Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3672 - Chương 3672 - Định Hải (Tt)

Chương 3672 - Định Hải (tt)
Chương 3672 - Định Hải (tt)

Chương 3672: Định Hải (tt)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lại nói, Hải Hồn Chuông vừa vang, linh khóa do Cao Giai bố trí đã được mở ra, trong một trăm linh tám tên Hải tộc bị nô dịch Ác Hồn Vương là kẻ lấy lại được tự do đầu tiên!

Từ trước đến giờ, hai quân giao chiến, sống chết có số. Hắn ta bị Trần Trị Đào đánh bại không còn gì để nói. Nhưng bị cầm tù ở cận hải, bị xem như heo chó, làm nô làm bộc cả ngày lẫn đêm, là khuất nhục mà hắn ta vĩnh thế không có cách nào xóa được!

Ngay khi thần hồn vừa được giải thoát, hắn ta ngửa mặt lên trời gào thét, thần hồn bản tướng như một con bạch tuộc cực đại gần như "bành trướng" ra thân thể của hắn ta...

Hắn ta điên cuồng gào thét!

Sức mạnh thần hồn bành trướng ra như biển gầm, gần như quét sạch thế giới thần hồn!

Thần hồn sát ý kinh khủng gần như lan tràn khắp mọi nơi.

Hai tên chiến sĩ Hải tộc đến gần hắn ta, thất khiếu đổ máu, rơi thẳng xuống tại chỗ.

Phi Vân lâu thuyền ở giữa hắn ta và Trần Trị Đào, trong chớp mắt có lồng ánh sáng phòng ngự dựng lên, thế nhưng đã có vài chục tên giáp sĩ ngã xuống boong tàu.

Ông!

Ngay trong lúc đang điên cuồng phóng thích sát ý, thề phải tẩy sạch nhục nhã, Ác Hồn Vương dường như nghe được từ sâu trong thần hồn có tiếng oong vang cộng minh.

Trong thế giới thần hồn, hắn ta hoảng sợ ngẩng đầu, chỉ thấy một cánh cửa tôn quý cổ xưa, từ nơi sâu xa không biết uy nghiêm sinh ra, trấn trụ thần hồn bản tướng của hắn ta ngay tại chỗ.

Hắn ta muốn giãy dụa, lại chỉ thấy một bàn tay có ngũ quang thập sắc, bao phủ toàn bộ ánh mắt, nắm lấy thần hồn bản tướng của hắn ta... Oành! Vũ trụ của hắn ta biến mất bên trong tiếng nổ vang này.

Đáng thương cho Ác Hồn Vương, vừa mới tự do, liền mất đi tính mạng!

Khương Vọng vừa thoát khỏi binh phong của Phạt Thế quân, liền quả quyết từ bỏ suy nghĩ cường sát Kỳ Hiếu Khiêm, trở lại mấy bước, bắt lấy Trần Trị Đào đang thất hồn lạc phách, thuấn sát Ác Hồn Vương, đồng thời phát ra quân lệnh: "Dùng tốc độ cao nhất chuyển sang cánh trái, không được quay đầu!"

Sức mạnh thần hồn của hắn lại càng giống như tiếng chuông rền vang khắp trái tim Trần Trị Đào: "Cùng sóng vai giết địch, ta không cho ngươi cổ vũ, chỉ cho ngươi lựa chọn —— chết ở chỗ này hoặc là cứu vãn sai lầm ngươi đã phạm phải!"

Tầm mắt chiến trường vô cùng cao minh khiến cho Khương Vọng nhanh chóng đưa ra phản ứng chính xác nhất. Giết địch, cứu người, chỉ huy.

Nhưng dù là Kỳ Hiếu Khiêm hay Ngao Hoàng Chung cũng đều là bậc danh tướng, sao chịu để con mồi đã tới tay thoát thân?

Thuộc hạ dưới trướng Kỳ Hiếu Khiêm kẻ nào kẻ nấy theo trận địa từng bước một triệt thoái về phía sau, đại quân Hải tộc lui mà không bại, giờ khắc này tạo thành một thể hoàn chỉnh, tựa như hổ bệnh xoay người! Dùng sự hung ác cùng nhanh nhẹn khó mà miêu tả phồng binh sát, giống như một đám mây đặc núp ở nơi đó.

Phi Vân lâu thuyền to lớn như ngọn núi, phòng ngự kinh người, đỡ được đợt công kích đầu tiên. Nhưng chiếc Điếu Long Chu kia của Điếu Hải Lâu lại bị xé nát trong nháy mắt!

Trăm tên tu sĩ Nội Phủ thể hiện ra tố dưỡng chiến đấu vô cùng tốt đẹp, ngay lúc thuyền bị hủy liền cùng nhau kết thành sát trận, nhảy ra ngoài, bỏ chạy về phía Phi Vân lâu thuyền —— nhưng lại bị một cái cự trảo bằng binh sát vỗ xuống, binh sát bàng bạc như Thiên Hà chảy ngược nuốt hết nó trong nháy mắt!

Mộ trăm tên tu sĩ Nội Phủ Cảnh, lực lượng tinh nhuệ tuyệt đối của quần đảo gần biển ngay thời điểm bị dìm vậy mà không phát ra được một tiếng động.

Thế giới của Trần Trị Đào lặng im!

Chỉ còn hai màu đen trắng!

Y giống như một gốc cây chẳng thể chịu thêm được tác động nào nữa, mà y cũng quả thực không cách nào tiếp nhận được thêm gì nữa.

Chỉ có lực lượng thần hồn của Khương Vọng kết thành thanh âm, cường ngạnh đánh mở tự bế của y, nện vào trong lòng y, từng chữ từng chữ, chữ chữ hơn vạn cân!

Trái tim của y giống như bị một cây trọng chùy nện gõ, mới dường như cảm nhận được một tia sinh mệnh từ bên trong sự đau đớn kia.

Y cảm nhận được sau cổ của mình bị người ta xách đi, mọi thứ bị gió thổi ngược về phía sau.

Kiếm khí như bão táp gần như biến mọi thứ trong tầm mắt thành tuyết trắng.

Y nhìn thấy Khương Vọng dùng sự cô dũng vạn sơn không thể cản, một người một kiếm đối kháng vạn quân.

Cuối cùng y nghe rõ được sự lựa chọn kia ——

Chết ở chỗ này! Hoặc là cứu vãn sai lầm ngươi đã phạm phải!

Còn có cơ hội... cứu vãn sao?

"A!" Trần Trị Đào dùng thanh âm bi thương, thống khổ, thét dài một tiếng, đạo phục màu hải lam phồng lên, tóc dài nổ tung như tảo biển.

Thần thông, Định Hải!

Trước thần thông này, toàn bộ thế công của địch đều phải tạm dừng! Thời gian tạm dừng được quyết định bởi lực lượng hai phe địch ta.

Cả người Trần Trị Đào dường như đã biến thành một ngọn sáng màu lam.

Khí huyết, đạo nguyên, lực lượng thần hồn của y, toàn bộ toàn bộ đều hóa thành ánh sáng, màu lam vô tận gần như khuếch tán vô tận.

Sa Bà Long Vực là nơi có xác định quy tắc, là nơi có phân phương vị, phân chia thanh khí trọc khí, có trời cùng đất, núi cùng biển.

Giờ phút này, thiên địa đã bị nhuộm hết, phóng mắt nhìn chỉ thấy một mảnh màu lam.

Binh sát cuồn cuộn gần như bao vây Phi Vân lâu thuyền, cũng đã mở ra lưới lớn muốn bắt lấy Khương Vọng cùng Trần Trị Đào, ngay khi bị nhuộm bởi ánh sáng màu lam liền dừng lại trong nháy mắt.

Tai mắt mũi miệng của Trần Trị Đào không ngừng tràn ra máu tươi.

Khí tức sinh mệnh của y nhanh chóng tàn lụi.

Nhưng Khương Vọng đã dẫn theo y rơi vào trên boong tàu.

Mười hai pháp trận trên Phi Vân lâu thuyền gào thét, mở ra một đường máu, dùng tốc độ như sét đánh phi xa mà không quay đầu!

Nhưng vẫn chưa an toàn!

Bình Luận (0)
Comment