Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3496 - Chương 3496. Có Kẻ Nào Không Nhìn Ra? Nào Có Ai Mù Loa?

Chương 3496. Có kẻ nào không nhìn ra? Nào có ai mù loa?
Chương 3496. Có kẻ nào không nhìn ra? Nào có ai mù loa?

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

"Ngươi cũng dám phản kháng ta?"

Trong giọng nói của Hổ Thái Tuế xen lẫn sự kinh ngạc, tán thưởng hoặc là cảm xúc nào đó. Mà sau khi nhìn kỹ một lúc lâu, ông ta bỗng nhiên mỉm cười ——

"Đây chính là ngươi lý do ta lựa chọn ngươi."

Ông ta để mặc cho Hùng Tam Tư rơi xuống biển mây kim sắc, để mặc cho Hùng Tam Tư phí công đấu tranh với cơ thể mình mà không hề làm gì.

"Ta sẽ không giết ngươi." Ông ta thản nhiên nói.

Nhưng đây lại là một câu ác độc đến mức nào.

Mắt phải mà Hùng Tam Tư còn có thể tự điều khiển bỗng chốc trợn tròn, con mắt dường như muốn lao ra khỏi hốc mắt!

Nhưng Hổ Thái Tuế đã điều khiển thân thể Chu Huyền, dời ánh mắt đi.

Đây là tác phẩm hoàn mỹ nhất của ông ta, hài tử ưu tú nhất của ông ta nên đương nhiên ông ta sẽ không hủy diệt. Thậm chí, nếu ai dám làm tổn thương Hùng Tam Tư cũng sẽ phải gánh chịu trừng phạt của ông ta.

Ví dụ như nguyên thần Chu Huyền đang bị dày vò giờ phút này.

Cũng bao gồm cả Chân yêu Khuyển Ứng Dương của Chiếu Vân Phong không hề biết gì kia.

Đương nhiên, thuận tay thu hồi Bất Lão Tuyền, Tri Văn Chuông cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Cái trước có thể thử khả năng khôi phục, đặt vững cơ sở cho cơ nghiệp vạn thế; cái sau tuy là củ khoai lang nóng bỏng tay nhưng cũng có thể lấy ra treo giá giữa Cổ Nan Sơn và Hắc Liên Tự.

Có điều, giờ phút này, ông ta còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.

Ánh mắt của ông ta tuần xét quanh núi, thấy được ở một nơi rất xa, khó có người để ý.

Ánh mắt bỗng nhiên rơi xuống trên người tên tiểu yêu cô độc đứng ở đường núi, tay đang nắm chặt thanh kiếm rỉ, khó hiểu hỏi: "Cổ Thần của ngươi đâu?"

Sài A Tứ cảm thấy dường như mình đã mơ một giấc mơ dài, mặc dù đã tỉnh lại nhưng không biết có phải vẫn còn đang ở trong mộng không.

Hiện giờ, gã đương nhiên biết, Hổ Thái Tuế là ai thế nhưng trong lòng lại không hề sợ hãi, cũng không lập tức quỳ xuống, mà chỉ lẩm bẩm nói: "Cổ Thần của ta đã ngủ say rồi, sẽ không tỉnh lại nữa."

Một sợi ánh sáng đã từng chiếu vào kia, dù cả thế gian nói nó là giả, thậm chí sợi ánh sáng kia cũng thừa nhận mình là giả nhưng ta cũng vì vậy mà từng được chiếu sáng qua.

Hổ Thái Tuế nhìn tiểu yêu này một cái thật sâu: "Thú vị."

Ông ta cũng không định làm gì.

Khương Vọng dùng cách nào để ẩn thân vào thành thị của Yêu tộc, lại làm cách nào để ẩn giấu lâu như vậy, làm thế nào biết được thế giới Thần Tiêu, biết được nơi này có mưu đồ gì... Đều là chuyện về sau mới cần xử lý.

Còn hiện giờ...

Nơi đây có cái gì còn quan trọng hơn của Bất Lão Tuyền cùng Tri Văn Chuông?

Đối với Hổ Thái Tuế mà nói, đương nhiên chỉ có Phong Thần Đài mà ông ta đang giẫm lên này!

Nhìn thấy con đường trên đỉnh cao nhất, đặt chân lên con đường dẫn lên đỉnh cao nhất, chân chính đi trên con đường dẫn đến đỉnh cao nhất, đây là ba chuyện khác nhau.

Một người tại thời điểm ba bốn tuổi hoặc thậm chí là nhỏ hơn, liền biết mình sẽ lớn lên, cần lớn lên. Thế nhưng vẫn cần phải chờ tới khi hai mươi nhược quán, ba mươi ổn định, bốn mươi chắc chắn... Đã nhìn thấy con đường nhưng vẫn cần thời gian dài dặc dặc mới có thể bước đi, vẫn cần đầy đủ kinh nghiệm, đầy đủ tích lũy.

Đối với Hổ Thái Tuế hiện giờ mà nói, muốn thành tựu trên đỉnh cao nhất thì phải chân chính thúc đẩy Linh tộc sinh ra, để Linh tộc chân chính biến thành một chủng tộc sinh động ở chư thiên vạn giới, chứ không phải chỉ có độc một mình Hùng Tam Tư.

Có sẵn ví dụ là Hùng Tam Tư này, ông ta đã lấy được biện pháp hoàn thành Linh tộc, có thể lập tức thử nghiệm trên loại tồn tại như Linh Hi Hoa. Về sau, trong quá trình bồi dưỡng, cũng có thể không ngừng cải tiến phương pháp, giảm chi phí xuống, đến cuối cùng, để Linh tộc có thể sinh sôi tự nhiên.

Nhưng như vậy... Quá chậm.

Bồi dưỡng một Hùng Tam Tư đã phải bỏ ra bao nhiêu thời gian?

Vậy Hùng Tam Tư kế tiếp, Linh Hi Hoa kế tiếp, phải chờ tới lúc nào?

Mà trước mắt đang có một cơ hội tuyệt vời ——

Bên trong Thế giới Thần Tiêu tồn tại vô hạn khả năng, giờ phút này lại thiên ngoại vô tà, ông ta nắm trong tay thân thể Chu Huyền, ở nơi này chính là tồn tại gần như vô địch.

Mà Phong Thần Đài Thái Cổ hoàng thành, trong thời gian dài dằng dặc đã sắc phong một lượng lớn Thần khó mà tính toán!

Thần đạo chỉ là một loại phương thức tu hành, những cường giả thụ phong Thần vị kia, vẫn là Yêu tộc.

Nhưng có sẵn ví dụ là Hùng Tam Tư này, ông ta đã nghĩ ra biện pháp, có thể luyện "Thần" thành "Linh"! Thường hay nói thần linh thần linh, thần chỉ hóa thành Linh tộc chẳng phải là việc đương nhiên sao?

Cho dù phương pháp này không thông, nắm trong tay Phong Thần Đài chẳng khác nào nắm giữ lực lượng vô hạn, về sau có nghiên cứu những cách thức khác liên quan đến Linh tộc, cũng chẳng cần sợ thiếu thốn một phần "Thần" nữa.

Tính toán này khó được dung thứ.

Nhưng đoạn đường ông ta đã đi qua này, đoạn đường sáng tạo ra Linh tộc này, nào đã từng được "Dung" qua?

Đợi đến khi ông ta thành tựu trên đỉnh cao nhất, trở thành tồn tại vĩ đại có thể quán triệt lịch sử Yêu tộc thì những chỉ trích trước mắt kia có đáng là gì?

Việc ông ta cứ một mực tìm kẻ gọi là Vô Diện thần, Trì Vân Sơn Thần kia chỉ là vì muốn quét dọn toàn bộ tai họa ngầm, để con đường đi lên đỉnh cao nhất của mình không còn bị ảnh hưởng gì.

Phong Thần Đài muốn chắc chắn giết chết Khương Vọng đương nhiên cũng có mục tiêu lâu dài hơn.

Điểm này đương nhiên ông ta nhfin ra được nhưng Lộc Tây Minh không nhìn ra được sao? Cổ Nan Sơn không nhìn ra được sao?

Chỉ nói riêng về Vạn Thần Hải này, sức mạnh nơi đây đều đến từ Phong Thần Đài Thái Cổ hoàng thành. Bố trí trong thế giới Thần Tiêu mà Phong Thần Đài chưa từng hiển lộ này không biết đã kéo dài bao nhiêu năm!

Có kẻ nào không nhìn ra? Nào có ai mù loa?

Nhưng làm gì có kẻ nào chỉ chịu đứng nhìn?

Hết chương 3496.
Bình Luận (0)
Comment