Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3368 - Chương 3368. Thiên Ý Thâm Hải Xúc Ám Tiêu (4)

Chương 3368. Thiên ý thâm hải xúc ám tiêu (4)
Chương 3368. Thiên ý thâm hải xúc ám tiêu (4)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Diêm La Thần vĩ đại, nếu như ngài thật sự tồn tại, nếu như ngài thực sự có sức mạnh của viễn cổ, xin hãy trả thù cho ta... xin hãy trả thù cho ta!”  

Đây là tin tức cuối cùng mà Diêm La thần viễn cổ nhận được bên trong Vùng đất Thần Tiêu.

Đến từ tín đồ trung thành, lời khẩn cầu đến từ đích giáo hoàng chăm chỉ cần cù của Vô Diện thần giáo. 

Đến từ một lão giả yếu đuối.

Một phụ thân vô dụng.

Cái gọi là thần linh cổ xưa bị vây khốn bên trong thế giới gương kia, không thể phản ứng, chỉ có thể trầm mặc hồi lâu.

Mà vào giờ phút này, cuộc khám phá Vùng đất Thần Tiêu của một đám anh hùng yêu tộc vẫn đang tiếp tục.

Sài A Tứ đi cùng Viên Mộng Cực, vẫn còn vui tươi hớn hở nịnh nọt: “Từ lâu ta đã nhìn ra Viên công tử thiên mệnh hiển qúy, sinh ra đã là một người phi thường! Nhưng không ngờ rằng Viên công tử lại là hậu duệ của vị thiên tôn đó! Ngài nói xem, nếu không thì sao tướng mạo của ngài lại tôn quý thế này! Dáng dấp lông mày của ngài lại cương quyết đến thế…”

“Ha ha ha, nói đến chuyện này, ta và Viên Tiểu Thanh của quán rượu Lão Viên là tình đầu ý hợp! Đợi đến khi trở về, ta còn phải mời ngài làm chủ hôn lễ cho ta đấy!”

“Đúng vậy! Ngài chính là thân ca ca khác cha khác mẹ của ta, ta từ nhỏ đã không cha không mẹ, thuở nhỏ bơ vơ, huynh trưởng như ngài, sao có thể không ngồi được trường tịch?”

"Ha ha ha, Thượng Tôn, ngài thấy ta diễn thế nào?"

Trong lòng Cổ Thần vĩ đại còn vang lên tiếng cười đắc ý của Sài A Tứ.

Tiểu tử này, một bên vừa khom lưng uốn gối trước mặt Viên Mộng Cực, cố sức thổi phồng sở trường, một bên lại tùy ý chế giễu trước mặt Cổ Thần vĩ đại.

Nói Viên Mộng Cực ngu xuẩn, nói Viên Mộng Cực ngây thơ, nói mấy công tử ca quý tộc này đều chỉ là hạng tầm thường tốt số... Ngoài ra thì chẳng có tích sự gì.

Nói liên miên không ngừng.

Thực ra, gã vẫn luôn quen miệng, lúc không có chuyện gì cũng nói với Cổ Thần vĩ đại hai câu, hỏi về vấn đề tu hành, hoang mang trong sinh hoạt, khoe khoang tiến bộ của mình, chia sẻ tư tưởng kỳ diệu của bản thân.

Ước chừng là bởi vì cần thông qua ngủ say để khôi phục thần lực nên Cổ Thần vĩ đại thường không trả lời.

Gã cũng tự quyết định xem việc này như đang giải trí.

Từ khi bắt đầu biết chuyện gã đã không còn nhìn thấy phụ mẫu, lúc còn rất nhỏ gia gia đã bị xe ngựa đâm chết trước mặt. Cho tới này, gã vẫn luôn cô độc lớn lên trong gian tiểu viện rách nát kia... Vậy nên, gã cũng không biết, đây là hành động khoe khoang sự trưởng thành của mình trước bậc trưởng bối của những đứa trẻ có gia đình đầy đủ, chờ mong nhận được sự khích lệ.

"Ngươi nói những thứ này... Toàn bộ là diễn sao?" Cổ Thần vĩ đại trầm mặc đã lâu đột nhiên hỏi.

"Đương nhiên, ha ha." Đáp lại là tiếng cười càng vui vẻ hơn của Sài A Tứ: "Ta còn có thể thật sự phục tên đại ngốc này sao? Tự tin mù quáng, không biết cái gì, cũng không biết hắn lấy đâu ra dũng khí. Hắn còn tưởng rằng mình ân uy đều hiện, khống chế thuộc hạ rất tốt đấy!"

"Tên tiểu yêu nhà ngươi! Sao dám dùng cách thức dỗ Viên Mộng Cực để tâng bốc ta?"

Thanh âm của Cổ Thần vĩ đại tựa như là thật sự tức giận.

Nhưng ở chung lâu như vậy, Sài A Tứ đã không còn quá sợ hãi như trước, không biết xấu hổ cười nói: "Thượng Tôn gia gia của ta, tiểu yêu nào dám nịnh bợ ngài! Viên Mộng Cực là cái gì, sao có thể so sánh được với ngài? Đến lúc đó nếu ta thành hôn, ngài cũng hồi phục lại, tân khách đến chúc thể nào cũng có đủ bối phận, kẻ đến không phải là nhện con cũng là khỉ nhỏ kia mà? Chỉ một tên Viên Mộng Cực, còn hy vọng trường thọ sao, sợ đến cả tư cách đưa thiệp cũng không có ấy chứ!"

"Không phải lúc trước ngươi thích Chu Lan Nhược sao? Cổ Thần vĩ đại nói: "Vừa lúc cũng đang ở đây thăm dò, ta giúp ngươi theo đuổi nàng ta nhé?"

"Vẫn là thôi đi!" Sài A Tứ rất tin vào năng lực của Cổ Thần nhưng chỉ cười nói: "Nữ yêu kia tâm tư quá sâu! Hôm nay vừa nhìn liền cảm thấy không phải là người cùng một đường. Trước kia là do tiểu yêu không biết tốt xấu, tưởng tượng lung tung, chỉ muốn người có danh khí nhất xinh đẹp nhất. Nhưng sau này khi ở cùng với Tiểu Thanh muội muội rồi, ta nào còn tâm tư khác, trong lòng chỉ có mỗi nàng ấy thôi. Mỗi ngày hôn hôn miệng nhỏ của nàng cũng là chuyện rất tốt đẹp rồi! Thượng Tôn, khi nào ngài yêu rồi, ngài chắc chắn sẽ hiểu."

Cuối cùng Cổ Thần vĩ đại chỉ có thể nói: "Nhìn đường đi, đừng chớ suy nghĩ quá nhiều."

Sài A Tứ vẫn cảm thấy có hơi không quen, sao hôm nay thanh âm của Cổ Thần vĩ đại lại ôn nhu như vậy? Nhưng hắn cũng không quá chú tâm đến chuyện này, lại quay qua nói đùa với Viên Mộng Cực. Trái một câu anh minh thần võ, phải một câu thiên mệnh quý tộc, dỗ cho Viên Mộng Cực vô cùng hớn hở.

Trong sáu đội ngũ đi thăm dò vùng đất Thần Tiêu, bầu không khí của đội ngũ này tính ra là hòa hợp nhất. Bời vì ai cũng nghĩ rằng mình có thể ăn chắc đối phương, không xem đối phương là uy hiếp. Cho nên rất biết cách khoan nhượng lẫn nhau, nguyện ý phối hợp với nhau.

Bên trong thành Ma Vân, Hổ Thái Tuế nhẹ giọng hỏi: "Địa Ngục Yêu tộc, có ai từng nghe nói?"

Dưới chân của ông ta là thi thể tàn phế của Viên Lão Tây, ở trước người cách đó không xa là Viên Tiểu Thanh đã hương tiêu ngọc vẫn. Ngoài ra còn có đám lâu la đang run lẩy bẩy của Hoa Quả Hội, Khuyển Thọ Tằng, Viên Giáp Chinh câm như hến.

Đều là những sâu kiến không đáng nhắc tới.

Thiền Pháp Duyên luôn mang nụ cười trên mặt nói: "Chỉ là tiểu giáo, bàng môn tà đạo, bịa ra chút truyền thuyết bí ẩn lộn xộn mà thôi. Chuyện này có gì đáng để ý?"

"Vậy cũng chưa chắc!" Thanh âm của Kỷ Tính Không mạnh mẽ vang đội: "Có vài lý thuyết yêu tà, bịa nhiều, người tin nhiều liền sẽ thành thật, cũng sẽ thành "chính", việc này không phải cũng hay xảy ra sao?"

Hết chương 3368.
Bình Luận (0)
Comment