1223 Chương 3960
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhưng Ngao Quỷ đã không chọn rời đi khi sợi dây nhân quả bị tiêu diệt đương nhiên cũng đã có chuẩn bị.
Gần như ngay lúc kiếm khí chạm vào vách tường cung điện, cả tòa Tật Hỏa Cung kiến trúc bằng đá, phong cách thô kệch này liền biến thành màu máu trong nháy mắt. Cũng không biết lão ta đã hoàn thành việc xâm nhập vào ngay đúng lúc này hay là lão vẫn luôn chờ đợi giờ phút này.
Tường đá gạch ngói đều như máu, Tật Hỏa Cung thô kệch lúc đầu, giờ trở thành một kiến trúc hoa lệ yêu di.
Huyết quang phóng lên tận trời!
Từ bên trong dòng chảy huyết quang che rợp bầu trời này, vô số binh khí như đao, thương, kiếm, kích, búa, rìu, hiển lộ toàn bộ sự sắc bén, biến thành mười tám bộ chiêu pháp, đều ở đỉnh cấp, đón lấy một kiếm này của Khương Vọng!
Nhưng Khương Vọng hôm nay, trừ khi là Ngao Quy đích thân xách đao nâng thương, nếu không sao có thể cản?
Dù là chiêu pháp tỉnh diệu hơn đi nữa nhưng một khi đã rời tay để đối phó với Khương Vọng, thì cũng chẳng thể làm nên trò trống gì.
Dù sao chiêu pháp vừa ra đã đến hồi kết mà Khương Vọng là kẻ lão luyện thiên hạ vô song trong việc giành chiến thắng.
Chỉ thấy thanh sam sương kiếm chưa từng dừng lại, kiếm ý không dứt.
Từng âm thanh vang lên liên miên như tì bà rung động, Trường Tương Tư thế như chẻ tre, vừa gặp đã phá, tựa như con đường phía trước không hề có trổ ngại, một đường đâm thẳng vào Tật Hỏa Cung ——
Không.
Thứ tiếp xúc với mũi kiếm sáng trắng như tuyết là một cái lồng ánh sáng đồ rực như mau máu.
Lồng ánh sáng này che chở cho toàn bộ Tật Hỏa Cung, giống như một viên hổ phách to lớn, cứng rắn chống đỡ mũi kiếm của Khương Vọng!
Huyết quang và sương quang cùng nổ tung trong nháy mắt, từng mảnh ánh sáng sắc nhọn bay đây trời như bão tố.
Cũng vào lúc này, Hí Mệnh trở tay để lộ nỏ thủ, bắn thẳng vào Tật Hỏa Cung.
Thêm nhiệt đã lâu nên chẳng cân phải tụ thế.
Mũi tên lao đến trong tiếng xé gió chói tai, giống như không gian đã trở thành một khối lưu ly thực chất mà mũi tên đang dùng sức xuyên qua lưu ly... Âm thanh này đâm thẳng vào tim, chẳng khác nào tiếng chiến tranh vang vọng tám phương.
Mũi tên không có lông đuôi để lại ba vệt sáng mờ song song, xet ngang qua không trung tạo thành một đường vòng cung duyên dáng, tựa như lông đuôi của chim trĩ.
Trên thực tế, mũi tên này vừa rời dây thì đã không thể nhìn thấy nữa, thứ thấy được chỉ là vết đuôi nó để lại mà thôi.
Ngay khoảnh khắc nó đụng vào lồng ánh sáng bên ngoài Tật Hỏa Cung, Bạch Ngọc Hà mới nhìn thấy rõ dáng vẻ của nó —— đầu mũi tên có ba cạnh, cán tên được khắc bằng phù văn phức tạp, lông đuôi có hai mảnh, trắng noãn như mây, không nhuốm bui trần.
Mũi tên này được gọi là "Tá Giáp"! (1) (1) Tá: gõ, phá bỏ
Nó mang đến lực sát thương vô cùng kinh khủng, khiến cho lồng ánh sáng màu máu đang cố gắng chống chọi dưới mũi kiếm của Khương Vọng phải dập dờn như sóng nước. Hí Mệnh dạo bước trên trời cao, hai con ngươi yên lặng tra xét khối "hổ phách máu" kia, tìm kiếm nơi có thể tạo thành lỗ thủng khi lực lượng va chạm. Thanh nỏ trong tay bắn ra không ngừng, liên tục phát ra ba mũi tên không đồng nhất, hoặc mạnh về xuyên thấu, hoặc mạnh về ngăn chặn nguyên lực.
Mà đây cũng không phải là tất cả.
Phía sau hắn ta bỗng nhiên có một tôn Mặc võ sĩ thân cao tám thước, sau lưng là tám cánh tay cầm song đao vọt lên!
Thân như huyền cương, hàn quang sắc bén như được rèn đúc. Trên lưng giáp có bốn chữ, dựng thẳng từ trên xuống dưới, là "Tử Bất Hoàn Chủng". q)
(1) Dù có chết thì vẫn còn hạt giống để lại. Tư chi, tám cánh tay cùng thân thể, đều có phù văn khác nhau, vừa phức tạp lại vừa huyền ảo. Hai con ngươi như hai khối tỉnh thạch hoàn chỉnh, trong nháy mắt được khởi động kia đã chiếu rọi hồng quang, trông vô cùng lãnh khốc.
Theo suy nghĩ của Hí Mệnh, nó lao đi như điều hâu, vỗ cánh lượn vòng, đuổi giết về phía Tật Hỏa Cung. Nó thể hiện ra chiến lực ở cấp độ Thần Lâm, dùng sức mạnh cực hạn, trảm kích hết lần này đến lần khác!
Mặc võ sĩ là một trong những khôi lỗi bán chạy nhất của Mặc gia, được công nhận là công cụ chiến đấu với năng lực khá mạnh mẽ.
Nhưng Thiên Cơ Các chỉ bán ra ba loại Mặc võ sĩ, theo thứ tự là không cánh, hai cánh, bốn cánh, đối ứng với ba cấp độ tu hành là Chu Thiên, Đằng Long, Nội Phủ.
Mặc võ sĩ sáu cánh đối ứng với cấp độ Ngoại Lâu không bán ra bên ngoài, chỉ xuất hiện trong tay đệ tử tinh anh.
Tám cánh Thần Lâm là tồn tại cấp sát thủ, giá trị liên thành, chỉ có nhân vật hạch tâm của Cự Thành mới có thể có.
Đối mặt với thế công dày đặc như thế, Ngao Quỳ đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết. Từ đầu đến giờ lão không hề phát ra tiếng nào, nhưng đại trận đang bao trùm toàn bộ huyết thi cùng Tật Hỏa tộc vẫn đang không ngừng phát ra uy năng. Hết bộ thi thể này đến bộ thi thể bị điểm thiên đăng trần trụi bay lên bầu trời. Dù là nam nữ, già trẻ hay đẹp xấu, giờ khắc này đều lộ răng nanh, mọc móng tay, phát ra những tiếng gầm nhẹ quái đị, vây quanh Tật Hỏa Cung, tiến thẳng về phía hai người một khôi lỗi kia. Chỗ rốn của huyết thi có ngọn lửa đang không ngừng bốc cháy khiến cho khung cảnh càng thêm tà dị.
Trông chúng chẳng khác gì những cây đèn lơ lửng trên bầu trời, đang hô ứng một loại nghi thức ta dị nào đó.
Khương Vọng cùng Hí Mệnh chẳng đoái hoài gì đám hỏa thi này, chỉ không ngừng công kích Tat Hỏa Cung đồ rực kia. Ngao Quy giết nhiều người như thế nhằm toan tính điều øì bọn họ chưa thể suy đoán ra nhưng đều biết tuyệt đối không thể cho lão thêm càng nhiều thời gian hơn được.
Còn về thế công của đám hỏa thi này...
Tự có Lưu Ly Phật Tử lo!
"Nam mô a di đa bà dạ, sỉ tha gia đa dạ, sỉ địa dạ tha, a di đà bà bì..."