Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trước người có hai tờ giấy cắt, lúc này có tiên nhân nhập trận.
Tinh quang vô tận chiếu khắp nền trời, một chiêu đạo đồ sát kiếm, cả thiên hạ đều vào đông!
Khương Vọng có dám thật sự ra tay với cường giả Động Chân hay không?
Chỉ sợ ngay cả Thái Tổ khai quốc của Trang Quốc – Trang Thừa Càn, người hộ đạo Triệu Tử của Bình Đẳng quốc, Chân Yêu đương thời Khuyển Ứng Dương đều sẽ không tán thành sự xem thường ngu xuẩn của Huyết Vương.
Hiện tại Khương Vọng vẫn không thể nào là đối thủ của Huyết Vương.
Nhưng hắn toàn lực chém ra một kiếm, Huyết Vương tuyệt đối không có tư cách xem nhẹ!
Lúc này huyết hạch đối giấy cắt, đạo tắc chính là hạn chế của đạo tắc.
Sương lạnh xâm lấn thái dương, Bất Chu Phong trí mệnh thổi vào lồng ngực.
Huyết Vương đột nhiên tung ra một chưởng, máu thịt trong lòng bàn tay đảo loạn, nguyên lực tuôn trào, hòa tan mọi thứ thành nước! Sau đó là tiếng sóng gào nổi lên, lập tức lan rộng, máu tuôn chảy xiết thành biển gầm.
Là một thuật pháp… Chưởng Trung Thương Hải!
Trong số rất nhiều pháp thuật Hải tộc uy danh hiển hách, đây cũng được coi là một trong những pháp thuật nổi tiếng nhất, chỉ là trong tay Huyết Vương thì lại sinh ra biến hóa đặc biệt. Không chỉ biến đại dương thành biển máu, cũng không chỉ hóa sấm sét thành huyết điện.
Nó thể hiện ra sức mạnh của Giới Tử Nạp Tu Di, kết hợp với huyết khí tạo thành lang yên.
Nhưng có một chưởng này dựng lên, một kiếm toàn lực dưới trạng thái Kiếm Tiên Nhân của Khương Vọng lại hóa thành không!
Tuyết bay đầy trời rơi vào biển máu, kiếm khí vô tận chỉ dấy lên được mấy gợn sóng.
Thế nhưng kẻ mà lão phải đối mặt không chỉ là Khương Vọng.
“Chiến đấu với ta, sao ngươi dám phân tâm!”
Ánh mắt Tần Trinh lạnh như băng, Chỉ Tài Đao đột nhiên cắt mạnh xuống, một mạch chém đứt mấy trăm sợi tơ máu, tùy tiện chém đầu Huyết Vương, còn đang tiếp tục rọc xuống tứ chi kinh mạch, muốn xẻ dọc toàn bộ thân thể lão.
Từ trong lỗ tai Huyết Vương có hai con huyết xà bò ra, quấn lấy nhau, giữ chặt cái đầu đã bị chặt xuống nằm trên cổ.
Xương màu và đôi mắt hung ác của lão lộ ra từ khe hở giữa hai con huyết xà, tức giận nói: “Bản Vương cũng không muốn phân tâm. Có bản lĩnh thì bảo thằng nhóc này đừng có chém ta!”
Tần Trinh không đáp lời, đao trên tay cắt sâu xuống hai tấc.
Khương Vọng từ đầu tới cuối không hề lên tiếng, cơ hội vừa tới đã ra tay. Hắn vươn tay, lửa đỏ và huyết nha bay rợp trời, Bất Chu Phong thổi phần phật. Hận không thể dốc hết bản lĩnh giao cho Huyết Vương kiểm nghiệm.
Huyết Vương vừa hóa giải thế công của Khương Vọng vừa tiếp nhận thần thông cắt giấy, chống cự đạo tắc “cắt giấy”. Dù sao cũng đã chiến đấu liên tục, mất sức quá nhiều, ngay cả mười nhịp thở cũng không gắng gượng nổi, huyết nha đầy trời đã bị giết sạch, thân thể cũng bắt đầu vỡ ra.
Chỉ Tài Đao không ngừng hạ xuống, hạ xuống, giống như cắt đi đường sống cuối cùng trong sinh mệnh lão.
Lúc này kẻ điều khiển huyết hạch – Tần Trinh đã nhuốm máu nửa người. Khượng Vọng bị phân tâm, máu tươi cũng nhuộm đỏ áo xanh, tạng phủ đã nứt thành ba.
Nhưng Ngư Tân Chu không cách nào tiếp tục.
Giết Tần Trinh là việc không thể nào, Khương Vọng này…
Ánh mắt Ngư Tân Chu hung ác, nhưng ngón tay còn chưa kịp nâng lên đã thấy Khương Vọng ban nãy còn vây quanh lão oanh tác điên cuồng đột nhiên như một viên đạn pháo bị châm ngòi, nháy mắt đã phóng lên tận trời!
Thân thể của hắn đột nhiên lướt trái lướt phải, tàn ảnh gần như tạo thành một bức tường người... Chạy vô cùng nhanh!
Trong chiến cục của cường giả Động Chân mà còn có thể có khứu giác nhạy bén với nguy hiểm như vậy, không hổ là thiên tài Nhân tộc tới từ nội địa.
Đáng tiếc trước đó quá khinh địch…
Ngư Tân Chu nuối tiếc trong lòng, nhưng không có thời gian để bù đắp, nếu còn không đi thì lão sẽ thật sự chết ở đây.
Đường đường Chân Vương, vậy mà lại chật vật thế này.
Thời khắc này, thân thể đã bị Tần Trinh xẻ tới tận bụng kia đã nổ tung, thành sương máu đầy trời!
Mỗi một giọt máu trào ra đều mang theo “chất” giống như một ngọn núi, mang theo sức mạnh nguyên thần của lão, nghiền nát tất cả những thứ chúng đi qua. Nguyên lực, đạo pháp, ánh sáng thần thông, hết thảy đều không thể ngăn cản. Khiến cho Tần Trinh cũng bị ngay ngược về sau.
Nếu Khương Vọng còn chưa đi, lần này chắc chắn có thể phá hủy Kim Khu Ngọc Tủy của hắn.
Sương máu đầy trời lập tức thu về, tụ lại thành một quả cầu máu, không đợi Tần Trinh phản ứng lại thì đã tan vỡ!
Máu tươi, đạo tắc, thiên địa nguyên lực, thậm chí bao gồm cả sức mạnh cắt giấy mà Tần Trinh tác động lên người lão… Tất cả, sau vụ nổ kịch liệt này, gần như đồng loạt rơi vào một điểm.
Điểm này trở thành “ám” vĩnh hằng, “không” không đáy.
Thôn quang phệ nguyên, nạp khí thực không.
Thiên giai pháp thuật do hiền sư truyền kỳ Hải tộc - Phúc Hải sáng tạo nên trong truyền thuyết – Vạn Pháp Quy Khư!
Thần thông là bí mật quý giá nhất, đi thẳng tới nguồn căn của đại đạo.
Vào thời đại Thiên Đình Yêu tộc chúa tể vạn giới, cường giả chư thiên cơ bản đều lấy thần thông làm đạo đồ.
Pháp thuật cũng là năng lực do một vài chủng tộc cường đại bẩm sinh ứng dụng thiên địa nguyên khí, kích thích quy tắc thiên địa mà nên. Khi đó có đủ loại dị thú hoành hành thế giới sử dụng thần thông và pháp thuật xưng bá xưng hùng.
Sau đó vào tay tiên hiền yêu tộc, những pháp thuật đầu tiên được sáng tạo ra như một phần bổ sung cho hệ thống chiến đấu, nhưng cũng chỉ là bổ sung.
Đạo thuật của Nhân tộc ban đầu là bắt chước pháp thuật, sau đó lại thu hoạch được lượng lớn linh cảm từ trong thần thông, sau nữa lại phát triển để ứng dụng rộng rãi “đạo” và quy tắc thiên địa.