Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3902 - 1278 Chương 3902

1278 Chương 3902 1278 Chương 39021278 Chương 3902

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Bình thường Bạch Ngọc Hà sẽ tự mình xử lý, nhưng mấy ngày nay Khương Vọng trở lại, hắn ta liền hỏi qua một tiếng. Khương Vọng cũng nhân cơ hội này cắt ngang cuộc trò chuyện với Sâm Hải Lão Long —— hắn có một vài ý tưởng đối với công pháp còn lưu lại của Vô Hán Công, nhưng hắn quyết định để cho con rồng già này nguội lại một chút rồi hằng nói.

Từ lầu trên cùng đi xuống, vừa đến lau mười, liên nghe thấy trong phòng có người mang theo mấy phần say rượu hét lên: “Thế mà Kiếm Tiên Nhân Khương Thanh Dương lại ở ngay trước mặt?”

Những tửu khách ngồi trong đại sảnh lâu mười rối rít nghiêng đầu nhìn qua. Khương Vọng sửng sốt một lát, cảm thấy có chút hoảng hốt.

Những năm phấn đấu ở Đại Tề là những kỷ niệm mà hắn cả đời cũng không thể nào quên.

Tước có thể vứt bỏ, ấn có thể treo, quan miện có thể tháo, cũng có thể buông bỏ tất cả quyền bính danh lợi.

Nhưng có một số dấu vết rất khó để có thể xóa nhòa.

Ví dụ như việc mặc dù hắn đã rời khỏi Te quốc, nhưng vẫn còn rất nhiều người vẫn quen gọi hắn là Khương Thanh Dương, Khương Võ An, hắn cũng không cảm thấy bản thân cần phải xóa bỏ trải nghiệm đó đi. Và danh hiệu 'Kiếm Tiên Nhân này, quả thực đã có từ rất lâu trước đây. Khi hắn đoạt được chức quán quân ở Hoàng Hà Hội, có vài người đã gọi hắn như vậy. Lại cộng thêm Hoàng Xá Lợi của Kinh quốc luôn thích gọi hắn là 'tiên tử.

Trên thực tế, sau trận cạnh tranh ở Quan Hà Đài, mọi người thường gọi hắn là quán quân Hoàng Hà. Sau khi hắn một kiếm đánh bại bốn Nhân Ma, thì được gọi là Thanh Sử Đệ Nhất Nội Phủ. Sau này thì được gọi là Hầu gia.

“Đã rất lâu rồi ta chưa từng nghe thấy kiểu xưng hô này”

Hắn lần theo âm thanh phát hiện người gọi hắn ngừng lại, là một người nam tử có ngũ quan đường hoàng, cảm giác hơi có vẻ lạnh lùng.

Tất nhiên có thể dùng từ anh tuấn để miêu tả người này, người này ngồi gần cửa sổ, tay câm ly rượu và tựa khủyu tay lên một bầu rượu nga xuống mặt bàn.

Mặc dù người này đã uống khá nhiều, trong giọng điều có chút khinh bạc, tư thái có ve khá không tập trung, về mặt say rượu cũng rất chân thực. Nhưng ngươi có thể cảm nhận được, người này thậm chí còn không có nửa phần say —— đặc biệt thứ mà hắn ta đang uống, là Thần Tiên Túy.

“Người ta nói rằng tửu lâu Bạch Ngọc Kinh là nơi tiên nhân cư ngụ, hóa ra ngươi lại chính là vị tiên nhân đó" Người này không có một chút câu nệ nào, vừa nhấp một ngụm rượu, vừa đáp lại lời Khương Vọng.

Những gì người nam tử này ăn và uống, đều là thứ đắt tiền nhất ở Bạch Ngọc Kinh.

Khi gặp một vị khách hàng lớn, Khương đông gia vẫn luôn nhiệt tình hơn một chút. Hắn khẽ cười nói: “Có được sự chiếu cố của mọi người rồi, nếu khách quan đã sẵn lòng đến ủng hộ bổn tiệm, thì vưi về là quan trọng nhất, xưng hô thế nào cũng không phải là chuyện quan trọng øì, mọi người gọi thế nào cũng được cả.”

Nhưng lúc này, lại có một giọng nói khác vang lên ——- *Gọi thế nào cũng được, nhưng phải gọi cho đúng!”

Người nói chuyện ngôi trong một góc nhỏ, lúc đầu không ai chú ý tới người này, thẳng cho đến khi hắn ta mở miệng và bỏ đấu lạp xuống, để lộ ra cái đầu hói sáng bóng, mới khiến tâm mắt của tất cả mọi người ở sảnh lầu mười đột nhiên tập trung lại.

Trước mặt hắn ta chỉ có một bát nước sạch sẽ và một chiếc bánh bao trắng trẻo mập mạp.

Sau lưng còn cõng một cuộn chăn đệm. Dáng dấp thanh tú sạch sẽ, ăn nói nghiêm nghị: “Cái gì mà Kiếm Tiên Nhân Khương Thanh Dương, nên gọi hắn là Tuấn Kim Cang Tịnh Thâm mới đúng”

Đôi mắt của Khương Vọng sáng lên sự vui mừng khi nhìn thấy hắn ta, nhưng khi nghe thấy cụm từ “Tuấn Kim Cang thì lại để lộ ra nụ cười khổ. Mà vị hòa thượng này chỉ quay người lại, nhìn vị nam tử đã uống rất nhiều rượu kia, vô cùng nghiêm túc nói: “Đừng gây sự với sư đệ của ta, ta sẽ đánh ngươi đấy nha”

Vị nam tử ngồi dựa vào cửa sổ kia đặt ly rượu xuống, xòe hai tay ra, tỏ ve vô hại nói: “Tiểu thánh tăng có phải hiểu lâm gì rồi không? Tại hạ chỉ là một thương nhân cực kỳ bình thường, lần này tới Tinh Nguyệt nguyên để bàn chuyện làm ăn... Ta chỉ muốn chào hỏi vị đông gia đại danh đỉnh đỉnh này một tiếng mà thôi”

Tĩnh Lễ là một tồn tại được mệnh danh là Lưu Ly Phật Tử trong Phật môn đông thánh.

Làm sao một người bình thường có thể khiến hắn ta cảnh giác, nghiêm túc để mắt tới được?

Nhưng nếu hắn ta đã nói như vậy, thì Khương Vọng cũng cứ nghe như vậy đã. “Nói ra thì, bây giờ ta cũng có thể coi là một thương nhân! Thương gia chúng ta chú trọng một thứ gọi là “hòa khí sinh tài!” Hắn mỉm cười và nói với vị nam tử kia: “Gần đây ta có gặp một vài chuyện, người bằng hữu này của ta đơn giản chỉ là quá lo lắng cho ta, cũng không có ác ý gì với ngươi đâu, xin ngươi đừng trách”

Hắn đã viết thư mời Tịnh Lễ hòa thượng tới đây.

Tính toán thời gian, có lẽ sứ thần Lâm Chính Nhân của Trang quốc, cũng sắp đến Tượng quốc rồi.

Dựa theo suy luận trước đây của hắn, Trang Cao Tiện có một thế cờ cực kỳ khó tháo gỡ —— đó là giết chết Lâm Chính Nhân và gài tang vật vào người Khương Vọng hắn. Sau đó, nhân danh việc sứ thần của đất nước mình bị giết chết, tránh thoát hào quang anh hùng Nhân tộc của Khương Vọng hắn, quang minh chính đại báo thù hắn.

Khi đó, cho dù là mời Chân Nhân Cảnh quốc xuất thủ, hay Trang Cao Tiện tự mình ra tay, thì đều là những lựa chọn rất khả thi.

Nói cho cùng, việc Huyền Không Tự Khổ Giác và Tu Di Sơn Chiếu Hoài chặn cửa của Trang quốc, cũng chỉ có thể ngăn chặn khả năng Trang Cao Tiện âm mưu lén lút xuất thủ ám toán mà thôi. Không thể đường hoàng công khai phong tỏa biên giới của Trang quốc và chém giới đao (1) lên cổ Trang Cao Tiện được —— Ngọc Kinh Sơn chắc chắn sẽ không bao giờ ngồi yên.

Giới đao: đao của nhà Phật, theo giới luật thì chỉ dùng để cắt đồ vật chứ không được dùng để sát sinh Giới đao: đao của nhà Phật, theo giới luật thì chỉ dùng để cắt đồ vật chứ không được dùng để sát sinh
Bình Luận (0)
Comment