Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hạc Hoa Đình cười ngắt lời hắn: "Ngươi chỉ có thể hỏi một vấn đề, đây là đặc quyền của trưởng giả."
Hùng Tam Tư rất bình tĩnh tiếp nhận kết quả này, chỉ nói: "Như vậy ít nhất ta đã biết quy tắc mới này."
"Giờ là lúc ta đặt câu hỏi." Hạc Hoa Đình dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn hắn.
Hùng Tam Tư chỉ bình tĩnh đối mặt.
Vừa cần phải cân nhắc thủ đoạn mà đám hạt giống Thiên yêu trẻ tuổi này cất giữa, lại còn vừa phải cân nhắc đén tình trạng hư nhược của thân thể mình... Tính nhắm vào của trò chơi vấn đáp này cũng không phải là thiết kế quá mỹ diệu gì.
Cũng giống như tên Ma Yêu Nhân một thể trước mắt này, đã sắp chạm đến được chân tướng.
Hạc Hoa Đình nhất định phải cân nhắc đến, lượt mà bản thân mình có thể bình yên đặt câu hỏi còn được mấy lần... Một lần cũng không thể bị lãng phí.
Ông ta đã đợi quá lâu!
Đợi đến mức thân thể đều đã khô kiệt, cảm nhận giày vò khôn lường kia đã hành hạ ông ta không biết bao nhiêu năm tháng. Bởi vì thời gian trong thế giới Thần Tiêu năm Nguyên Hi 3922 bị đình trệ này đã không còn ý nghĩa, cho nên đoạn tra tấn này, có thể nói là vĩnh hằng.
Nhịn lâu như vậy mới có thể chờ được cơ hội đầu tiên, có lẽ cũng là cơ hội cuối cùng.
Chỉ cần thành công một lần, chỉ cần một chút sức mạnh sinh mệnh đến nhóm lửa thân thể, đám tiểu yêu trẻ tuổi này cũng có thể bị tiêu diệt trong nháy mắt.
Nhưng nếu như đặt câu hỏi nhằm vào Hùng Tam Tư lần nữa, có thể dảm bảo phát động quy tắc trả lời mà ông ta đã thiết lập sao?
Năm đó, lúc ông ta còn ở trạng thái đỉnh phong, chính là một tu hành giả am hiểu đùa bỡn "địch ý". Hiện giờ cũng đã đưa bản lĩnh này vào trong trò chơi vấn đáp. Chỉ cần kẻ đáp đề khiến cho đại đa số người ở đây sinh ra địch ý thì sẽ lập tức bị khu trục vào bên trong Bất Lão Tuyền —— vậy dĩ nhiên chính là thịt trên thớt. Trên đời này không có người nào có thể am hiểu việc lợi dụng Bất Lão Tuyền hơn ông ta.
Cho nên, ông ta sẽ đào móc điều âm u nhất trong sâu thẳm nội tâm của kẻ đáp đề, điều bí ẩn nhất không thể nhìn thấy ánh sáng. Đương nhiên, ông ta không thể nào hiểu rõ được nội tâm của mỗi kẻ tham dự, không thể nào giải đoán chuẩn xác những bí ẩn kia là gì. Ông ta chỉ thông qua tầm mắt của chấp cờ giả đỉnh cao, tiến hành phán đoán đại khái mà thôi.
Quá trình này tựa như đổ thạch, khác biệt chính là ông ta quả thực có thể nhìn thấy màu ngọc, chỉ còn phải xem một đao kia xuống có vừa lúc cắt được tới đó không thôi.
Câu trả lời vừa rồi của ông ta, kỳ thật đã phát động quy tắc trả lời ẩn giấu, ông ta chỉ dùng đặc quyền được miễn một lần của người sáng tạo trò chơi dể miễn trừ trừng phạt. Tiếp đó, ông ta dùng tư thái không hề bị ảnh hưởng gì để lừa dối đám tiểu yêu trước mắt, để bọn họ cách chân tướng ngày càng xa.
Cái này dĩ nhiên không phải một trò chơi công bằng, ông ta đã tranh thủ cho mình ưu thế vô cùng lớn. Đây cũng là quà tặng cho việc phải chịu đựng dày vò một thời gian dài.
Thời gian dài bị vây trong một khoảng thời gian, lấy Bất Lão Tuyền làm kính, nhìn bản thân mình đang cố kéo dài hơi tàn, từng chút khô kiệt.
Ông ta đã từng có vô số thiết lập ván cục đặc sắc nhưng đều đã tiêu vong do không đủ lực, chỉ có thể chủ động cắt giảm... Nhiều lần dựng lại.
Không bột đố gột nên hồ, hiện giờ ông ta lại phải dùng không khí để điền chắc bụng.
Nhưng những ưu thế này, có thể giúp ông ta thắng được trò chơi này sao?
Sau một thời gian đối mặt ngắn ngủi, Hạc Hoa Đình cuối cùng dời tầm mắt.
Dương Dũ, Thử Già Lam, Chu Lan Nhược... Từng kẻ cảm thấy bất an.
Nhưng ông ta đều lướt qua.
Ánh mắt đi tuần tra một trận, cuối cùng ngừng trên người Sài A Tứ: "Hậu sinh, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là ngươi ngoan nhất. HIện giờ ta hỏi ngươi một vấn đề."
Sài A Tứ ngây dại.
Cổ Thần vĩ đại nói, tiếp đó có lẽ sẽ có tiểu yêu cần phải đi qua con sông này, lại chính là Sài A Tứ gã!
"Ngươi quên rồi sao?"
"Ta còn từng nói chuyện với ngươi rồi đấy!"
Sài A Tứ mở miệng nói: "Ta trên có già dưới có trẻ..."
Nhưng lại lập tức im miệng, bở vì gã đã cảm nhận được sự trói buộc của quy tắc, cũng rõ ràng trước đó Hùng Tam Tư phải chịu áp lực lớn đến mức nào.
Trong trò chơi vấn đáp này, quy tắc trên bề nổi có uy năng lớn nhất, ngay khi vấn đáp bắt đầu, nếu dám nói dối, lập tức sẽ bị bóp chết.
Sài A Tứ gã vốn lẻ loi một mình, không có lo lắng già trẻ gì hết.
Phản ứng đầu tiên của gã đương nhiên là điên cuồng kêu gọi Cổ Thần vĩ đại.
Nhưng lúc này gã mới phát hiện, tiếng lòng của gã vốn không vang lên nổi.
Trong trò chơi vấn đáp này, vốn không thể xin sự trợ giúp từ bên ngoài!
Sài A Tứ vốn cho là mình sẽ hoang mang lo sợ, lập tức quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, nhưng lạ lùng chính là, giờ khắc này trong lòng của gã lại không hoảng hốt đến như vậy.
Có lẽ là bởi vì, bảo kính trong ngực vẫn còn, thần ấn trong lòng vẫn còn lực lượng, Cổ Thần vĩ đại vẫn còn bên người.
Có lẽ là bởi vì... Sài A Tứ gã đã khác xưa.
Hùng Tam Tư đã lội qua sông một lần, chẳng lẽ gã không thể bình yên vượt qua sao?
"Bằng không ta hỏi ngươi trước?" Gã sửa lời nói.
Hạc Hoa Đình lẳng lặng nhìn gã, cũng không để ý tới yêu cầu của gã, chỉ nói tiếp: "Tu vi của ngươi yếu ớt, tư chất chẳng có gì nổi bật, yêu chinh bình thường, dáng dấp cũng không đẹp mắt. Vậy mà lại... có sức mạnh như thế."
Ông ta bắt đầu đặt câu hỏi: "Sức mạnh của ngươi đến từ cái gì?"
Mỗi lần Hạc Hoa Đình thốt ra một câu đánh giá, sắc mặt Sài A Tứ liền khó coi hơn một chút.
Quy tắc của trò chơi vấn đáp khiến cho gã nhất định phải nhanh chóng đưa ra đáp án.