Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Phong Thần Đài đã tuyên bố nhiệm vụ vinh quang, việc này không thể là giả. Bọn họ cũng sẽ không làm trái.
Chu Lan Nhược, Linh Hi Hoa, Thử Già Lam, tất cả đều xông lên.
Thậm chí Lộc Thất Lang không biết đang suy tư cái gì trong Vạn Thần Quật cũng lập tức dẹp bỏ mọi suy nghĩ, vung kiếm đuổi theo.
Trong lúc một đám Yêu tộc một lòng xông lên thì trong lòng Khương Vọng cũng chấn động kịch liệt.
Một vài thế lực Yêu giới sắp đặt cái gì ở Thiên Yêu pháp đàn này, đến giờ hắn vẫn không biết. Nhưng “một vài thế lực” này là ai thì đã rõ.
Là Thái Cổ Hoàng Thành! Cơ quan quyền lực tối cao của Yêu giới!
Mà kim đài mà thần lực của tòa thành này hun đúc, rõ ràng chính là bản sao của Phong Thần Đài trong Thái Cổ Hoàng Thành!
Lúc này thì hắn đã hiểu, những điều hắn nghĩ không hề sai, thắp lửa Thiên Yêu pháp đàn sẽ khiến Hỗn Độn Hải biến động, sẽ có cơ hội mở ra một con đường ngắn ngủi.
Nhưng cơ hội này của hắn đã bị xóa bỏ.
Thế giới Thần Tiêu có vô số cơ hội, hàng vạn loại sương mù cạnh tranh đấu đá, duy chỉ không thể buông tha cho hắn.
Trong thế giới Thần Tiêu đã “thiên ngoại vô tà”, Thái Cổ Hoàng Thành thậm chí còn không tiếc chiếu ra Phong Thần Đài, tuyên bố nhiệm vụ vinh quang, ngăn chặn mọi cơ hội của hắn, giết hắn tại đây.
Đương nhiên hắn cảm nhận được những ác ý và sự kiên quyết vững vàng như núi này.
Đương nhiên cũng biết, trước Thái Cổ Hoàng Thành, trước Phong Thần Đài, mình nhỏ bé cỡ nào.
Lúc này Phong Thần Đài cũng đã xuất hiện, ngay cả khi ở trong Thiên Ngoại Vô Tà, sức mạnh của Phong Thần Đài Thái Cổ Hoàng Thành có thể làm được những gì, hắn can bản không đủ tư cách để tưởng tượng.
Hắn lúc này, có thể nói là thập tử vô sinh!
Nhưng hắn chỉ lập tức rút kiếm chống lại, xích hỏa bùng lên như đuốc lửa, sương mù che lấp khắp bầu trời.
Giờ này khắc này, Yêu Vương các phương cùng nhau xông tới, mà hắn phản công chúng yêu, chĩa kiếm vào Linh Hi Hoa!
Dưới thiên ý, Thần Lâm Cảnh có lẽ vẫn nhỏ bé.
Trong Thế giới Thần Tiêu, dưới thủ đoạn của Thiên Yêu, công hầu trẻ tuổi của bá quốc có lẽ cũng chỉ là một hạt bụi nhỏ.
Nhưng mong muốn về nhà của ta, mong muốn mang Tri Văn Chuông trở về được ký thác trên người ta, lại không hề nhỏ bé.
Mà Linh Hi Hoa chính diện nghênh địch, mỗi tay cầm một cây cốt mâu đứt gãy, ngoài thân bừng bừng linh diễm, răng cũng sắp cắn nát!
Nhìn vào đôi mắt màu đỏ vàng tuyên cổ không dời kia, nhìn công hầu trẻ tuổi của Tề quốc không chút do dự chém tới. hắn ta cảm thấy phẫn nộ không sao dằn nổi… Ta đã thể hiện thực lực nhường vậy, tên đầu trọc Nhân tộc này vẫn lấy ta làm điểm đột phá?
Không được Linh phụ thừa nhận, không được kẻ thực sự là Linh tộc đầu tiên thừa nhận, cũng không được Nhân tộc thừa nhận.
Phẫn nộ thiêu đốt thể xác và tinh thần hắn ta, nhưng dưới sự phẫn nộ vô biên cũng có một chút kiêng kỵ mà bản thân không chịu thừa nhận.
Dù sao người này, kiếm này cũng… quá kiên quyết!
Linh diễm màu đen sôi sục bay lên, thiêu đốt vòm trời. Màu đen kia giương nanh múa vuốt, như thể mang tới một màn đêm tăm tối. Trong màn đêm từ xa cuốn tới đó, Linh Hi Hoa cầm song mâu, tuyệt không chịu mất đi dũng khí vào lúc này, cũng xông về phía Khương Vọng.
Nhưng có một bông tuyết trắng không tì vết rơi xuống trước tầm mắt hắn ta.
Sau đó là bông tuyết thứ hai, bông tuyết thứ ba…
Giờ khắc này, tuyết bay đầy trời!
Đây là một buổi đêm sao?
Có lẽ là vậy!
Nhưng đây là một đêm đông!
Tây Bắc có thiên khuyết, trường kiếm đọng gió sương.
Bàn tay khớp xương rõ ràng, thon dài mạnh mẽ kia của Khương Vọng cầm trường kiếm. Sát ý càn quét thiên ý, bổ ra đạo đồ chi kiếm.
Chân trời mặc dù không có tinh lâu, thiên ngoại cũng không vô tà, nhưng trường kiếm của ta, cũng đủ khiến thế giới này ngập sương đông!
Dương Dũ bị giết thế nào?
Thiên Yêu pháp đàn bị thắp lửa thế nào?
Lúc đầu, trong lòng Linh Hi Hoa vốn không có lựa chọn lùi bước, nhất định phải lấy tấn công đối tấn công. Nhưng lúc này, hắn ta bắt đầu có ý nghĩ chùn bước… Dưới áp bách của kiếm ý cực đoan này, dưới ánh nhìn chăm chú của đôi mắt tuyên cổ bất hủ kia, ý nghĩ cực đoan có nguy cơ biến thành sự thực.
Song mâu trong tay đột nhiên chệch hướng, đổi công thành thủ.
Xiềng xích đen nhánh nhóm linh diễm giăng khắp nơi trước người hắn ta, kết thành một tấm lưới, dệt thành một bức tường, sừng sững giữa thiên địa, ngăn cách tất cả mọi vật. Đông không thể qua Tây, trước không thể tới sau.
Mỗi một sợi xích màu đen đều giống như lạch trời rộng lớn. Mà vô số lạch trời thiêu đốt cùng một chỗ chính là sự kháng cự kiên quyết nhất trên đời.
Thiên Kiếp Linh Võng này là do chính Tam Ác Kiếp Quân đích thân truyền cho, có lực phòng ngự cực hạn trong cấp Yêu Vương. Mỗi một sợi xích thiêu đốt lên đều có thể nuốt chửng hết thảy công kích.
Triển khai thuật này, có thể nói là vững như thành đồng!
Tên ác hòa thượng của Tu Di Sơn kia tuyệt đối không đi qua được. Hắn ta tuyệt đối không phải điểm đột phá.
Biến hóa lần này thực sự rất đột ngột, phát huy thực lực tuyệt đối của Linh Hi Hoa.
Nhưng mà như vậy thì cũng quá đột ngột rồi!
Đột ngột đến nỗi đám Yêu Vương cũng đang giăng kín vòng vây với hắn ta đều không kịp phản ứng.
Những Yêu Vương ra tay vào lúc này có ai không phải thiên kiêu? Có ai chưa từng thân kinh bách chiến?
Nhưng cũng vì vậy mà ban nãy bọn họ đều nhìn ra quyết tâm liều mạng tấn công của Linh Hi Hoa tất cả đều chuẩn bị chiến đầu, mọi chuẩn bị đều để kết nối với kết quả sau khi Linh Hi Hoa đối đầu chính diện với Khương Vọng.
Linh Hi Hoa đổi chiêu đột ngột như vậy, tuy không lừa gạt được đối thủ nhưng lại khiến đồng đội trở tay không kịp!