Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3925 - 1157 Chương 3926

1157 Chương 3926 1157 Chương 39261157 Chương 3926

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Với sự trợ giúp của bản đồ, nhóm người phi nhanh trong phương thế giới này, rất nhanh đã tìm thấy vùng đất của Khánh Hỏa Bộ. Bốn năm đã trôi qua, nơi này đã hoàn toàn khác với xưa kia.

Vừa đến gần bộ tộc, bọ họ đã nhìn thấy một đội chiến sĩ cưỡi hỏa lang tiến tới nghênh đón, thân khoác chiến giáp, tay cầm trường mâu nói: “Người tới là ai? Sao dám cả gan xông vào bộ tộc vương quyền!?”

Khương Vọng vô cùng kinh ngạc.

Trước đây, hệ thống phòng thủ của Khánh Hỏa Bộ nếu không phải là rò rỉ tứ phía, thì cũng phải là lọt gió tám phương. Làm gì có chuyện ngăn chặn người ngoài tới kịp thời như vậy được?

Đâu ra một nhóm binh sĩ ăn mặc chiến giáp tinh xảo như vậy, cùng lắm chỉ có vài bộ giáp sắt chống đỡ Vô Chi Địa Quật mà thôi, mà chỉ có một vài chiến sĩ tiên phong mới được mặc. Phần lớn chiến sĩ Khánh Hỏa Bộ đều mặc áo giáp da chắp vá dùng tạm.

Chứ đứng nói đến việc có thể cưỡi lên những con hỏa lang uy phong lẫm liệt như thế này.

Lúc đó khi Khương Vọng xuất chinh đi Sinh Tử Kỳ, Khánh Hỏa Cao Xí còn muốn dùng một đám lão đầu binh quần áo rách nát, kiếm đao rỉ sét để đi chịu chết cho đủ quân số kìa.

“Ta không có ý xấu!” Khương Vọng giơ cao hai tay: “Ta là lão bằng hữu với Khánh Hỏa Bộ các ngươi, không ngại thì có thể mời tộc trưởng Khánh Hỏa Cao Xi của các ngươi lại đây, hắn ta chắc chắn sẽ nhận ra ta!”

Đám người Tịnh Lễ chờ hắn đám phán xong.

Thủ lĩnh đứng đầu đội chiến sĩ Khánh Hỏa Bộ cưỡi trên lưng hỏa lang, nhìn từ trên cao xuống, lạnh lùng nói: “Ngươi đang đùa với ai thế?

Thậm chí còn giơ ngọn giáo lạnh lùng chĩa vào Khương Vọng: “Đường đường là bộ tộc vương quyền, há có thể cho ngươi hồ ngôn loạn ngữ!”

“Được được được” Thái độ của Khương Vọng rất tốt: “Các ngươi đã trở thành bộ tộc vương quyền, không dễ dàng có thể diện kiến tộc trường, ta có thể hiểu, là ta thất lễ rồi. Vậy có thể nhờ ngươi thông báo một tiếng với Khánh Hỏa Hành? Người thủ lĩnh của các chiến sĩ trong Vô Chi Địa Quật của các ngươi. Hay là thông báo cho Khánh Hỏa Nguyên Thần cũng được, ta cũng khá thân quen với gã!”

Hắn liên tiếp nói ra danh tự của Khánh Hỏa Hành và Khánh Hỏa Nguyên Thần, cuối cùng cũng khiến vị chiến sĩ này tin tưởng một chút, người này liền hỏi: “Ngươi từ đâu tới đây? Xưng hô như thế nào?”

“Ta là người đến từ thanh không” Khương Vọng nói: “Ngươi cứ nói ta là cố nhân Sinh Tử Kỳ là được”

Lời vừa nói ra, chiến sĩ thủ lĩnh liền lập tức thay đổi thái độ nói: “Ngài xin chờ một chút, ta sẽ đi bẩm báo với Nguyên Thần tướng quân”

Dứt lời liền kéo đầu sói, vội vã rời đi.

Khánh Hỏa Nguyên Thần cũng đã trở thành đại tướng quân rồi!

Trong lòng Khương Vọng cảm thấy có chút vi diệu, dừng lại tại chỗ, quy củ chờ đợi. Không lâu sau, Khánh Hỏa Nguyên Thần cụt một tay người khoác chiến giáp màu đỏ phi thân tới, vừa nhìn thấy Khương Vọng liên muốn quỳ mọp xuống: “Tinh Tướng đại nhân!”

Khương Vọng đỡ lấy y, không để cho y quỳ xuống: “Đã lâu không gặp, Nguyên Thân, làm khó ngươi vẫn còn nhớ ta”

Khánh Hỏa Nguyên Thân vẻ mặt kích động: “Ta sao có thể quên tại sao Khánh Hỏa Bộ lại có thể có được như ngày hôm nay?”

Y nhìn về phía sau lưng Khương Vọng: “Những người bằng hữu này là...”

Khương Vọng cười giới thiệu: “Bọn họ đều là bằng hữu của ta, đều đến từ một chỗ với ta."

“Đi, đi về nhà rồi nói” Khánh Hỏa Nguyên Thân nhiệt tình dẫn đường: “Năm đó ngài tới Khánh Hỏa Bộ, chúng ta không có gì để chiêu đãi, quá lơ là với ngài rồi, hôm nay chúng ta phải say một trận mới được!” “Không vội” Khương Vọng thân mật khoác vai y: “Lần này ta có việc quan trọng phải làm, không thể trì hoãn được, ngươi dẫn ta đi gặp tộc trưởng của các ngươi trước đã” Sắc mặt của Xích Hỏa Nguyên Thần tối sâm: “Bọn họ nói có người đang tìm lão tộc trưởng của bọn ta, ta đoán ngay là ngài đã trở về. Lão tộc trưởng...đã tử trận rồi. Chính vào thời điểm chúng ta chinh chiến Sinh Tử Kỳ ấy, Vô Chi Địa Quật bị phá hủy, tất cả các chiến sĩ ở trong đó đều hy sinh cả. Thi thể của lão tộc trưởng cũng không hoàn chỉnh, chỉ còn lại duy nhất một cái đầu”

Khương Vọng ngây người trong chốc lát, cuối cùng chỉ có thể thở dài đáp lại.

Nhưng hắn lập tức nhớ tới Khánh Hỏa Kì Minh đã từng nói về hậu quả khủng khiếp của việc Địa Quật bị phá hủy, nên không nhịn được hỏi: “Vậy các ngươi...” Khánh Hỏa Nguyên Thần hiểu rõ nghi hoặc của hắn, lắc đầu nói: “Không biết vì lý do gì mà những tinh thú kia chỉ tàn sát tất cả chiến sĩ chấn thủ, không tiếp tục công phá Địa Quật và lao ra khỏi mặt đất để đắm chìm trong Thiên Xu tinh quang. Chúng ta đoán rằng có lẽ trước khi tử trận, lão tộc trưởng đã tiêu diệt gần hết những tinh thú kia, khiến cho bọn chúng không còn sức lực để phá cửa ra ngoài nữa”

Suy đoán này không he có sức thuyết phục.

Khương Vọng đã có phán đoán đại khái về lực lượng cấp bậc ở thế giới Phù Lục.

Ngao Quy phong tỏa thế giới này bằng Khất Hoạt Như Thị Bát, bầu trời màu đồng thau sáng loáng vẫn còn rành rành ở nơi đó, trắng trợn đến mức ấy mà không có một cường giả Phù Lục nào có thể phá võ nó. Có thể thấy, Phù Lục tuy rộng lớn nhưng lại không có cường giả ở cấp bậc Động Chân. Chỉ cần là một người có thể chiến đấu thì không có lý do gì lại dung túng cho một con chó vô gia cư nhốt bản thân lại được.

Nói cách khác, nếu 6 Phù Lục có nhóm cường giả như thế, thì Ngao Quỳ sao có thể yên tâm cất giữ bảo bối ở đây được?
Bình Luận (0)
Comment