Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3571 - Chương 3571. Phong Cảnh Chưa Nhìn Hết (2)

Chương 3571. Phong cảnh chưa nhìn hết (2)
Chương 3571. Phong cảnh chưa nhìn hết (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Khương tước gia không phải là người hay mang thù!

Không giống tên râu ngắn mắt ưng họ Chung Ly nào đó, đeo trọng kiếm, vứt bỏ thuật tu võ.

Mặc dù có vài người nhiều lần khiêu khích, nhiều lần phát ngôn bừa bãi... Há miệng là tiểu bạch kiểm, ngậm miệng là đừng lãng phí thời gian, hắn cũng không để trong lòng.

Đến ngay cả thủ đoạn tuyệt sát liều mạng đã từng dùng để kiềm chế Chân yêu Khuyển Ứng Dương cũng nỡ đem ra cho kẻ này thưởng thức.

Cũng quả thực... Không lãng phí thời gian của vị đại gia này. Một quyết định càn khôn, không cho kẻ địch cơ hội kịp thể hiện bản lĩnh, chân chính hiện ra thực lực.

Đương nhiên, suy nghĩ đến quy tắc khiêu chiến phúc địa trong Thái Hư Huyễn Cảnh, là người thủ quan, sau lần đầu tiên thắng được quyền sở hữu phúc địa, nhất định phải thủ quan thêm một lần mới lấy được tư cách khiêu chiến tiếp. Mà hắn lại rất tin tưởng lời tuyên bố cuối cùng trước lúc chia tay của "người quen" kia, biết được với tính cách của hắn ta, nhất định sẽ áo mũ chỉnh tề ngóc đầu trở lại, không báo thù không bỏ qua. Thế nên hắn cũng đã chuẩn bị xong tiệc chiêu đãi, nhất định sẽ cho tên này ấn tượng khắc sâu.

Sau khi lên ba bộ kế hoạch chiến đấu cho lão bằng hữu kia, thanh âm của Độc Cô Tiểu liền vang lên ngoài cửa: "Hầu gia, bên phía thành Quý Ấp đã chuẩn bị xong."

Khương Vọng tạm dừng việc thiết kế bộ phương án chiến đấu thứ tư, đẩy cửa đi ra ngoài, đạp không đi nhanh, chỉ chốc lát đã đến Quý Ấp.

Hoàng cung Đại Hạ lúc trước, giờ đã trở thành hành cung của Đại Tề thiên tử, vẫn lấy tên là Hạ Cung.

Trăm ngàn năm sau, có lẽ thế nhân chỉ biết rằng đây là hành cung nghỉ mát của Tề Thiên tử mà không biết thế gian đã từng có Hạ.

Phủ Tổng Đốc Nam Hạ lúc dàu chỉ mượn dùng phủ Võ Vương trước kia để xử lý chính vụ, sau khi thế cục hoàn toàn ổn định liền thay đổi toàn bộ phủ Võ Vương, chân chính thành lập trung tâm chính trị hoàn toàn mới của Nam Hạ.

Mục đích của Khương Vọng là ở đây.

Hay nói đúng hơn, mục đích của hắn là nằm ở pháp trận đưa tin cấp quốc gia ở Phủ Tổng Đốc Nam Hạ.

Trong toàn bộ Nam Hạ, không tính đến Ti Huyền Địa Cung không hiển lộ trước mặt người ngoài ra thì Khương Vọng chính là nhân vật có quyền thế thứ ba gần bằng với Tô Quan Doanh cùng Sư Minh Trình.

Mặc dù hắn không nhận, không nhiễm chính vụ, không có thực quyền chấp chưởng nhưng ở Nam Hạ vẫn có lực ảnh hưởng vô cùng sâu rộng.

Việc tới lui trong cảnh nội không phải là vấn đề, muốn điều động pháp trận đưa tin cũng chỉ cần hạ một đạo thủ lệnh.

Sở dĩ hắn còn chờ đến khi Độc Cô Tiểu thông truyền xong mới tới, chủ yếu là vì pháp trận đưa tin phía bên thành Cực Sương kia còn cần thời gian chuẩn bị.

Cực Sương chính là thủ đô của Tuyết Quốc, pháp trận đưa tin cấp quốc gia đươc xây dựng trong tòa thành thị này cũng chính là nơi thường xuyên được Tuyết Quốc liên hệ với bên ngoài nhất.

Lúc trước, khi Tạ Ai thành tựu Đông Hoàng, Tuyết Quốc bế quan toả cảng đến mấy tháng.

Nhưng thực ra, lúc bình thường, Tuyết Quốc cũng rất ít khi giao lưu với bên ngoài, đại đa số việc thương nghiệp hay tín đạo đều có ba tòa thành chuyên môn phụ trách.

Lần này Đại Tề Võ An Hầu thỉnh cầu đối thoại vượt cảnh với hảo hữu đang ở tại Tuyết Quốc —— Thần Tú tài tử Hứa Tượng Càn xuất thân từ Thanh Nhai Thư Viện.

Mặc dù Tuyết Quốc nằm ở cực tây, không nằm trong phạm vi ảnh hưởng của Đông Quốc nhưng cũng không muốn vô duyên vô cớ đắc tội với anh hùng Nhân tộc vừa trở về từ Yêu giới này.

Truyền một lời mà thôi, chẳng đáng gì!

Vậy nên bọn họ bèn nhanh chóng phái người xâm nhập Thiên Bi Tuyết Lĩnh, liên lạc với thư sinh trán cao kia, thúc giục hắn ta nhanh chóng đến thành Cực Sương hồi đáp.

Quá trình này cần thời gian, cũng chính là thời gian mà Khương Vọng chờ đợi.

Hắn đóng cửa phòng lại, nắm chặt lệnh bài đặc chế của Phủ Tổng Đốc Nam Hạ, đưa vào một chút đạo nguyên, trong gian thạch thất trống rỗng chỉ có trận văn tồnt ại này liền có một màn sáng treo lên rủ xuống.

Sau khi ánh sáng chói mắt tản đi, một cái trán bóng loáng đột nhiên xuất hiện, choáng hết cả tầm mắt, từ cái trán kéo về sau mới là Thần Tú tài tử mặc một thân nho phục, xuất hiện trước mặt Khương tước gia.

Trên mặt hắn ta nở nụ cười xán lạn, hiển nhiên tâm tình rất không tệ.

Nhìn thấy hảo hữu, khóe miệng Khương Vọng cũng không nhịn được nở nụ cười: "Hứa đại tài tử à, đã lâu không gặp!"

Hứa Tượng Càn cười ha ha một tiếng: "Sao ngươi biết ta đã Thần Lâm rồi?"

"Ta quả thực không biết." Khương Vọng cũng rất vui mừng cho hảo hữu: "Chúc mừng ngươi!"

"A!" Hứa Tượng Càn gãi gãi cái trán: "Ta cũng rất buồn bực, sao ta lại tự dưng Thần Lâm vậy?"

Hắn ta bày ra biểu lộ vô cùng khó hiểu: "Không nên chứ, ta cũng không cố gắng gì mấy."

Khương Vọng vốn đang có vô số lời xuất phát từ tâm can muốn tâm sự với lão hữu đã lâu không gặp, nhưng lúc này lại hoàn toàn không định mở miệng, chỉ an tĩnh nhìn Trán Cao huynh biểu diễn.

Hứa trán cao cũng quả thực không phụ lòng chờ mong của hảo huynh đệ, chỉ có mình mình lên tiếng nhưng cũng mở lời rất trôi chảy tự nhiên: "Thật tiếc mà! Có câu nói thế nào nhỉ?"

"Phong cảnh trên đường ta còn chưa nhìn hết!"

Khương Vọng: ...

Hứa đại tài tử mở hai tay ra, dáng vẻ rất vô tội: "Chỉ chợp mắt có một lúc thôi đã thần nhi minh chi rồi? Ha! Ngươi nói xem chuyện này có đáng cười không!"

Khương Vọng nhịn không được nhắc nhở một câu: "Cười thấy răng không thấy mắt như thế, người không biết còn tưởng ngươi phong hầu đấy!"

Hứa Tượng Càn khoát tay áo: "Phong hầu không phải ý muốn của ta, chỉ nguyện thiên hạ an bình! Công danh chỉ là mây bay. Quyền tài chỉ là cặn bã. Chúng ta là người đọc sách há để ý đến những thứ mây bay cặn bã kia? Đương nhiên, không phải ta đang nói ngươi có kiến thức hạn hẹn nha. Chẳng qua, ta cảm thấy, Cản Mã Sơn Song Kiêu chúng ta vẫn nên theo đuổi nhân sinh có chọn lọc mới tốt!"

Hết chương 3571.
Bình Luận (0)
Comment