Chương 3871
Chương 3871Chương 3871
"Tân Quảng Vương, ngươi đúng là dũng cảm." Ngữ khí của Biện Thành Vương nghe không ra khen chê: "Vừa ra khỏi miệng hổ, lại muốn vào hang sói!"
Tân Quang Vương lại cường điệu nhấn mạnh thêm một lần nữa: "Không phải ta, là chúng tai"
Biện Thành Vương nói: "Ngụy quốc cũng chẳng phải nơi tử tế gì."
"Chẳng lẽ chúng ta từng là người tử tế sao?" Tân Quảng Vương cười nói: "Trước đây, Trương Lâm Xuyên có thể khuấy động phong vân ở Ngụy quốc, ta và ngươi cùng liên thủ, chẳng lẽ lại không thể hay sao?"
Lúc trước, trong khi truy đuổi Trương Lâm Xuyên, Biện Thành Vương đã từng đi qua Ngụy quốc.
Phải nói rằng, hắn có một sự hiểu biết nhất định về lực lượng thú vệ ở Ngụy quốc.
Nhưng lúc đó hắn tiến vào Ngụy quốc bằng đường bộ từ phía nam.
Lần này bọn họ lại tiếng vào Ngụy quốc bằng đường thủy từ phía bắc.
Nghe vậy, hắn cảm thấy không biết phải làm sau: "Ban đầu, nơi mà Trương Lâm Xuyên gây chuyện là Tín Lan quận Mưu thành Vãn Tang trấn. Nhưng nơi lão nhân gia nhà ngài muốn chơi đùa là An Ấp thành, là quốc đô của Đại Ngụy đó!"
Thời gian đã qua lâu như vậy, Trương Lâm Xuyên cũng đã chết một cách hoàn toàn, thế mà Biện Thành Vương vẫn còn nhớ rõ ràng nơi mà hắn ta lén la lén lút khuấy động phong vân như thế, có thể thấy hận ý của hắn lúc đó sâu sắc đến cỡ nào.
Tân Quảng Vương nói: "Nhưng hắn ta tàn sát cả trấn, chúng ta chỉ giết có một người, không thể nào gây ra phản ứng gì kịch liệt đâu."
Dù sao cái loại chuyện ám sát này cũng không phải đối đầu trực diện. Không phải là chuyện đặt trên lôi đài, song phương sử dụng hết dũng lực, chiến đấu tới ngươi chết ta sống.
Thứ cần thiết là một kích thuận lợi rồi rời đi, thứ coi trọng là không để lại bất kỳ dấu vết gì.
Cho dù Ngụy quốc có là vạn trượng thần ngưu, ta trộm rút ra một chút rồi bỏ chạy, há có thể làm đổ cả đất nước đựơc?
"Ngươi muốn giết ai?" Biện Thành Vương hỏi.
"Quốc cữu Ngụy quốc Trương Thủ Liêm”"
"... Phân lượng lớn đến như vậy?"
"Nếu không phải người có phân lượng lớn, thì cũng không cần Biện Thành Vương nhà ngươi xuất thủ."
Biện Thành Vương hừ lạnh một tiếng.
Tân Quảng Vương tiếp tục nói thêm: "Trương Thủ Liêm thích sữa người, thường cường đoạt phụ nhân, phá hủy vô số hộ gia đình, là người đứng đầu tứ ác ở An Ấp. Nếu người này có thể chết dưới Bạc Hạnh Lang, thì cũng coi như là một cái chết xứng đáng”.
"Không phải, sao đã an bài hết cho ta rồi?" Biện Thành Vương khoan thai nói: "Ta vẫn chưa đồng ý nhận nhiệm vụ mà."
"Nhưng ngươi là nhân vật có thể một kiếm giết chết Động Chân. Trách nhiệm nặng nề như thế, ngoài ngươi ra còn ai có thể làm được đây?" Tân Quảng Vương đáp: "Phí để ngươi ra tay còn cao hơn cả ta."
Biện Thành Vương cười nhạt nói: "Sao ta không tin lắm vậy? Ngươi đưa cho ta sổ sách tiên bạc của Địa Ngục Vô Môn xem thử xeml" Tân Quảng Vương thành thật nói: "Ta đương nhiên còn có phí tổ chức, phí trung gian, phí xe ngựa, phí lao tâm, phí giải quyết hậu quả."
Biện Thành Vương hít sâu một hơi: "Ngươi đáng lẽ nên đi theo quan đạo."
Tần Quang Vương cười nhạt nói: 'Chẳng lẽ ta không muốn hay sao?"
Đúng vậy.
Nếu câu chuyện phát triển bình thường, và nếu như y không xuất thân từ một quốc gia bất thường như thế.
Thì có lẽ y của bây giờ đã là một thành chủ vô cùng ưu tú, đã đạt được những tiến bộ nhanh chóng trong con đường quan đạo.
Nếu câu chuyện phát triển bình thường, thì Biện Thành Vương hắn bây giờ cũng là một đạo học sinh rất không tồi. Có thể ở Tập Hình Ti, có thể ở Ngọc Kinh Sơn... ai biết được?
Bây giờ hắn tựa mình vào cửa sổ, ngắm nhìn từng đợt sóng cuồn cuộn trên dòng Trường Hà, tựa như những câu chuyện cũ mãnh liệt trong quá khứ. Biện Thành Vương không hiểu nói: "Đương kim Ngụy đế vốn nổi tiếng vì sự uy nghiêm, tại sao lại dễ dàng dung túng cho Chương Thủ Liêm làm điều ác như thế?"
Câu nói 'Ngục tù Phụ Hí* là cửa của Ngụy quốc, Trường Hà vạn dặm là cô triền yêu' khí phách đến cỡ nào, ngay cả hắn cũng đã từng nghe qua.
Phụ Hí: một trong chín đứa con của rồng
Làm sao một hùng chủ, người có thể đứng trên Vọng Giang Lai, đối mặt với trung ương Đại Cảnh đế quốc nói ra lời nói hùng tráng như vậy, một người xuất sắc cả về văn hóa và võ thuật, lại có thể dung túng cho một Trương Thủ Liêm nho nhỏ như thế được?
Hắn không nghĩ rằng cái thân phận quốc cữu này có thể gây ra sóng gió gì trước mặt Ngụy thiên tử được. Hắn cũng không cảm thấy hoàng hậu Ngụy quốc có thể can thiệp vào quyết định của Ngụy thiên tử... Một nhân vật như vậy, há có thể dung thứ cho việc thổi gió bên gối được?
*thổi gió bên gối: việc phụ nhân lợi dụng tình cảm vợ chồng can thiệp vào quyết định của trượng phu
Cũng là do ban đầu bận bịu tu luyện ở Chính Sự Đường, làm môn thần không công suốt hai năm, nếu không hắn cũng không đến nỗi xa lạ với thế cục của Ngụy quốc đến như thế, hắn cũng có thể biết được lực lượng của Trương Thủ Liêm đến từ chỗ nào.
"Có lẽ ông ta tự có lý do của chính ông ta đi, nếu như ngươi hiếu kỳ, thì có thể tự mình tìm tòi đáp án." Tân Quảng Vương đáp: "Ta chỉ cam đoan lời ta nói với ngươi hoàn toàn là sự thật. Giết Trương Thủ Liêm không hề vi phạm quy tắc của ngươi."
Bởi vì mục đích của chuyến đi này là để tuyên bố 'hung thủ tàn sát toàn bộ Du gia đã thành công trốn thoát. Khi tình hình ở Ngụy quốc trở nên hỗn loạn, Cảnh quốc bên kia sẽ nới lỏng lệnh giới nghiêm, lúc này những Diêm La đang bị mắc kẹt trong nội cảnh Cảnh quốc sẽ dễ dàng toàn thân thối lui, nên việc Biện Thành Vương xuất thủ là cực kỳ quan trọng.
"Cái tên Trương Thủ Liêm đó có tu vi gì vậy?" Biện Thành Vương hỏi.
"Chỉ mới gõ mở Nội Phủ thôi."
"Vậy nhiệm vụ này rất đơn giản."
"Chính vì nó đơn giản nên ta mới đưa cho ngươi."
Biện Thành vương suy nghĩ một chút: "Thực sự là Nội Phủ Cảnh sao? Là Nội Phủ Cảnh chân thực? Không phải Ngoại Lâu Cảnh? Không phải Thần Lâm Cảnh? Không phải ẩn giấu tu vi?"
"Là Nội Phủ Cảnh thật không thể thật hơn, ta xác định chắc chắn!" "Ngươi ký giấy cam đoan đi." "Ai da, chỉ là một tên Du Khuyết thôi mà đã khiến ngươi trở thành chim sợ cành cong rồi!"