Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3625 - Chương 3625. Tường Thụy Phúc Trạch, Ca Múa Mừng Cảnh Thái Bình

Chương 3625. Tường Thụy Phúc Trạch, ca múa mừng cảnh thái bình
Chương 3625. Tường Thụy Phúc Trạch, ca múa mừng cảnh thái bình

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mây nặng ở dưới.

Dông tố rơi mãi không hết, vô tận khoảng không hạ xuống.

Có khi cũng bởi vì bị lạc phương hướng, lướt ngang tứ phía.

Khí tượng thế này cũng không hiếm thấy ở Mê Giới, mây ở dưới, biển ở trên, lại hoặc là mưa rơi lên trời—— trên thực tế lời này cũng không đúng.

Giới này vốn không có trên dưới, làm sao lại có đảo ngược được?

Có lẽ vậy thuyền lớn mấy trăm trượng phía trên lôi vân liên miên mới là tồn tại điên đảo kia đi.

Nhưng cho dù là Nhân tộc hay Hải tộc, đều có nhận biết như vậy tại Mê Giới —— lấy ta làm gốc.

Cho dù “Ta” ở một chỗ nào của Mê Giới, khi “Ta” đứng ở đó, đỉnh đầu của ta tức là trên, dưới chân của ta tức là dưới, trước, sau, trái, phải, đều vì” ta” mà tồn tại.

Cho nên bản thân chiếc thuyền lớn kinh khủng tên là “Phúc Trạch” này chính là neo phương hướng.

Kỳ Tiếu đứng trên boong thuyền.

Không cần miêu tả bà ta.

Cái tên này đã đủ rồi.

Cho dù Điếu Hải lâu, Dương Cốc, lại hoặc là Hải tộc.

Ai mà không biết đến Kỳ Tiếu? Ai không được chứng kiến thủ đoạn của Kỳ Tiếu?

Bà ta có thể áp chế toàn phương vị thiên kiêu danh môn xán lạn một thời bậc như Kỳ Vấn, có thể mạnh mẽ giành lại quân quyền Hạ Thi quân từ trong tay danh môn Đại Tề như Đông Lai Kỳ gia, cũng không phải dựa vào ôn tồn lễ độ.

Nói cái tên Kỳ Tiếu có thể làm trẻ con ngừng khóc đêm là hơi khoa trương, dù sao bà ta không có hung danh rõ ràng giống như Trọng Huyền Chử Lương. Nhưng nếu muốn đám Chân Vương chấp chưởng đại quân Hải tộc, chọn một thống soái Cửu Tốt Tề quốc không muốn nhất đối mặt trong nội bộ, cái tên Kỳ Tiếu nhất định lên cao khó xuống.

Trong chín năm trực luân phiên đảo Quyết Minh, bà ta đã đánh Hải tộc quá đau!

Tuy nói Mê Giới không ngày nào không chiến, nhưng độ chấn động cũng chưa từng cao như thế. Song phương dù có đánh hung ác, luôn để lại kỳ nhẹ nhàng tĩnh dưỡng điều chỉnh cho nhau.

Nhưng quân đội đóng giữ của Kỳ Tiếu vừa đến, phong tuyến nở hoa tám mặt. Hư hư thật thật, không ngày nào không tiến.

Chỉ cần là bên phía Hải tộc có chút sơ sẩy nào, lập tức sẽ là một trận đại chiến đỉnh cao, lập tức phải máu chảy thành sông —— Ví dụ bị Kỳ Tiếu dẫn quân chém một đao vào chỗ yếu hại tâm phúc, nháy mắt mổ thân cắt mạng đã không phải số ít.

Mỗi một Chân Vương Hải tộc giao đấu với Kỳ Tiếu, thậm chí cả quân đội dưới trướng bọn họ đều phải giữ vững khẩn trương cao độ thời thời khắc khắc, thực sự đánh rất vất vả, thường thường tâm lực quá mệt mỏi.

Danh tướng Hải tộc Niệm Vương Kình Diệp đã từng đánh giá Kỳ Tiếu như thế này —— “Kẻ này không phải là người, mà giống như con rối chiến tranh, không mệt mỏi, vĩnh viễn hung ác.”

Thuyền lớn tên “Phúc Trạch” xô ra gió mạnh, lôi vân dưới thuyền tựa như cuồn cuộn thành biển.

Ngay trong gió mạnh, một mảnh lá điêu tàn bay xuống như một bóng dáng.

Gió cuồng liệt như thế, lá lại nhẹ nhàng như thế.

Giữa động tĩnh này, phác hoạ ra sự hài hòa thiên lý tự nhiên.

Cuối cùng lơ lửng ngưng lại trước thuyền.

Bóng dáng treo trước đầu thuyền, đối mặt thuyền lớn, đưa lưng về phía gió mạnh, mà lại đồng hành cùng thuyền lớn, không thấy mặt mũi, không hiện ngũ quan, nhưng rất rõ ràng “nhìn” qua.

Đương nhiên nhìn thấy Kỳ Tiếu.

Lúc này Kỳ Tiếu khoác giáp trên người, tóc dài bên trong đơn giản buộc sau ót, giống một thanh lăng thứ treo ngược.

Hai tay bà ta trống trơn, giáp trên người cũng không phổ thông.

Trên giáp có lân phượng ngũ linh, long hổ ở mảnh che tay, quy phượng ở giáp chân, giáp ngực khắc kỳ lân.

Ngoài thêm vào ngũ linh may mắn, lại điểm xuyết cảnh tinh khánh vân.

Tóm lại may mắn không thể nói.

Bộ giáp trải qua nhiều năm chém giết trên chiến trường này, thoạt nhìn lại an lành như thế.

Bóng dáng trước thuyền nói: “Thuyền tên ‘Phúc Trạch’, giáp tên ‘Tường Thụy’, người tên ‘Kỳ Tiếu’ … Nói cái gì binh hung ác chiến nguy hiểm chứ, nơi Kỳ soái đến, phải gọi là ‘Ca múa mừng cảnh thái bình’ !”

Kỳ Tiếu bình tĩnh nhìn về phía trước: “Chúng ta mặc giáp, há chẳng phải là vì bốn chữ như vậy?”

Bóng dáng dừng trước thuyền nói: “Nghe nói Võ An Hầu chịu hình phạt đánh bằng gậy tại giới vực Đinh Mão?”

Kỳ Tiếu chỉ nói: “Đánh phạt mất cờ.”

Bóng dáng trước thuyền nói: “Toàn bộ phù đảo Đinh Mão số 1, có mấy chục chiến tướng, mấy vạn quân tốt, thành phần phức tạp, tin tức truyền đi rất nhanh. Thiên chi kiêu tử, anh hùng thế gian nghe danh như hắn, bị phạt đánh trước mặt mọi người, nói ra cũng không dễ nghe.”

“Đốc hầu đang cố ý nói mát sao?” Kỳ Tiếu trực tiếp nói: “Võ An Hầu lấy thân lập hình, lấy danh chính pháp, là chuyện gần như có thể ghi vào binh gia chí. Không dễ nghe chỗ nào chứ?”

Bóng dáng đứng ở đầu thuyền lúc này, đúng là Đốc hầu thay thế Khương Mộng Hùng tiếp chưởng Thiên Phúc quân - Tào Giai!

Làm quốc hầu Đại Tề thế tập nhiều đời, thực ấp ba vạn hộ, lấy sức một mình làm Tào thị hiển hách Đông Lai, tồn tại bình định diệt sạch Hạ quốc thanh danh đuổi sát Quân Thần, Tào Giai cũng không để ý thái độ của Kỳ Tiếu, trái lại còn nhẹ giọng cười một tiếng: “Xem ra Võ An Hầu đã thông qua khảo nghiệm của ngươi.”

Kỳ Tiếu nhạt tiếng nói: “Đốc hầu lại khá thân thiết với Võ An Hầu.”

Tào Giai ngũ quan không hiện ở nơi này, nhưng gần như có thể khiến người ta tưởng tượng ra được nụ cười mỉm trên khuôn mặt khổ kia: “Dù sao ta hai lần dẫn hắn xuất chinh, hai lần đều thắng rất xinh đẹp. Hắn là phúc tướng của ta.”

Một lần giành được thủ khôi Hoàng Hà, một lần diệt xã tắc Đại Hạ, quả là hồng phúc.

Kỳ Tiếu lắc đầu.

“Thế nào?” Tào Giai hỏi: “Võ An Hầu không làm tốt tại phù đảo Đinh Mão sao?”

“Sau khi lên đảo, hắn làm quá tốt, không thể chỉ trích.”

“Hay là Kỳ soái cảm thấy, Võ An Hầu còn thiếu sót tài hoa quân sự?”

Hết chương 3625.
Bình Luận (0)
Comment