Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ngay lúc màn sáng của tòa hộ sào đại trận này lay động, đột nhiên có một bàn tay to lớn màu xanh thẫm nhô ra, vồ lấy diễm hoa nở khắp bầu trời.
"Quả thực là nơi nào không gặp lại!" Ngao Hoàng Chung bay ra từ trong đường hành lang đen thẫm kia, nhìn Khương Vọng nói.
Chiến bào của hắn ta tung bay, giáp lá như vảy, trên mặt là nụ cười thong dong như đang nắm giữ mọi thứ trong tay.
Khương Vọng cũng cười: "Xem ra ngươi cảm thấy đây là duyên phận giữa ta và ngươi."
"Từ nơi sâu xa tự có thiên định." Ngao Hoàng Chung nói: "Chợt nhớ tới, biệt hiệu của ngươi là Thanh Dương, ta tên Hoàng Chung, quả thực hữu duyên!"
Khương Vọng cũng không nói nhiều, trực tiếp bước vào khoang thuyền, ra lệnh cho đại quân rút lui.
Phương Nguyên Du khiếp sợ không lời, cuối cùng cũng không nhịn được nói: "Chẳng lẽ thật sự có sáu tên Ngao Hoàng Chung sao?"
Khương Vọng không trả lời vấn đề ngu xuẩn như vậy, chỉ nói: "Dưới tình huống những tòa hải sào này không chút đề phòng nào với hắn ta, có rất nhiều biện pháp có thể làm được điều này. Ví dụ như... Một môn thần thông đỉnh cấp tên là Chỉ Xích Thiên Nhai."
Phương Nguyên Du mặt ủ mày chau: "Nếu như thiên nhai đối với hắn ta cũng chỉ là gang tấc, vậy thì mấy tòa hải sào trong phương giới vực này, chỉ sợ một tòa cũng khó mà công phá được."
Mặc dù chiến lực cá nhân của Ngao Hoàng Chung không thể bì được với Hầu gia cùng Phi Vân lâu thuyền chở ba ngàn giáp sĩ, có thể biến thành lợi khí công phạt mạnh mẽ trên chiến trường. Nhưng hắn ta có thể tùy thời tùy lúc, nhanh chóng cứu viện cho những tòa hải sào này, tiếp đó dựa vào ưu thế phòng thủ, thì hắn ta không cần lo lắng sẽ bị công phá sào phòng. Nếu như tấn công lâu, đại quân xuất chinh bên ngoài, lâu phạt vô công, chỉ sợ sinh mầm tai họa
Cũng đúng như những gì Phương Nguyên Du nghĩ đến, sau khi Ngao Hoàng Chung xuất hiện, chiến cuộc của giới vực Đinh Mão quả thực khó có tiến triển!
Những tướng lĩnh như Khuông Huệ Bình, Du Ngọc Tân cũng trường kỳ tham dự chiến tranh Mê Giới, thế nhưng đối mặt với thế cục lúc này cũng là không có cách nào, trong đầu chỉ có ý định khuyên Hầu gia quay trở lại.
Nhưng Khương Vọng lại chỉ ra lệnh cho đại quân chuyển hướng, đi đến tòa hải sào tiếp theo.
Lúc này, hiệu quả về việc hắn thu nạp quân tâm, uy phục tam quân hiển hiện rất rõ.
Liên tiếp tấn công hai tòa hải sào nhưng không có kết quả, mặc dù các tướng sĩ mệt mỏi nhưng lại không hề có ý lười biếng mà là nhanh chóng điều chỉnh, nghỉ ngơi trên chiến thuyền, phục dùng đan dược, nguyên thạch.
Khương Vọng chắp tay đứng ở mũi thuyền, áo bào đón gió bay cao, dáng vẻ thong dong tự tại nhưng trong lòng đã liên tục thôi diễn chiến cuộc, cố gắng tìm cách hóa giải.
Vậy nên mới nói, chiến tranh là một môn học phức tạp.
Đại quân xuất động không phải là một cuộc du lịch độc hành một người một kiếm, đánh thắng được thì đánh, đánh không được thì đi.
Đã hành quân đến tận đây, nếu trận chiến này không có thu hoạch, chưa nói đến việc gây nên ảnh hưởng to lớn đến danh vọng mà chỉ tính riêng hao tổn của Khí Huyết Đan cùng đạo nguyên thạch cũng đã là một món thâm hụt khổng lồ rồi.
Thâm hụt nhiều lần, mảnh chiến khu này sẽ không còn là một trong những điểm dựa cho quân đội Nhân tộc mà ngược lại sẽ trở thành một vòng xoáy hút máu không thấy đáy.
Đương nhiên, với tích lũy hiện tại của Khương Vọng, hắn có thể chịu được hậu quả của việc tốn công vô ích.
Với tính cách của hắn, cho dù có tạo thành thâm hụt to lớn hắn cũng sẽ không để sĩ tốt bộ hạ phải tiêu tốn cho sự bướng bỉnh của mình, mà sẽ dùng tích lũy của bản thân đi lấp hố.
Hiện giờ, sỡ dĩ hắn không chịu thu binh, đương nhiên là vì... Việc danh tướng Ngao Hoàng Chung đóng giữ quân đội Hải tộc ở giới vực Đinh Mão cũng không phải không thể xử lý!
Đã biết khu vực Đinh Mão có tổng cộng sáu tòa hải sào.
Đã biết hải sào thứ nhất của Đinh Mão có thực lực mạnh nhất, lại thông qua việc tiến công toàn lực, có sự hiểu biết nhất định về cường độ phòng thủ của hải sào.
Đã biết Ngao Hoàng Chung có thể thông qua phương thức nào đó từ tòa hải sào này chuyển đến tòa hải sào khác.
Đã biết Ngao Hoàng Chung là danh tướng, có đầy đủ quân lược cùng sức mạnh, lại vô cùng cẩn thận lựa chọn chiến pháp rùa đen, đóng cửa không ra. Dù cho bày ra nhược điểm thế nào cũng kiên quyết không xuất hiện cắn câu...
Trong lòng Khương Vọng không ngừng xoay tròn những thông tin mà hắn biết được cho đến bây giờ, thuận miệng mệnh lệnh cho đại quân vòng qua tòa hải sào thứ ba, đuổi giết đến tòa hải sào thứ tư.
Việc chọn phù đảo hay hải sào nào cũng không phải là quyết định tùy tiện của cao tầng phe nào.
Mà bản thân chúng lúc ban đầu là một nơi sản sinh ra Mê Tinh ở giới vực. Những nơi này thường được Nhân tộc gọi là "Quặng mỏ Mê Tinh". Lúc đầu còn có cái tên trừu tượng như Thiên Vận chi quật nhưng về sau liền lượt bỏ bớt, chỉ dùng hai chữ quặng mỏ lời ít ý nhiều thay thế.
Quá trình Mê Giới thai nghén ra Mê Tinh cũng giống như chim muông đẻ trứng, là từng viên từng viên một. Ít nhiều không kiểm soát, tốc độ cũng không thể đong đếm được. Mọi thứ ở Mê Giới đều hỗn loạn, đến ngay cả việc sinh ra Mê Tinh cũng không có quy luật nào. Trong số những thứ liên quan đến quặng mỏ Mê Tinh thì chỉ có vị trí là xác định được.
Hiện giờ, khu vực dã ngoại của giới vực Đinh Mão là do Nhân tộc chưởng khống, có trinh sát tu vi siêu phàm bay khắp bốn phía không trở ngại. Nói cách khác, đối với những gì ở bên ngoài hải sào thì Hải tộc gần như nửa mù lòa không biết gì.