Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3900 - 1262 Chữ Chương 3900

1262 chữ Chương 3900 1262 chữ Chương 39001262 chữ Chương 3900

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

( Tĩnh Hư Tưởng Nhĩ Tập) có ghi lại một thuyết pháp, nghe nói thuyết pháp này đã được lưu truyền rất rộng rãi ở thời đại Viễn Cổ—— “Bộc Liêm là thầy của một mình Nhân Hoàng, Vô Hán Công là thay của hàng vạn người Nhân tộc!” Nếu như một thứ có mối liên hệ với một nhân vật truyền kỳ như vậy, thì cho dù đó là chuyện không thể tưởng tượng được thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ có khả năng có thể xảy ra. Con rồng già này thực sự có cái øì đó, đúng là không phải là tùy tiện vơ đại thứ gì đó tới lừa người! Khương Vọng vẻ mặt có chút kinh ngạc: “Long tộc của các ngươi cũng nghiên cứu về cả các hiển nhân ở Nhân tộc của bọn ta sao?”

“Sao có thể không nghiên cứu cho được? Dù sao cũng bị đuổi tới tận Thương Hải rồi, cũng phải biết tại sao bản thân lại thua chứ. Sự vĩ đại của Vô Hán Công, thực sự khiến ta cảm thấy bái phục. Khi ta còn ở Thương Hải, đã lấy vị này làm mục tiêu, ta muốn cống hiến nhiều hơn cho Hải tộc, ta muốn trở thành Vô Hán Công của Hải tộc ... Sâm Hải Lão Long xúc động thở dài, sau đó mới chuyển vào chủ đề chính của mình: “Tài năng tu hành công pháp vô song trên thế giới của Vô Hán Công đã khiến vị ấy trở thành một tồn tại giống như nguồn gốc cho mọi sự tu hành của Nhân tộc trong lịch sử. Và công pháp căn bản mà vị ấy để lại, có thể cho phép bất cứ người nào có thể tìm được con đường tiến gần như vô hạn đến sự hoàn mỹ."

Nếu đổi thành bất kỳ một người nào khác, thì đều không có sức thuyết phục đến như thế.

Nhưng bản thân cái tên Vô Hán Công, đã đại biểu cho vô hạn khả năng trong tu hành rồi.

Khương Vọng không nhịn được hỏi: “Ngươi nắm giữ công pháp căn bản mà Vô Hán Công để lại hay sao?”

“Ta đương nhiên không có!” Sâm Hải Lão Long lắc đầu phủ nhận, nhưng lại bổ sung: “Nhưng ta biết một chõ, có thể sẽ có. Không, là nhất định sẽ có! Ta đã bắt được dấu vết mà Vô Hán Công lưu lại:

“GO đâu chứ?” Khương Vọng rất cổ động nói.

“Là nơi ta bất ngờ đụng phải khi đang ngao du trong vũ trụ, nhưng lúc đó quá vội vã, không kịp cẩn thận xem xét, nếu như ngươi không bận, chúng ta không bằng đi xem một chút...” Sâm Hải Lão Long càng ngày càng hiền hòa thân thiết: “Ngươi là tuyệt thế thiên kiêu, mấy ngàn năm trước, ta cũng là tuyệt thế thiên kiêu. Nếu ta và ngươi liên thủ, có sức mạnh của cả nhân và long, truyền thừa dạng gì mà không thể tìm ra cơ chứ? Chờ đến khi ngươi chứng đạo Chân Nhân, lại để cho ta tự do, về sau vũ trụ mênh mông, ngươi và ta, với tư cách là đạo hữu, cùng hỗ trợ lẫn nhau tiến về phía trước, cũng không phụ duyên phận mấy năm nay của chúng ta."

Hoạch định đúng là dài lâu!

“Địa chỉ ở đâu? Có tỉnh đồ không?” Khương Vọng hỏi.

Những gì con rồng già này nói, có mũi có mắt nên chắc chắn không hoàn toàn là hư cấu. Nếu nói hắn không có hứng thú sẽ là nói đối. Nhưng nếu cứ thế trùm đầu tiến tới, thì chính là ngu xuẩn.

“Hiện tại ta khẳng định không thể giải thích rõ ràng địa chỉ tỉnh đồ với ngươi được, ta tin ngươi có thể hiểu” Ánh mắt của Sâm Hải Lão Long vô cùng thành khẩn: “Ta hy vọng chúng ta cùng nhau đi, chứ không phải ngươi cùng người khác đi”

“Ta ngược lại cũng không phải không tin ngươi..." Khương Vọng đổi chủ đề: “Vậy đi, ngươi trước đưa cho ta mấy cuốn bí điển Long tộc đọc trước đi.”

Sâm Hải Lão Long sửng sốt một lát, sau đó mới nói: “ Không phải ta không muốn đưa cho ngươi... Nhưng Long tộc và Nhân tộc hoàn toàn bất đồng, ngươi có thể không thể dùng được pháp thuật của chúng ta, có khi còn sẽ phát sinh mâu thuẫn, ảnh hưởng đến việc tu hành ban đầu của ngươi”

Khương Vọng chỉ nói: “Đá từ những ngọn núi khác có thể dùng để tạo ngọc. Ta chỉ tham khảo thôi... Ngươi không đến nỗi không có chút thành ý đó chứ?”

phép ẩn dụ ý những kiến thức khác có thể dùng để bổ sung sửa chữa cho khuyết điểm cua ban than

“Vậy ngươi xuống đây một chút, ta trực tiếp nói cho ngươi." Sâm Hải Lão Long nói. Khương Vọng ôn nhu cười nói: “Ngươi cứ việc đọc ra đi, thính lực của ta rất tốt, có thể nghe được hết”

“Niệm có khi chỉ trong chốc lát, nhưng thần hoàn ý mãn. Ngôn từ có thể dài lâu, nhưng lại dễ bị xuyên tạc, bị hiểu sai” Sâm Hải Lão Long nói: “Ta vẫn nên truyền ý niệm cho ngươi thì tốt hơn”

Khương Vọng vẫn giữ thái độ kiên quyết: “Ta thích cảm giác nhai nuốt kiến thức từ từ, không thích cắn nuốt như hổ đói, như vậy sẽ mất đi vẻ đẹp của việc cầu đạo”

“Haizz!" Sâm Hải Lão Long lại nặng nề thở dài một tiếng: “Đương nhiên thành ý của ta lúc nào cũng vô cùng đây đủ. Chỉ là ta đã bị nhốt ở đây quá nhiều năm, nhất thời không thể nghĩ ra được công pháp nào tương đối phù hợp với ngươi, để ta từ từ suy nghĩ một lát”

Đúng là thú vị, bày cả bàn cờ trong Sâm Hải Nguyên Giới cả vạn năm, mà ba năm ở trong Ngọc Hành Tinh Lâu đã hồ đồ rồi!

Từ từ suy nghĩ2 Suy nghĩ làm sao để có thể chôn vùi một cái gai trong bộ công pháp kia mà không để lại dấu vết hay sao?

Khương Vọng ngược lại cũng không có vấn đề gì, dù sao hắn cũng sẽ giao bộ công pháp mà lão long đưa cho hắn cho Quan Diễn tiền bối kiểm tra xem, hoặc hắn sẽ giao nó cho Diễn Đạo Đài đổi công, chung quy hắn chắc chắn sẽ không tùy tiện tu luyện cái bộ công pháp đó.

“Không sao, ngươi cứ từ từ suy nghĩ đi. Hôm nay ngươi đã bộc lộ tấm lòng của mình với ta, ta rất tin tưởng ngươi” Hắn dùng giọng điệu ân cần nói, đột nhiên hỏi: “Đúng rồi! Thái Vĩnh Hoàng Chủ đã chết trận, có phải bây giờ ngươi có thể trở về Thương Hải rồi không?”

"Có lẽ trên thế giới này chỉ có ngươi là quan tâm đến vấn đề này... Người khác chỉ quan tâm ta đã chết hay chưa” Sâm Hải Lão Long có chút ưu thương nói: “Quên đi, bọn họ tổn thương ta quá sâu, ta không muốn quay lại địa phương thương tâm đó nữa. Ngược lại ta cảm thấy a, ở cùng một chỗ với ngươi là thú vị nhất. Nhắc tới công pháp còn sót lại của Vô Hán Công——”
Bình Luận (0)
Comment