Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3511 - Chương 3511. Càng Cố Gắng, Càng Đau Đớn. Càng Giãy Dụa, Càng Giày Vò

Chương 3511. Càng cố gắng, càng đau đớn. Càng giãy dụa, càng giày vò
Chương 3511. Càng cố gắng, càng đau đớn. Càng giãy dụa, càng giày vò

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cho đến một thời khắc nào đó, tượng thần chư thần từ Thiên Yêu Pháp Đàn cùng nhau xông tới, thế công lại đột nhiên dừng lại.

Linh phụ khống chế Chân Yêu Chu Huyền, đột nhiên đứng yên.

Sau đó ánh sáng trong mắt tiêu tan, uy thế kinh khủng biến mất, chỉ còn lại một tấm thân tàn khí tức suy bại, rơi xuống từ Phong Thần Đài, chìm vào biển mây vô tận.

Xảy ra chuyện gì! ?

Linh Hi Hoa vừa kinh ngạc vừa khó hiểu.

Trời… tối rồi.

Chân Yêu Khuyển Ứng Dương hấp thu ánh sáng, liên tục lan tràn tới nơi này, hướng tới cả tòa Thần Sơn, hướng tới nơi xa hơn Thần Sơn.

Khuyển Ứng Dương giết tên hòa thượng giả của Tu Di Sơn có lẽ không thành vấn đề, hắn ta cũng không quan tâm lắm… Hỏng việc ở chỗ mưu đồ của Linh phụ thất bại! Con đường của Linh tộc sẽ ra sao? Con đường mình đi sẽ ra sao?

Những tượng thần kia không tiêu tan mà lần lượt bay về Thiên Yêu Pháp Đàn, ước chừng là bày ra một trận pháp nào đó, đứng trang nghiêm quanh đỉnh đồng… không biết đang toan tính điều gì.

Linh Hi Hoa mờ mịt nhìn bầu trời u ám, sắc trời bị giết tận, như thể ánh mắt cũng phải bị lôi đi, toát lên vẻ kinh khủng ẩn giấu chưa phát. Hướng tầm mắt xuống, nhìn thấy một tòa sơn đài, Sài A Tứ trên đường núi vẫn luôn nắm chặt thanh kiếm rỉ sét, vô cùng căng thẳng, cũng hết sức cẩn thận.

Chẳng hiểu vì sao, tư thế cầm kiếm đó lại khiến hắn ta nhớ tới hòa thượng Tu Di Sơn nọ. Quả thực có mấy phần tương tự.

Ánh mắt hắn ta tiếp tục dịch chuyển, cuối cùng tìm được Hùng Tam Tư trong biển mây tăm tối.

Hùng Tam Tư vẫn treo ở đó, chưa từng ngưng giãy dụa, cũng không ngừng đau đớn… Thủ đoạn của Thiên yêu, vẫn chưa tiêu.

Nhìn thân thể co giật của hắn ta, linh khí trên người không ngừng tiêu tan… Linh Hi Hoa đột nhiên đứng lên, cất vài bước, nhặt một thanh kiếm mảnh từ dưới đất lên… Là một trong hai thanh kiếm lúc Chu Huyền ngã xuống.

Không biết vì sao, hắn ta lại muốn giúp người này giải thoát

Đương nhiên hắn ta không phải hạng lương thiện gì, cũng chẳng có cảm tình gì với Hùng Tam Tư.

Nhưng tâm trạng này, nói không rõ, nói không rõ.

Nhưng lại dừng bước.

Bởi vì vào thời điểm này, trong tầm mắt của Hùng Tam Tư – thứ mà hắn ta còn có thể điều khiển… Khóe mắt nứt ra, trong huyết lệ có một điểm đen, điểm đen là một con sâu nhỏ.

Tín trùng thời đại mạt pháp mà Kỷ Tính Không tặng!

Khoảnh khắc thời gian tiếp nối kia, nó đã giúp Hùng Tam Tư khóa chặt Tam Ác Kiếp Quân nhưng vẫn không cạn kiệt, trong lúc Hùng Tam Tư không hề hay biết, còn sót lại một con.

Nó bay vọt lên không trung, dệt thành bóng đen, hóa thành một vị Dạ Bồ Tát không thấy mặt mũi!

Tượng thần trang nghiêm vây quanh Thiên Yêu Pháp Đàn, có mấy trăm bức tượng đột nhiên xoay người, tỏ ra đề phòng.

Vị Bồ Tát này chỉ giơ tay cản lại, trong miệng phát ra giọng nói của Kỷ Tính Không: “Lo chuyện của ngươi đi, Huyền Nam Công. Phong thần cũng được, làm cái gì cũng được, Phật gia sẽ không can thiệp.”

Giọng nói này hoàn toàn không có vẻ ngang ngược, trêu tức, đùa giai như khi ở trong thành Ma Vân, ngược lại còn rất thâm trầm, trí tuệ, từ bi.

Sau đó chư thần xoay người.

Ông ta cúi đầu nhìn xuống hình bóng đang lăn lộn giày vò trong biển mây, buông tiếng thở dài: “Tội gì chứ?”

Ông ta và Hùng Tam Tư từng tiếp xúc, nội tình trong đó ngay cả Thử Già Lam cũng không biết. Đây là một con cờ của ông ta bị rơi lại trong thế giới Thần Tiêu.

“Sức mạnh của con tin trùng này không cách nào chống lại Hổ Thái Tuế, ta tới muộn rồi.”

Ông ta đang giải thích tại sao sau khi Hổ Thái Tuế bị đá ra khỏi bàn cờ, ông ta mới hiện thân.

Nhưng Hùng Tam Tư lại như thể không nghe được gì cả, toàn bộ thân thể không ngừng co giật, ngay cả miệng cũng vặn vẹo, thỉnh thoảng còn có bọt máu trào ra nơi khóe miệng.

Với cấp bậc sức mạnh của Kỷ Tính Không, đương nhiên đã nhìn ra được Hùng Tam Tư không còn ngũ giác từ lâu, lúc này tất cả sức mạnh và ý chí đều đang chống lại với một sức mạnh của một bộ phận khác trong cơ thể.

Hổ Thái Tuế bố trí thủ đoạn tuần hoàn vô hạn, bộ phận đó chống lại ý chí của Hùng Tam Tư, bản thân nó lại hấp thu sức mạnh từ sự đối kháng của Hùng Tam Tư. Nói cách khác, Hùng Tam Tư chống đối càng mạnh mẽ thì sức mạnh phản kháng mà hắn ta cần càng lớn.

Càng cố gắng, càng đau đớn. Càng giãy dụa, càng giày vò.

Mà chính hắn ta cũng không biết…

Hắn ta lại cho rằng sự giãy dụa của mình có thể kiềm chế bộ phận sức mạnh của Hổ Thái Tuế, cho nên trong tình trạng ngũ giác đã mất, vẫn chịu đựng đau đớn một cách kiên định như vậy.

Cũng không biết rốt cuộc Hổ Thái Tuế muốn tạo ra một tồn tại như thế nào, thủ đoạn cũng quá máu lạnh. Nhưng cho dù thành quả như thế nào, hiện tại hết thảy đều không liên quan gì tới ông ta.

Giọng nói của Kỷ Tính Không xuyên thấu ngũ giác.

Ông ta tiếp tục hỏi trong ý thức của Hùng Tam Tư: “Đáng không? Ngươi muốn giúp người kia, muốn sóng vai với chiến hữu kia, nhưng hắn căn bản không biết ngươi đang ở đây chiến đấu vì hắn, thậm chí còn không biết ngươi là ai. Thậm chí tất cả những gì ngươi làm đều là vô ích. Chỉ là Thần Lâm, không thể nào thoát khỏi sự truy sát của Chân Yêu.”

Thân thể Hùng Tam Tư lay động kịch liệt như bị điện giật, ngũ quan hắn ta vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi, giãy dụa, vùng vẫy, cuối cùng phát ra âm thanh từ trong cổ họng: “Ta là… người!”

Giống như trả lời lạc đề, nhưng đã trả lời cho tất cả.

Hết chương 3511.
Bình Luận (0)
Comment