúc thanh trung nhất tuế trừ,

Xuân phong tống noãn nhập đồ tô.

Xuân phong tống noãn nhập đồ tô.

Thiên môn vạn hộ đồng đồng nhật,

Thiên môn vạn hộ đồng đồng nhật,

Tổng bả tân đào hoán cựu phù.

Tổng bả tân đào hoán cựu phù.

*_Dịch nghĩa:_ *

*_Dịch nghĩa:_ *Dịch nghĩa:

Tiếng pháo tre nổ vang một năm đã hết,

Tiếng pháo tre nổ vang một năm đã hết,

Gió Xuân đưa hơi ấm đến trong đó có mùi rượu đồ tô.

Gió Xuân đưa hơi ấm đến trong đó có mùi rượu đồ tô.

Trong ngàn nhà, vạn gia đình, nhà nào cũng đều thắp đèn sáng sủa,

Trong ngàn nhà, vạn gia đình, nhà nào cũng đều thắp đèn sáng sủa,

Treo thẻ đào tiễn đưa năm cũ và cầu điềm tốt lành.

Treo thẻ đào tiễn đưa năm cũ và cầu điềm tốt lành.

------------------------------

Yêu tộc trăm ngàn loại, muôn vàn đặc điểm khác nhau. Nhưng trên bản chất vẫn thuộc về cùng một tộc cường đại, tên là “Yêu”.

Khác biệt giữa các loài thật ra cũng không lớn. Bảo Khương Vọng hình dung thì nó giống như sự khác biệt giữa các bộ tộc lớn trên thảo nguyên. Giống như người Cảnh quốc gọi người Sở quốc là “Man”, gọi người Mục quốc là “Dã”.

Nhưng hiện tại Cổ Thần họ Khương tiếp xúc nhiều nhất với Sài A Tứ, Viên Lão Tây và Trư Đại Lực, hắn một lúc kiêm chức Thần Chủ, Đạo Chủ, lão gia gia, cũng có hiểu biết tương đối về kết cấu thân thể thậm chí là sức mạnh thần hồn của ba người này.

Bọn họ thuộc về cùng một tộc, cũng chỉ có khác biệt về đặc tính, chỉ ảnh hướng tới thần thông mà bọn họ sẽ thi triển sau này. Hoàn toàn không có sự chênh lệch về chủng tộc như giữa heo, chó và khỉ.

Yêu không phải thú.

Quan điểm này có nói hàng trăm hàng vạn lần cũng không nhận thức khắc sâu bằng tự bản thân quan sát.

Khương Vọng bất giác nghĩ…

Cho dù là Nhân tộc, tu sĩ khác biệt, thần thông cũng sẽ khác theo. Vậy thì có khác gì Yêu tộc có đặc tính khác nhau?

Nói như vậy, ngoại trừ đặc tính yêu quái thì giữa Nhân tộc và Yêu tộc có gì khác biệt đâu?

Chẳng lẽ chỉ vì mỗi một Yêu tộc đều là đạo mạch trời sinh?

Đương nhiên, có lẽ đây là một vấn đề quá lớn vào lúc này. Hiện tại, sau khi tiêu hóa thần lực vừa mới cướp được để chữa trị thương thế thần hồn, hắn lại quan tâm một vấn đề khác…

Căn cứ vào ghi chép trong một vài sách sử xa xưa, người sáng lập Phật môn, tồn tại vĩ đại xưng là Thế Tôn được sinh ra vào giai đoạn cuối của thời đại Thượng Cổ. Trải qua Ma Triều Diệt Thế, lập được thành tựu vĩ đại thời Trung Cổ, lại tham gia vào trận chiến Nhân Hoàng đời thứ ba Liệt Sơn thị đánh đuổi Long Hoàng tại Thương Hải.

Vào giai đoạn giữa thời đại Thượng Cổ, Nhân Hoàng đời thứ hai Hữu Hùng thị đã liên thủ với ba vị Đạo Tôn, tạo nên Vạn Yêu Chi Môn, triệt để chặt đứt hy vọng Yêu tộc trở về hiện thế.

Trong “Bồ Đề Tọa Đạo Kinh” mà Nghiêm Thiền Ý của Tắc Hạ Học Cung từng giảng lại có nói: “Thế Tôn gặp Sư Hoàng, ngộ được Sư Tử Hống.”

Đằng sau một câu nói đơn giản này lại là dòng chảy lịch sử mênh mông nhường nào!

Nó chứng tỏ Thế Tôn từng trải qua thế giới Thiên Ngục…

Tồn tại vĩ đại kia, thậm chí còn gặp được Sư Hoàng tại thế giới Thiên Ngục, ngộ ra được Phật môn chân pháp Sư Tử Hống. Thậm chí còn lưu truyền đạo thống, đạo thống còn lưu truyền rộng rãi, khiến thành Ma Vân cũng xuất hiện tà Phật đọa hóa.

Như vậy… vị này làm được bằng cách nào?

Sau khi Nhân tộc tạo nên Vạn Yêu Chi Môn chưa lâu, còn chưa đứng vững tại thế giới Thiên Ngục, vị Thế Tôn kia làm sao có thể qua lại giữa hai giới một cách an toàn?

Thế Tôn mặc dù cường đại, nhưng Yêu tộc cũng tuyệt đối không thiếu cường giả xứng tầm. Sao lại cho phép vị kia qua lại tự nhiên?

Nếu có thể nắm rõ những chuyện Thế Tôn từng trải qua tại Yêu tộc, hiểu được đoạn lịch sử ầm ầm dậy sóng kia, biết đâu có thể đi ngược thiên ý Yêu tộc, tìm được con đường đã từng thành công, về được nhà!

“Cái gì? Muốn ta đọc sách? Còn phải là kinh điển Phật gia?”

Sài A Tứ khóc không ra nước mắt: “Thượng tôn, ta lăn lộn đường phố, còn phải đọc sách, truyền ra ngoài yêu quái khác chẳng phải sẽ cười chết ta. Ta không cần thể diện nữa sao?”

“Bổn tọa lớn tiếng chửi chết ngươi thì ngươi có thể diện sao?”

Sài A Tứ khóc tại chỗ: “Thượng tôn! Ta ngũ độc đều đủ, không chuyện xấu gì không làm, ta còn muốn cưới vợ, Sài gia còn chưa có hậu, ta không muốn làm hòa thượng đâu!”

“Để ngươi đọc kinh điển Phật gia, không có nghĩa là để ngươi làm hòa thượng.” Giọng nói hùng hồn trong gương chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Toàn bộ những người bước chân lên tuyệt đỉnh, có ai không học hết chư pháp, hiểu hết chân lý thế gian? Năm đó bổn tọa chính là không rời sách vở, thông minh lại hiếu học, sau đó mới đạt được thành tựu. Tiểu yêu vô tri nhà ngươi, sao bây giờ lại dám lười biếng?”

Sài A Tứ bị răn dạy, vẻ mặt vẫn đau khổ: “Thượng tôn, không phải tiểu yêu không muốn học. Chỉ là nghe nói Phật gia đều là giác ngộ. Với ngộ tính của ta, lỡ mà đột nhiên tứ đại giai không, lập địa thành Phật, Viên Tiểu Thanh phải làm sao bây giờ? Chu Lan Nhược phải làm sao bây giờ?”

Cổ thần vĩ đại suýt nữa bị chọc tức mà cười: “Ngươi có thể yên tâm, ngã Phật không độ kẻ ngu xuẩn.”

Nếu lập địa thành Phật đơn giản như vậy, thượng tôn của ngươi đã thành rồi! Gì mà thanh quy giới luật với chả không thanh quy giới luật, có thể nhanh chóng đạt được sức mạnh, quay về hiện thế, mới là lẽ phải.

Sài A Tứ ngươi có mấy cái mặt? Luyện đến giờ, mới miễn cưỡng có thực lực của một Yêu Binh, đã muốn lập địa thành Phật rồi?

Sài A Tứ vẻ mặt đưa đám: “Thượng tôn, ngài nói để tiểu yêu chỉ tin kiếm của mình, chỉ tin Đạo của mình, tiểu yêu chỉ là cẩn tuân thần dụ. Hiện tại căn bản không tin Phật. Nếu như bắt buộc tiểu yêu phải tin gì đó, tiểu yêu cũng chỉ nguyện tin ngài.”

Giọng nói trong gương nói: “Để ngươi học một chút kinh Phật, hiểu rõ một chút cách nhìn của Phật môn đối với thế giới, tăng cường con đường cường giả của ngươi… chứ không phải để ngươi tin thờ.”

Cổ thần vĩ đại đều đã tận tình khuyên bảo đến vậy, Sài A Tứ lại còn ra vẻ bất đắc dĩ: “Có thể có khả năng… Đó là ta không đọc kinh Phật, cũng có thể trở nên mạnh mẽ không?”

Cổ thần vĩ đại nổi giận: “Lời bổn tôn nói mà ngươi cũng không nghe?”

Bình Luận (0)
Comment