Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3773

Chương 3773 Chương 3773

Trên bầu trời, cuộc giao phong cách không giữa Nguyễn Tù và Vô Chi Dạng vẫn còn tiếp tục, y dùng thân phận tông sư Tinh Chiêm, tạm thời ngăn cản một đòn tuyệt sát của Tinh Chiêm nhất đạo nhằm vào Dư Bắc Đấu.

Nhưng y lại thở dài nói: "Dư Bắc Đấu, ngươi thật là ngu ngốc! Chân Nhân thọ hạn một ngàn hai trăm chín mươi sáu năm, ngươi còn có rất nhiều năm tươi đẹp để sống. Nhưng hôm nay ngươi thành tựu Chân Quân, bọn họ sẽ không để ngươi sống quá sáu ngày."

"Bọn họ" trong miệng y đương nhiên là những cường giả của Tinh Chiêm nhất đạo. Thậm chí... cũng bao gồm cả Nguyễn Tù y.

Chân Quân Mệnh Chiêm chưa được diệt trừ, Tinh Chiêm nhất đạo sẽ không yên, bọn họ ai cũng sẽ khó có thể tiến lên phía trước!

Dư Bắc Đấu chỉ cười lạnh một tiếng: "Không phải việc của ngươi. Đây chỉ là một cuộc giao dịch, đừng coi bản thân mình là bằng hữu."

Người ta nói Dư Bắc Đấu tính tình quái gở, bừa bãi mất trật tự, quả đúng không sai! Ngược lại không biết sao lão lại có thể ở cùng một chỗ với Khương Vọng được.

Nguyễn Tù không nói thêm gì nữa. Lần cuối cùng hai người tiếp xúc là ở thành Lâm Truy. Lúc đó, y ra mặt trục xuất lão, lúc đó là 'tả đạo', tự nhiên là đứng ở phía lập trường đối nghịch. Nếu không phải lần này Dư Bắc Đấu cứu Kỳ Tiếu một mạng, thì y căn bản cũng sẽ không nói ra những lời này.

Tự tìm chết, trách được ai?

Người này không có người thân, không có sư đồ, không gia nhập bất kỳ thế lực nào. Cho dù có thành tựu Chân Quân, thì tông sư của Tinh Chiêm nhất đạo cũng sẽ đuổi cùng giết tận lão, cái này cũng chỉ tốn công sức trong một sớm một chiều mà thôi.

Lúc này cuộc giằng co giữa Hiên Viên Sóc và Cao Giai đã bước vào thế ngàn cân treo sợi tóc. Cuộc tấn công của đàn hải thú trên Thiên Nhai Đài vẫn chưa kết thúc, thân thể tan nát như mưa. Đế Lâm đối đầu với Vạn Đồng, vầng trăng sáng cứ thăng lại không thăng. Nếu ai hành động hấp tấp, chắc chắn sẽ để cho đối phương tìm được cơ hội.

Nguyễn Tù ngăn chặn tinh dồ, Nhạc Tiết cản trở Chiêm Thọ.

Phía trên vầng trăng sáng, phía trên đầu lâu của con đại ưng khổng lồ, Dư Bắc Đấu nhìn chằm chằm vào mắt Chiêm Thọ. Lực lượng của lão không ngừng tăng lên, cuối cùng cũng đạt đến điểm giới hạn nhất định.

Trong lúc nhất thời, trời đất đều im lặng.

Những tiếng gió gầm, những tiếng sấm rền, những tiếng quỷ khóc thần gào đó, trong giây lát biến mất không dấu vết.

Một vị Chân Quân thành tựu, nguyên lực của thiên địa xung quanh gần như bị cướp đi hoàn toàn. Kết quả là xung quanh Dư Bắc Đấu có một cảm giác đặc biệt trống rỗng.

Mà trong sự trống rỗng này lại có một loại hùng vĩ cùng uy nghiêm.

Dư Bắc Đấu đứng ở nơi đó, như thể lão là trung tâm của cả thế giới.

Lão cô độc đến thế, lại cường đại đến thế.

Lúc này, lão đang đứng trên đỉnh cao siêu phàm, đại diện cho lực lượng tối cao ở hiện thế, đại biểu cho thành tựu cao nhất của Mệnh Chiêm nhất đạo ở đương thế.

Lúc này, lão đã Diễn Đạo.

Là người duy nhất của Mệnh Chiêm nhất đồ trên thế gian, cũng là Diễn Đạo cuối cùng!

Vị cường giả này, đã từng dẫn Khương Vọng bay qua sông dài vận mệnh khi còn ở cảnh giới Động Chân, sau khi chứng đạo Chân Quân, lão sẽ có được thần thông cỡ nào?

Tại sao lão lại chọn chứng đạo vào thời khắc mọi người đều đang chú mục vào lão? Chẳng lẽ chỉ để phát động khiêu chiến với Tinh Chiêm nhất đạo thôi hay sao?

Hoặc là, lão định dùng việc can thiệp vào cuộc chiến giữa Hiên Viên Sóc và Cao Giai làm điều kiện, để Hiên Viên Sóc ủng hộ mình.

Đây là điều mà rất nhiều người thông minh có thể nghĩ ra trong thời gian ngắn sau khi Dư Bắc Đấu cưỡng ép chứng đạo, biện pháp duy nhất để lão có thể toàn thân thối lui.

Nhưng trí thông minh của Dư Bắc Đấu, khác hẳn với những người khác.

Lão vẫn đứng đó, vẫn đối mắt với Vô Oán hoàng chủ Chiêm Thọ, Mệnh Cách Sát Thuật kia, đã không còn có thể làm phiền đến lão dù chỉ một chút. Mệnh Cách Sát Thuật quả thực đáng sợ, nhưng nếu muốn giết chết Mệnh Chiêm Chân Quân, thì cũng giống như dùng nước để giết Hà Bá, đơn giản chỉ là trò đùa!

Nhưng lão cũng không xuất thủ đối phó gì Chiêm Thọ, và dường như lão cũng không thèm để ý đến tinh khung. Lão chỉ chầm chậm mà mạnh mẽ giơ ngón trỏ nên, trên đầu ngón tay có một giọt huyết châu đỏ như mã não.

Giọt máu này rất sống động, chứa đựng khí tức khủng bố không gì sánh được, có lực lượng có thể nhiếp sát nhân tâm.

Một giọt máu biến hóa thành cả trăm ngàn hình ảnh. Hoặc là rồng hoặc hổ, hoăc phượng hoặc rùa, hoặc thậm chí cả tiểu thương đầy tớ, hải thú dữ tợn, biến ảo vô cùng, cùng cực chí đạo.

Và tất cả những cường giả đang chăm chú chứng kiến một màn này, bất kể là Nhân tộc hay Hải tộc, đều lộ vẻ xúc động.

Đây chính là Huyết Vương!

Căn nguyên của Huyết Vương, Huyết Vương chi chân!

Dực Vương Thủy Ưng Địa Tạng và Huyết Vương Ngư Tân Chu đều bị Dư Bắc Đấu giết chết, mà khi đó lão mới chỉ là Chân Nhân!

Giết chết Huyết Vương, giết chết Dực Vương, cường ngạnh chứng Chân Quân! Vị cường giả đệ nhất của Mệnh Chiêm đương thời này đã khiêm tốn nhiều năm, luôn chơi đùa ở nhân gian nhiều năm như vậy, nhưng giờ lại làm ra chuyện lớn bực này ở Mê giới, thứ mà lão đang theo đuổi kia to lớn đến mức nào?

"Ngư Tân Du, ngươi chẳng có gì để nuối tiếc..." Dưới cái nhìn chăm chú của hàng nghìn cặp mắt, Dư Bắc Đấu đạp lên xương ưng mà che khuất vầng trăng sáng, ngón trỏ chỉ giơ cao giọt Huyết Vương chân huyết kia, chợt ấn mạnh vào con mắt mù lòa của mình. Miếng bịt mắt biến mất, hốc mắt sâu thẳm như hồ máu——

"Dùng chân huyết của ngươi, điểm thiên nhãn của ta!"

Con mắt mù bị che lại kia trông như thế nào?

Hốc mắt trũng sâu, viền mắt nhô lên, như một ngọn núi bị vực sâu bao quanh, toàn bộ mọi bộ phận của đôi mắt đều biến mất không thấy.

Chỉ có máu tươi đang chảy bên trong, không cần gió thổi mà tự nổi sóng dập dờn.

Nếu bỏ qua màu máu kia thì đúng là cảnh tượng tĩnh lặng tao nhã, phản chiếu bóng mây.

Mà bịt mắt vừa bị bóc ra thì nó đột nhiên phóng đại lên như biển hồ.

Luật pháp sâm nghiêm được dỡ bỏ, chính giữa hồ máu trong con mắt xuất hiện một vòng xoáy kinh khủng tột độ, như miệng thú điên cuồng nuốt chửng hết thảy, lại vừa khéo hình thành dáng vẻ một con mắt.

Bình Luận (0)
Comment