Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thiên yêu Huyền Nam Công trong Thái Cổ hoàng thành phát giác được dị động, vạn dặm truyền thanh đến tận đây. Hơn nữa, luồng điện quang kia còn biến thành một mũi thương bén nhọn.
Đối mặt với tiếng quát lớn này, với luồng điện quang kia, đến cả mí mắt Hổ Thái Tuế cũng không thèm nhấc, chưởng như che phủ bầu trời, mặt trên ngăn cách điện quang ở ngoài vạn dặm, mặt dưới bao phủ Thiên Tức Phong Thần Đài. Linh diễm bốc cháy mạnh mẽ hơn, thân đài cổ xưa bằng đá đã trải rộng linh văn.
Từng tiết vang ù ù đánh nát đêm dài rồi lại nhanh chóng trở nên xa xôi.
Đại chưởng của Hổ Thái Tuế to như dãy núi, điện quang đều ở ngoài núi.
Ông ta âng ngăn cản Huyền Nam Công tới gần!
Đạo tắc cách không đụng nhau, bầu trời của Thiên Tức Hoang Nguyên chập chờn sáng tối.
"Hổ Thái Tuế đã điên rồi!" Thanh âm của Huyền Nam Công rơi vào thành Ma Vân: "Mấy vị Bồ Tát! Thiên tôn! Mau ra tay! Đại kế vạn năm của Thái Cổ hoàng thành không thể để ông ta hủy hoại chỉ trong chốc lát!"
Lộc Tây Minh, Kỷ Tính Không, Thiền Pháp Duyên còn chưa lên tiếng, Hổ Thái Tuế đã cất tiếng gầm trước: "Cái gì là đại kế vạn năm?"
"Đại kế vạn năm của ai?"
"Hôm nay Linh tộc sinh ra, tiềm lực của Yêu giới ta gia tăng cực lớn, mới có thể nói vạn năm!"
"Nay ta đặt chân trên đỉnh cao nhất mới là Yêu tộc vạn vạn năm!"
...
Bên trong Thế giới Thần Tiêu, linh diễm mở ra bao phủ Phong Thần Đài, có thể thấy sắc thái của Hổ Thái Tuế.
Bên trong Vạn Thần Hải, mấy vạn tượng thần đổ rạp bỗng nhiên đứng lên toàn bộ!
Những thứ được khắc từ gỗ nặn từ bùn này đều có thần quang điểm sơn!
Có tôn cầm tuệ kiếm sinh ra từng kẽ nứt: "Hổ Thái Tuế! Còn không dừng cương trước bờ vực!"
Có tôn ba đầu sáu tay nắm bảo khí: "Mau quay đầu là bờ!"
Có tôn đạp hỏa xà nhấc chưởng muốn dập tắt linh diễm: "Còn vụng trộm vì tư dục bản thân đến khi nào!"
Có tôn ngự thiên lang mở tay giương cung đối với trùng đồng: "Thiên tôn sao có thể phạm sai lầm đến vậy!"
...
Vạn thần khôi phục, lần lượt hiển hiện uy nghiêm, đánh về phía Hổ Thái Tuế!
Trong lúc nhất thời, kim hải sinh sóng, thần linh tịnh thế. (1)
(1) Tịnh thế: cùng hợp lại.
Toàn bộ Thần Sơn đều bị vô số thần huy lấp đầy.
Sài A Tứ hoàn toàn không kịp phản ứng là có chuyện gì xảy ra, đã chứng kiến trận chiến Thiên yêu đồ thần này.
Chỉ thấy Hổ Thái Tuế đang khống chế thân thể Chu Huyền đứng trên Thần Tiêu Phong Thần Đài điên cuồng cười lớn: "Ta cũng là Thiên tôn, Huyền Nam Công cũng là Thiên tôn, vì sao phạt ta? Thần đạo tích lũy vạn vạn năm là vì việc tư của ai?"
Từng pho tượng thần giết tới, còn chưa kịp tới gần Phong Thần Đài đã lần lượt nổ tung!
Hổ Thái Tuế chỉ không ngừng chuyển dời ánh mắt, nhìn đến đâu, chỗ đó liền đình chỉ, nhìn đến pho tượng thần nào, tượng đó liền bị phá diệt!
Thần vị ngã xuống trên khắp thế gian cộng lại cũng chẳng nhiều bằng ở đây hôm nay!
Mấy vạn tượng thần dưới sự chỉ huy của chư thần tại Yêu giới không ngừng tấn công Hổ Thái Tuế, cảnh tượng này có thể nói là vô cùng bao la, hùng vĩ.
Bản thân Vạn Thần Hải ầm ầm dậy sóng, cũng trở nên vô cùng bình thường, chẳng còn ai có tâm tình để ý.
Ngay tại lúc này, bên trong vô số tượng thần, có một pho tượng không mặt nhảy ra.
Tượng thần này toàn thân trắng bệch, vẻ ngoài tà dị, ngay cả thần quang cũng trắng toát.
Ngay sau khi nhảy ra khỏi Vạn Thần Hải, nó lặng yên lùi ra khỏi đội ngũ chư thần đang công phạt, rơi xuống đài sơn... nhả vào trong thanh đồng cự đỉnh trên Thiên yêu Pháp Đàn đã bị tàn phá, thổi tung lên một nắm tro cốt, vùi lấp đốm lửa kia!
Nó không có ý thức, không có Linh giác, chỉ tuân theo một mệnh lệnh, mệnh lệnh do Diêm La Vương viễn cổ vĩ đại đã hạ xuống cho tượng thần ở đây ——
Tại thời khắc Vạn Thần Hải gió êm sóng lặng, Chân yêu không rảnh quan tâm chuyện khác, đi thẳng đến Thiên yêu Pháp Đàn.
Đúc hùng thành tại nơi này.
Xây nên thành Võ An!
Trong quá trình đuổi giết Lộc Thất Lang, Khương Vọng vô số lần đảo qua Vạn Thần Hải, thậm chí còn lặn trong biển mây chính là để bày ra nước cờ này.
Đây là con đường về nhà thứ hai hắn thiết kế cho bản thân mình.
Lấy thành Võ An trong thế giới Thần Tiêu, hô ứng với thành Võ An trong Văn Minh Bồn Địa.
Mượn nguyện lực trở về!
Hắn đương nhiên không tính ra được Hùng Tam Tư, càng không tính được Hổ Thái Tuế sẽ ra tay. Trong tượng thần này hắn cũng hoàn toàn không để lại ý niệm nào —— bởi nếu làm vậy thì không có khả năng giấu diếm được.
Thậm chí tượng thần Vô Diện này cũng nhận sự triệu hoán của Phong Thần Đài Thái Cổ hoàng thành, trong lúc chư thần ở Vạn Thần Hải biến động thì cùng bị đẩy ra, căn bản không thể chờ đến khi gió êm sóng lặng.
Nó chỉ biết vụng về tuân theo quy tắc, dựa theo việc mà Thần Chủ đã an bài, mang tro cốt của hạt giống Thiên yêu như Dương Dũ, Thử Già Lam, Chu Lan Nhược, lặng lẽ rải vào trong thanh đồng cự đỉnh.
...
Võ An Hầu từng hỏi: "Chuyện xưa của tiên hiền bao la hùng vĩ. Hậu bối hồi tưởng không khỏi cảm phục. Đoạn lịch sử kia mặc dù xa xôi nhưng giờ nghe được nhiệt huyết vẫn sục sôi. Hiện giờ tu sĩ chúng ta có thể làm được gì đây?"
Triều nghị đại phu Tống Diêu nói: "Chín chữ. Tìm Pháp đàn, rải xương yêu, xây thành lớn!"
Đúng là dùng vào lúc này!