Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3928 - 1293 Chương 3929

1293 Chương 3929 1293 Chương 39291293 Chương 3929

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thứ hai, các bộ trong thiên hạ kính dâng sách sử cho Vương điện, đồng thời cũng tìm kiếm lịch sử, trọng điểm là khoảng lịch sử từ một nghìn hai trăm năm đến một nghìn năm về trước. Tìm kiếm manh mối về ma khí của Diệt Thế Ma Long. Ma khí hẳn là được tạo thành từ Phật bảo do Diệt Thế Ma Long đánh rơi, hình như bát đồng, có khắc Phạn văn.

Ngoài ra còn có chuyện thứ ba, nhưng không được công khai.

Nói đến săn rồng, Trương Lâm Xuyên tiên sinh cũng được xem là người nhà của Khánh Hỏa Bộ, dù sao trên lưng hắn cũng có Hỏa Chi Đồ Đằng của Khánh Hỏa Bộ, cũng từng học Hỏa Nguyên Đồ Điển của Khánh Hỏa Bộ.

Trương Lâm Xuyên tiên sinh cần mẫn hiếu học, sau khi học Hỏa Nguyên Đồ Điển của Khánh Hỏa Bộ, hắn ta vẫn luôn tâm niệm muốn tập hợp đủ ba mươi sáu bộ Hỏa Nguyên Đồ Điển.

Nhưng cái này thật ra không cần hắn ta nói. Việc làm đầu tiên của Khánh Hỏa Hành sau khi lên ngôi chính là việc này, đã sớm hoàn thành.

Không chỉ như vậy.

Kim Bộ, Mộc Bộ, Thủy Bộ, Thổ Bộ, Phong Bộ, Lôi Bộ, Ôn Bộ... Đồ điển các bộ, Khánh Hỏa Hành đều dùng mọi cách lấy về tay, gây dựng nền tảng vững chắc cho Khánh Hỏa Bộ.

Đây cũng là việc mà mỗi một bộ tộc vương quyền đều sẽ làm.

Đương nhiên, đồ điển mà các bộ dâng lên pháp cho Khương Vọng, không có chuyện giao ra bí mật quan trọng nhất. Chỉ có phương pháp tu hành đồ đằng, phồn thịnh bản nguyên.

Khánh Hỏa Hành dâng hết cho Lâm Xuyên tiên sinh, Khương Vọng cũng không keo kiệt, chia sẻ những đồ điển này với các thành viên Bạch Ngọc Kinh, thỉnh thoảng ngồi lại bàn luận, chia sẻ quan điểm. Đồng thời còn tự mình chỉ điểm cho Khánh Hỏa Hành tu hành, truyền thụ sát pháp, dùng cái này để báo đáp.

Là cường giả đã từng chỉ xếp sa Khánh Hỏa Cao Xí, sau khi lên ngôi, tu vi của Khánh Hỏa Hành đột nhiên tăng mạnh, đã vượt xa Khánh Hỏa Cao Xí năm đó, gần như có thể sánh ngang với cường giả cấp bậc Thần Lâm ở hiện thế.

Nhưng cũng chỉ tương đương với Thần Lâm loại yếu, Khương Vọng đã giết không biết bao nhiêu Thần Lâm hạng mạnh, chỉ điểm cho gã cũng không hề cảm thấy áp lực. Trong khoảng thời gian ngắn đã khiến cho chiến lực tăng mạnh.

“Nói ra thì có một việc ta vẫn rất tò mò” Trong Vương cung, Khương Vọng chỉ điểm tu hành xong, lại ngồi xuống trong lương đình, thuận miệng nói chuyện phiếm: “Nếu bộ tộc có được Vương Quyền Đồ Đằng được phong vương mà chèn ép giết chóc bộ tộc khác, khiến cường giả không được sinh ra, chẳng lẽ có thể vẫn luôn nắm giữ thắng lợi trên bàn cờ sinh tử, khiến vương quyền một mực kéo dài?”

Khí huyết sôi trào của Khánh Hỏa Hành chậm rãi ổn định, trên mặt có sự vui sướng khi tu hành tiến bộ, nghiêm túc giải thích: “Lại thêm một ván cờ sinh tử, các tộc đều cấm tiệt siêu phàm, một khi chém giết thì chênh lệch rất nhỏ, thường Tỉnh Tướng mới phát huy tác dụng chủ đạo. Thứ hai... Nếu giết chóc quá nặng, máu nhuộm vương quyền, Vương Quyền Đồ Đằng cũng sẽ hỏng. Hơn nữa khắp nơi trên Phù Lục đều là địa quật, các bộ đều phải có thực lực nhất định để trấn áp. Nếu chèn ép quá mức, một khi địa quật bị công phá, tinh thú vọt lên mặt đất, đó cũng là tội của vương quyền, họa của thiên hạ”

Gã nói bổ sung: “Trong lịch sử, chấp chưởng vương quyền lâu nhát chính là Huyền Phong Bộ, dựa vào người từ thiên ngoại, hai lần đoạt vương quyền, về sau có một vài Tinh Tướng... Các bộ tộc vương quyền khác đều là trăm năm một lần, không kéo dài lâu hơn” Khương Vọng như có điều suy nghĩ.

Đối với đồ đằng, càng nhiều người tu hành, bản nguyên càng phồn thịnh thì phản hồi lại cho người tu hành cũng càng cường đại. Cho nên những đồ đằng nhìn có vẻ bình thường như Thủy, Hỏa, Phong lại là những bộ tộc mạnh nhất Phù Lục. Quy tắc của bàn cờ sinh tử khiến cho các bộ tại Phù Lục có thể sử dụng phương thức ít tổn thất nhất để định ra vương quyền. Vương Quyển Đồ Đằng đảm bảo vương quyền, đồng thời cũng có những hạn chế để bộ tộc vương quyền không quá mức tùy ý. Hệ thống tu hành, quy luật vận hành của thế giới Phù Lục đều vô cùng đúng hướng... cũng vô cùng có vết tích do con người làm ra.

Trước khi biết Vô Hán Công có thể đã để lại thứ gì đó tại Phù Lục, Khương Vọng không hề nghĩ tới những thứ này, còn bây giờ, dù nhìn thế giới này thế nào hắn vẫn cứ cảm giác nó bị một ý chí còn sót lại nào đó trói buộc, trong năm tháng đằng đẳng, vẫn luôn phát triển trong sự trói buộc này.

“Ngươi còn phải giúp ta làm một việc” Khương Vọng thẳng thừng nói ra: “Trước kia ta từng nghe Khánh Hỏa Minh nói về thân thoại sáng thế của Phù Lục, nhưng chỉ có một đoạn ngắn. Ta nghe hắn nói 'Sáng thế chi thư” đã mất tích từ lâu, những trang còn sót lại nằm rải rác khắp các nơi, ngươi có thể hỗ trợ sưu tầm hoàn chỉnh hay không? Ta muốn hiểu thêm về thế giới này, như vậy có lẽ có thể biết trước được Diệt Thế Ma Long sẽ ra tay từ chỗ nào.”

Khánh Hỏa Hành vốn đã nói gì nghe nấy, từ sau khi gặp được bằng hữu của Lâm Xuyên tiên sinh thì càng nghiêm túc lắng nghe. “Được đọc thân thoại sáng thế hoàn chỉnh cũng là tâm nguyện của biết bao người ở Phù Lục. Cho dù tiên sinh không nói, ta thân là bộ tộc vương quyền, cũng nên gánh vác trách nhiệm này, hơn nữa chúng ta cũng đang thực hiện” Khánh Hỏa Hành nói: “Có điều việc sưu tầm “Sáng thế chi thư là do Vu Chúc phụ trách, tiên sinh có muốn tiếp kiến?” Gã biết Lâm Xuyên tiên sinh và Vu Chúc tiền nhiệm Khánh Hỏa Kỳ Minh rất thân thiết, Khánh Hỏa Kỳ Minh nhu nhược khép kín, gần như không bao giờ giao lưu với người khác, nhưng lại thổ lộ rất nhiều tâm sự với Lâm Xuyên tiên sinh. Lúc này Lâm Xuyên tiên sinh trở về Phù Lục, thỉnh thoảng cứ hễ mổ miệng ra là “Minh Kỳ từng nói”

Nhưng Khánh Hỏa Kỳ Minh cũng đã chết được bốn năm.

Là vì tự sát, không mấy vinh dự, có hiểm nghỉ bị người trong tộc ép chết, cho nên khi nhắc tới Vu Chúc, gã phải cẩn thận từng li từng tí.

Khương Vọng nói: “Vu Chúc trên vâng mệnh trời, kết nối với bản nguyên đồ đằng, dưới mở mang dân trí, giữ cho mưa thuận gió hòa. Địa vị cao, công việc vừa nhiều vừa nặng, sao có thể gọi tới gặp ta? Ta nên tự tới bái phỏng."
Bình Luận (0)
Comment