Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tiểu yêu Khuyển tộc này không có bối cảnh gì to lớn nhưng có lẽ cũng có chút chuyện xưa, cứ để Linh Hi Hoa cản lại trước đã.
Tiểu tử Lộc gia trời sinh linh cảm, biết cái gì là bảo bối, tới cực nhanh... Mặc dù thực lực thấp nhưng cũng cần phải đề phòng thủ đoạn của Lộc Tây Minh.
Còn có bên kia, Khuyển Ứng Dương đã bị một thương của Hùng Tam Tư làm trọng thương, dù sao cũng là Chân yêu Yêu tộc, đã không còn sức tranh đoạt cũng không cần phải để cho hắn ta chết... Vừa lúc thuận tay thu hồi Tri Văn Chuông cùng Bất Lão Tuyền.
Việc Tam Sinh Lan Nhân Hoa nở không thể gạt được Huyền Nam Công, nhất định phải để lại một phần lực ứng đối với ông ta... Thậm chí, nếu Huyền Nam Công từ bỏ Thần Vương Thân mà đến, một phần thực lực này cũng khó mà ứng đối được.
Chẳng bằng chia cho Huyền Nam Công một tòa Bất Lão Tuyền, lại ủng hộ cho Phong Thần Đài của ông ta một chút, dùng việc này để trao đổi.
Bởi lẽ tin trùng chỉ có một con nên trước mắt không thể tải được lực lượng Thiên yêu, chỉ còn tổng cộng ba lần xuất thủ, Dạ Bồ Tát tính toán tỉ mỉ, muốn mỗi một lần xuất thủ đều phải thể hiện được đầy đủ giá trị.
Suy nghĩ này mặc dù nan giải nhưng cũng chỉ trong nháy mắt là xong.
Ngón tay vừa gõ đầu trọc, Linh Hi Hoa nhận liên hoa giới đã như một mũi tên trương dương trong không trung, bay thẳng đến Sài A Tứ đang lao lên đài sơn.
"Tiểu yêu ở phía trước cấm đi, kẻ trái lệnh giết!"
Đối phó với Khương Vọng hắn ta phải tránh trái né phải nhưng đối phó với Sài A Tứ hắn ta lại mang theo thế tới như mãnh hổ!
Cùng lúc đó, một cái tay của Dạ Bồ Tát được phủ lên một lớp phật quang, trực tiếp phong tỏa phụ cận, muốn hái đóa Tam Sinh Lan Nhân Hoa kia. Một ngón tay điểm qua Linh Hi Hoa, đã thu về thành chưởng, dò về phía xa —— trực tiếp đẩy Lộc Thất Lang đang bay nhanh tới ra xa ngàn trượng mà không bị thương chút nào!
Thế chưởng không ngừng, lại giáng lâm Vạn Thần Hải, bao phủ lên phần trống rỗng trên ngực bụng của Khuyển Ứng Dương, tách rời Vô Ngã thương ý còn lưu lại trên đó, lại biến chưởng thành trảo, bao cả Khương Vọng lại vào bên trong, vừa muốn bắt lấy nguyên thần của Khuyển Ứng Dương, lại vừa muốn cắt đứt mối liên kết giữa Tri Văn Chuông với Khương Vọng, bóc Bất Lão Tuyền ra khỏi hắn.
Một chưởng này có tới bốn tác dụng, đẩy lui Lộc Thất Lang, cứu Khuyển Ứng Dương, đoạt Tri Văn Chuông, phân Bất Lão Tuyền, phân chia một phần lực đến cực hạn, tính toán tỉ mỉ tới cực điểm.
Khiến cho Huyền Nam Công nhìn thấy cũng phải nhíu mày... Kỷ Tính Không này ở Hắc Liên Tự, có phải chuyên quản việc sổ sách thu chi không?
Đương nhiên, nguyên nhân chính khiến Huyền Nam Công cau mày vẫn là thỉnh cầu giao dịch của Kỷ Tính Không, ông ta có hơi chần chờ với chuyện này. Sự ủng hộ của Hắc Liên Tự đối với Phong Thần Đài cùng việc chắp tay nhường Bất Lão Tuyền đáng để ông ta phải chần chờ.
Thế giới thần hồn là một nơi một hơi có thể phát sinh vạn biến hóa.
Chỉ trong nháy mắt chần chờ, ở nơi này đã có thể phát sinh rất nhiều chuyện.
Cũng giống như việc Khuyển Ứng Dương và Khương Vọng đã phát sinh rất nhiều tranh đấu trong Uẩn Thần Điện của hắn, thì ở bên ngoài Sài A Tứ còn chưa nháy mắt xong.
Bên trong Uẩn Thần Điện sóng lớn mãnh liệt, ngàn vạn tiên niệm oanh kích không ngừng.
Nếu đổi thành bất kỳ một Yêu vương nào khác, đối mặt với cục diện mà Khuyển Ứng Dương đang phải đối mặt, có lẽ đã phải ôm hận tại đây.
Sát lực như thế đã vượt xa cực hạn của Thần Lâm, cũng không phải là thứ Yêu vương có thể với tới!
Nhưng Khuyển Ứng Dương dù sao cũng là Khuyển Ứng Dương, kẻ phải tiếp nhận oanh kích bên trong tòa Uẩn Thần Điện này, chính là nguyên thần của Chân yêu.
Tại thời điểm ngàn vạn tiên niệm nổ ra đợt sóng thứ hai, Khuyển Ứng Dương đã nhanh chóng đưa ra quyết định, phân nguyên thần Chân yêu thành hai, một trong một ngoài.
Một nửa lực lượng nguyên thần kết thành xác ngoài, chủ niệm chân chính thì giấu ở bên trong.
Để mặc cho xác ngoài bị ngàn vạn tiên niệm oanh kích không ngừng, không ngừng bị tiêu hao. Chủ niệm thì vào trong thiết đàn bày trận, cảm ứng từ xa
Ở bên ngoài tuy có ngàn sóng trùng điệp nhưng bên trong lại không mấy ảnh hưởng!
Sự kết nối giữa nguyên thần cùng nhục thân, chỉ trong chớp mắt đã hoàn thành.
Cỗ thân thể còn đang chống cự với thương ý Vô Ngã kia, chỉ trong chớp mắt đã trở nên trong suốt, máu thịt gân xương đều có thể thấy rõ ràng, vô số tia sáng không có điểm dừng liên tục bắn ra bên ngoài.
Bên trong Nguyên Thần Hải của Khương Vọng có ánh sáng xuyên qua.
Ánh sáng này chỉ có một chùm, chẳng chút trở ngại đã xuyên thấu Uẩn Thần Điện mà không bị nước của Bất Lão Tuyền ngăn cản, không bị tiên niệm của Khương Vọng cách trở, thậm chí còn dễ dàng xuyên thấu qua xác ngoài nguyên thần Chân yêu kia, rơi vào bên trong.
Bởi vì nó là sức mạnh không thuộc về thần hồn, cũng không thể quy về khí huyết đạo nguyên, mà là một loại đạo tắc.
Một phần nguyên thần Chân yêu giấu bên trong xác ngoài kia quả quyết bước vào trong ánh sáng.
Khuyển Ứng Dương vận dụng sức mạnh đạo tắc, dùng ánh sáng bắc cầu, đả thông thế giới thần hồn cùng thế giới hiện thực, tiếp dẫn nguyên thần trở về!
Mặc dù Bất Lão Ngọc Châu đã tiêu hao rất nhiều, rất nhiều lần cũng từ xanh chuyển thành trắng nhưng ông ta cũng không định dùng tính mạng của mình lưu lại đây để đặt cược. Lựa chọn đầu tiên vẫn là tránh đi sự điên cuồng lần này của Khương Vọng.
Ông ta có đầy đủ thời gian, cũng có đầy đủ ưu thế.
Chỉ vì một thương này của Hùng Tam Tư mà không thể chiếm được ưu thế hoàn toàn mà thôi.
Vào đúng lúc này, vách đá nở hoa, Dạ Bồ Tát đưa tay tới.