Đã từng có vô số người, đều đang mong chờ kết quả của lần va chạm này.
Vạn quân trông mong, vạn chúng chú mục.
Lần cuối cùng là do Trọng Huyền Tuân một bước Thần Lâm, kết thúc trận chiến trước thời hạn.
Cho đến tận ngày nay, trong các cuộc thảo luận trên đường phố Lâm Tri, vẫn có những người mặt đỏ tía tai tranh cãi nói năm đó nếu như thế nào thì sẽ như thế nào.
Mà hôm nay, song phương đều đã được phong quốc hầu, mỗi người đều tự thần nhi minh chi, lại một lần nữa quyết đấu.
Ngũ Phủ đồng diêu, kiếm dời Bắc Đẩu, Khương Vọng đã thi triển sát lực đỉnh cấp, Trọng Huyền Tuân dùng Tam Luân chém xuống, cũng không hề nương tay.
Thần ý đều bị nghiền nát ở một chỗ, chấn động mang tính hủy diệt vô cùng đáng sợ, lấy vị trí đao kiếm giao phong làm trung tâm, nhanh chóng lan rộng ra mọi hướng.
Khu rừng lôi điện tàn phá khắp nơi đã bị quét sạch, chỉ để lại âm thanh ầm vang còn sót lại trên bầu trời.
Và tất cả những hạt tuyết bay lượn trong không trung, cũng hóa thành hạt mưa. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Tiếng sấm còn dư lại vang lên chấn động, mưa lớn trút xuống như thác nước.
Hiện tượng thiên nhiên cũng vì lần giao phong này mà biến đổi.
Tiếc thay cho một ngày nắng đẹp!
Tất nhiên, có một loại lực lượng to lớn bao phủ xuống, vì thế hiện tượng thiên nhiên biến đổi cũng chỉ giới hạn ở vùng bầu trời này mà thôi, sẽ không ảnh hưởng đến bên ngoài Đắc Lộc cung, cũng sẽ không để cho những người bên ngoài Đắc Lộc cung nhìn thấy.
Trời long đất lở cũng chỉ gói gọn bên trong cung điện này. Sự sống và cái chết đều cách nhau qua một cánh cửa.
Trên chiến trường đao kiếm đối chọi nhau, vừa hợp đã phân.
Tất cả nguyên lực, không khí, đều bị nổ tung. Một trạng thái chân không vô cùng to lớn tồn tại giữa hai người. Sau đó giông bão trút xuống.
Khương Vọng tuy có hai con mắt, nhưng lại không thể nhìn thấy. Tuy là có hai lỗ tai, nhưng lại không thể nghe được.
Trong một trận chiến mà sự sống và cái chết chỉ phụ thuộc vào một ý nghĩ, vào lúc này, thính giác và thị giác đều đã biến mất, chỉ có sự va chạm giữa Trường Tương Tư và Nhật Nguyệt Tinh Luân Trảm Vọng Đao, là mang lại sự hồi hướng trùng điệp bất tận.
Mỗi một khối bắp thịt trên thân thể, đều đang diễn giải trở lực mà nó gặp phải.
Lấy kiếm phong cảm thụ đao phong, dùng kiếm ý đụng chạm đao ý.
Lấy kiếm làm con mắt, làm đôi tai, kéo dài đạo đồ, thể hiện ý chí.
Khương Vọng vung kiếm tới gần hơn, sương phi như cờ, cờ tung bay trong giông bão.
Khương Vọng đã từng phải dùng hết sức để kéo dài khoảng cách với Trọng Huyền Tuân để tránh khỏi thế vỡ đập. Nhưng bây giờ hắn lại chủ động tiến lại gần, tranh giành từng tấc không gian với Trọng Huyền Tuân. Hắn muốn khiêu chiến thần hồn, khiêu chiến dũng khí, thậm chí còn muốn khiêu chiến cả thể phách Thần Lâm mà Trọng Huyền Tuân vô cùng tự hào kia!
Đáng lẽ không nên ca tụng khổ nạn, nhưng sự đau đớn đến nỗi không muốn sống đến từ hàng trăm ngàn lần lăng trì ở thế giới Thiên Ngục kia, đúng là đã trở thành tư lương của hắn vào ngày hôm nay. Điều này cho phép hắn một lần nữa đứng trước mặt Trọng Huyền Tuân, cho hắn có càng nhiều lựa chọn hơn trong cuộc chém giết, và cũng cho hắn có đủ tư cách để thách thức trực diện với y.
Mà Trọng Huyền Tuân lại cầm ngược trường đao, vui vẻ tiến lui.
Trận chiến này có ý nghĩa khác nhau đối với bọn họ, nhưng bọn họ giống nhau đều phải nỗ lực hết mình.
Khương Vọng dùng Kiếm Tiên Nhân hợp Tứ Phủ, Trọng Huyền Tuân lấy Trảm Vọng ngự tam quang.
Âm thanh vang dội liên tục tựa như một khúc tỳ bà, tia điện màu xanh và cầu vồng màu trắng tựa như hai con giao long!
Tiếng đàn tạp nham lẫn lộn, vồ lấy rồi xé nát lẫn nhau, đi xuyên qua màn giông tố.
Quá nhanh, quá kiên quyết, không ai chịu nhượng bộ!
Những hạt mưa rơi xuống mũi kiếm lạnh như băng của Trường Tương Tư, còn chưa kịp tới gần, đã bị thất đoàn quang cầu thiêu đốt.
Thất đoàn quang cầu hiển hóa thất linh, kiếm của Khương Vọng như rồng chuyển mình, chém ra thuật tựa như dòng nước lũ!
Thương Long Thất Biến!
Bát Phong Long Hổ!
Diễm Hoa Phần Thành!
Trọng Huyền Tuân đản y chuyển đao, điên cuồng như say rượu, năm ngón tay trái xòe ra, một cánh cửa như mặt trăng mở ra trước thất linh. Bàn tay nguyệt quang như ảo như thực, dưới sự trợ giúp của một lực hút vô cùng đáng sợ, trói buộc thất linh, mà vùng biển nguyệt quang cuộn trào mãnh liệt kia, cũng nuốt chửng tất cả mọi dòng nguyên khí hỗn loạn do Thương Long Thất Biến tạo ra.
Đó là siêu phẩm đạo thuật, Tân Nguyệt Chi Môn.
Và từng sợi của cái gọi là Bát Phong quấn quanh y, dưới sức ảnh hưởng của Trọng Huyền lực được tăng cường trong nháy mắt, lặp đi lặp lại hút đẩy cả trăm ngàn lần, cũng đều bị xé nát thành từng mảnh nhỏ, đã không thể khóa quanh cơ thể y nữa. Cuối cùng, chỉ còn lại một làn gió nhẹ phất qua bộ bạch y của y, mái tóc đen nhánh như mực cũng nhẹ nhàng lay động trước trán.
Trong cuộc chiến căng thẳng và mang tốc độ cao như vậy, đột nhiên tựa như có một bàn tay vô hình nhấc gáy y lên, nhấc y lên cao từ ba đến năm thước.
Dưới sự giúp đỡ của Trọng Huyền thần thông, thân pháp của y cũng trở nên xảo quyệt và kỳ quái, đến mức có thể vượt qua mọi tưởng tượng về thân pháp. Tất cả mọi định thức về thân pháp đều không thể áp dụng với y. Y có thể thúc đẩy bản thân ở bất kỳ góc độ nào, bằng bất kỳ loại lực lượng nào mà vẫn có thể ảnh hưởng đến đối thủ.
Trong khi nhìn xuống từ trên cao, tay trái của y kết Phi Điểu Ấn, từ xa ấn một chưởng về phía Khương Vọng.
Cuồng phong đột ngột nổi lên, cuốn theo mọi hướng, nối thiên tiếp địa, mở ra một khe hở bên trong lôi vân.
Một con phong điểu khổng lồ dang rộng đôi cánh và lao qua khe hở, nhanh như tia chớp lao xuống Diễm Thành rực rỡ.
Được sáng tạo bởi Đại Tề thuật viện, đạo thuật huyền cấp siêu phẩm, Thiên Khích Phong Điểu!