Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3434 - Chương 3434. Ta Không Dám Nói Ra Tên Của Nó (1)

Chương 3434. Ta không dám nói ra tên của nó (1)
Chương 3434. Ta không dám nói ra tên của nó (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Muốn đạt được kết quả này đương nhiên cực kỳ khó khăn, nếu không thì Hàn Sơn Hạc gia lúc đó giống như mặt trời ban trưa sẽ không trơ mắt nhìn Bất Lão Tuyền khô cạn. Hạc Hoa Đình cũng sẽ không vì khôi phục Bất Lão Tuyền, mà trực tiếp lấp thân ở Thần Tiêu Cục, làm xong liền thân tan đạo tàn.

Nhưng Chu Ý nghiên cứu điển tịch, ngược dòng lịch sử, cẩn thận thăm dò, phát hiện một chuyện rất thú vị…

Hạc Hoa Đình rất có thể vẫn còn sống!

Người có suy đoán này sớm nhất cũng không phải là Chu Ý, mà là đối thủ năm đó của Hạc Hoa Đình.

Ông ta ở Vân Lĩnh đã nói: “Như Hoa Đình trở về, đang cùng ta đánh cờ vậy.”

Lời này nghe qua như lời cảm thán anh hùng tiếc anh hùng.

Nhưng Chu Ý lại cho rằng, trong đó cất giấu chân tướng nào đó.

Dựa vào sức một người hồi phục Bất Lão Tuyền, đương nhiên là chuyện khó khăn. Nhưng nếu là Hạc Hoa Đình năm đó vẫn có sắp đặt thì sao? Nếu như trực tiếp mượn hoặc là tiếp tục tiến hành sắp đặt của Hạc Hoa Đình thì sao?

Đây sao lại không phải là một loại chiết nối nhân quả khác chứ?

Hạc Hoa Đình sớm ăn quả đắng, Chu Ý đi sau mở đầu tốt đẹp!

Sắp đặt của Thiên Yêu Chu Ý ở trong Vùng đất Thần Tiêu, ở giây phút này mới hoàn toàn hiện ra.

Bà ta nhắm vào Bất Lão Tuyền bố trí rất nhiều, trong đó trọng điểm suy tính Hạc Hoa Đình. Thậm chí tự mình đi một chuyến đến Vân Lĩnh, chạy đến Li Vực, tìm được vài hậu duệ của Hàn Sơn Hạc gia, lấy được tín vật truyền thừa của Hàn Sơn Hạc gia, cũng đan dệt nên lưới tù.

Nhưng đánh một ván cờ, cách một tầng bụng, ai cũng không thể tính toán mọi thứ.

Hơn nữa, dưới loại tình huống nhiều loại thế cục đan xen như này, một cục đá rơi xuống, cũng có thể tạo nên ngàn tầng rung động.

Vì ngăn cản Nhân tộc mang Tri Văn Chuông đi, Chu Ý dưới tình huống thương thế chưa lành, chủ động bỏ qua sắp đặt của chính mình, trước tiên ra tay, tranh giành với Hành Niệm thiền sư.

Kết quả kỹ năng thua một bậc, lại suýt nữa bị Hành Niệm thiền sư đánh chết…

May mắn được Viên Tiên Đình ra tay, mới giữ được mạng tàn bỏ chạy. Nhưng lại hoàn toàn rời khỏi Thần Tiêu Cục, không còn tư cách tiếp tục đánh cờ.

Nhưng mà người đánh cờ đã đi, sắp đặt bị đánh tan rồi, quân cờ vẫn còn ở đó.

Mất đi sự ủng hộ của Chu Ý, Chu Lan Nhược là quân cờ, vẫn muốn đánh tiếp ván cờ này!

Quân cờ không phải không thể trở thành người đánh cờ, thế giới Thần Tiêu đương nhiên có vô hạn khả năng.

Đối mặt với Hạc Hoa Đình năm 3922 Nguyên Hi mặt mũi tiều tụy, hậu sinh vãn bối Chu Lan Nhược, cầm trong tay quạt xếp của Hàn Sơn Hạc gia, đứng thẳng như u lan. Cướp đi mọi ánh nhìn, độc chiếm diễm quang.

Nhưng lại không vội hỏi han, trái lại cất giọng nói: “Hạc Hoa Đình, mất cha từ sớm, do quả phụ nuôi nấng trưởng thành. Sáu tuổi hiểu lễ, chín tuổi thông hiểu kinh điển. Ba mươi tuổi đã là tuyệt đỉnh Yêu Vương… Cả đời chưa từng thất bại, quét sạch thiên kiêu cùng thế hệ, sau đó lại sáng tạo dùng ‘Địch ý’ thành đạo, vang danh cổ kim!

Bước đầu tiên đặt chân tuyệt đỉnh, là được cùng hai vị Thiên Yêu tranh nhau, ra tay đầu tiên, lại dùng kế ve sầu thoát xác, giả vờ bại trận trở thành chim sẻ, cuối cùng thành công đoạt lại Bất Lão Tuyền mà Hạc gia đã sớm mất đi, danh tiếng truyền khắp thiên hạ!”

Lúc chúng yêu đều đang yên lặng nghe, trong lời giải thích chậm rãi của Chu Lan Nhược, ba chữ Hạc Hoa Đình kia, không còn là… một lão quái vật da nhăn xương mục nữa, mà là một truyền kỳ đầy đủ máu thịt, là một cường giả đỉnh cấp từng chân chính tồn tại.

Hạc Hoa Đình cũng trầm mặc nghe nàng ta nói, ánh sáng tịch mịch trong mắt lóe lên, dường như cũng đang nhớ lại những… năm tháng đáng nhớ kia.

Những… năm tháng đó, thật là… tốt đẹp.

“Nhưng mà trong một ván hồi phục Bất Lão Tuyền kia, Hạc Hoa Đình một đời Thiên Yêu kia, rốt cuộc nếm trải lần thất bại duy nhất trong cuộc đời mình, quả thật cũng là lần thất bại cuối cùng.” Chu Lan Nhược dùng giọng nói dịu dàng tiếp tục nói: “Bất Lão Tuyền cuối cùng cũng khô cạn, mà Hạc Hoa Đình cũng bị đánh nát Yêu thể, ma diệt đạo tắc, nói đơn giản, chính là thần hồn câu diệt.”

Hạc Hoa Đình vẫn im lặng.

“Lão tổ nhà ta tra soát điển tịch, suy đoán rằng ngươi có thể vẫn còn tồn tại trên thế gian. Cho rằng ngươi trốn ở trong suối, nhưng không biết ngươi trốn ở trong thời gian.” Chu Lan Nhược nói: “Cho đến hiện tại, cho đến khi ngươi thể hiện ác ý rõ ràng đối với đám hậu bối chúng ta, cho đến khi trò chơi này, đã tiến hành mấy hiệp… Ta cũng cảm thấy được, ngươi là một cái bóng của Hạc Hoa Đình trong thời gian. Cho tới hiện tại ta cũng không thể tin được, ngươi chính là Hạc Hoa Đình.”

“Người đã từng để lại tia sáng lộng lẫy, chiếu rọi toàn bộ Vân Lĩnh. Là người mà hậu sinh vãn bối mỗi khi bàn về thiên kiêu trong lịch sử, đều nhắc đến. Truyện ký mà lúc bé Lan Nhược đọc kia, lúc đọc đến Tam Tôn đoạt quyền, vỗ tay khen ngợi, lúc đọc đến kết cục bỏ mình, nắm cổ tay cảm thán tiếc thương!”

Đôi mắt mỹ lệ của nàng ta có vẻ ưu thương, cứ vậy nhìn thẳng Hạc Hoa Đình: “Hạc Hoa Đình mặc dù chết, vẫn có thể xem là một đời truyền kỳ. Nhưng khô lâu lúc này đứng trước Bất Lão Tuyền này, là ai chứ? Nếu như ngài dùng dáng vẻ này để kéo dài lịch sử Hạc Hoa Đình, đối với cái tên Hạc Hoa Đình này mà nói, là chuyện tiếc nuối đến cớ nào.”

“Tiểu nữ tử.” Hạc Hoa Đình bĩu môi: “Ngươi nói những thứ này, lão tổ ta chỉ cảm thấy buồn cười. Từ xưa đến nay, thắng làm vua thua làm giặc! Ta chết ở nơi này, không ai nhớ được. Ta giết sạch các ngươi, ai có thể biết? Nếu như ta thành công sống lại, đến thời đại của các ngươi, lại viết tiếp thần thoại, thì ta chính là thần thoại!”

“Thắng làm vua thua làm giặc sao?” Chu Lan Nhược nói: “Có một đôi đại địch thế này. Người thắng là Nguyên Hi đại đế, được xưng là Yêu Hoàng mạnh nhất từ khi Tân Giới tới nay, cũng sáng tạo nên chiến quả huy hoàng nhất kể từ khi Yêu tộc trầm luân ở thế giới Thiên Ngục. Kẻ thua là Vũ Trinh đại tổ, đến nay vẫn là truyền kỳ của Yêu tộc ta, được muôn người kính ngưỡng. Chúng ta đều đang ở trong thế giới mà ngài ấy để lại!”

Hết chương 3434.
Bình Luận (0)
Comment