Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3985 - Chương 3986

Chương 3986 Chương 3986Chương 3986

1202 chữ

Chương 3986

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đương nhiên Khương Vọng cũng có thể xem là biết.

Cái gọi là "bài dị", cũng là một trong những cơ chế tự bảo hộ của bản thân ý chí thế giới, giống như con người muốn nh6 bỏ cái gai trong thịt vậy.

Nhưng ý chí thế giới không có "ý chí", chỉ có "Quy tắc", cho nên hành vi tự bảo vệ bản thân này, cũng phải nằm trong quy tắc của tầng dưới thấp nhát của thế giới.

Trong hành động "bài dị" này, thứ biểu hiện ra bình thường chính là để cho những sinh linh nguyên bản của thế giới này có thêm cơ hội — trưởng thành, chém giết ngoại địch.

Ví dụ như khi họ Khương hắn ở Yêu giới, vì thiên ý Yêu giới kiêng ky hắn, nên khi hắn giấu thân ở thành Ma Vân, không ngừng có thiên kiêu tụ hôi, cường giả kéo tới, khiến cho hắn gặp nguy hiểm liên tục. Nếu như hắn còn ngoan cường tiếp tục chờ đợi, nơi đó sẽ không ngừng có Yêu tộc thức tỉnh, có Yêu tộc trưởng thành, có kỳ tài ngút trời sinh ra... Mãi đến khi chém giết hoặc trục xuất thiên kiêu Nhân tộc là hắn thì mọi thứ mới kết thúc.

Hoặc là hắn biến thành Yêu tộc, quy thuận trật tự Yêu giới, cũng là một loại phương thức giải quyết.

Ví dụ như Bạch Cốt Tôn Thần muốn lập thần quốc ở hiện thế, thành tựu thần linh hiện thế nhưng kế hoạch liên tiếp thất bại. Từ Trang Thừa Càn đến Vương Trường Cát, thậm chí là với Trương Lâm Xuyên, hoặc Khương Vọng hắn thì khi đối diện với Bạch Cốt Tôn Thần, vẫn luôn nhận được sự ủng hộ từ thiên ý.

"Xem như biết một chút." Khương Vọng nói. Tat Hỏa Dục Tú ngửa đầu nhìn hắn, chiếc mặt na loe loet mà quái dị kia giống như là đang khóc, cũng giống như đang cười: "Vậy thúc có nghĩ tới, vì sao ta lại sinh ra không?”

Khương Vọng ngây ngắn cả người.

Kết hợp với mọi thứ diễn ra ở thế giới Phù Lục, vấn đề này dường như chỉ còn có một đáp án duy nhất ——

Sinh linh nguyên sinh của Phù Lục, thực ra đã tuyệt diệt!

Mỗi một thế giới đều có phương thức vận hành của chính mình, nhưng bắt luận là thế giới nào, an ổn hay không, đều nhát định phải cùng một nhịp thở với sinh linh nguyên sinh của nó.

Bởi vì sinh linh nguyên sinh của thế giới Phù Lục đã tuyệt chủng, cho nên ý chí của thế giới Phù Lục mới không thể nào mượn lực từ nó. Cũng chính vì ý chí của thế giới Phù Lục đã không còn cách nào để tự vệ, cho nên mới bất đắc dĩ sinh ra “ý chí”.

Khương Vọng nhớ rõ, lúc trước hắn và Nguyễn Tù từng nói về thế giới Phù Lục, Nguyễn Tù đã bảo thế giới này giống như một ngôi mộ.

Một thế giới phần mộ là như thế nào?

Đó là mồ chôn cường giả.

Mà đúng hơn là... một thế giới đã biến mắt.

Thế giới như vậy, linh khí tiêu tan, sinh cơ cạn kiệt, đừng nói sinh ra người tu hành gì đó, muốn xuất hiện một vật sống cũng là điều khó khăn.

Giống như Vạn Giới Hoang Mộ, chính là nơi tập trung vô số thế giới đã biến mắt, trở thành thế giới phần mộ lớn nhất ở nơi sâu thẳm trong vũ trụ. Đó cũng là “phần mộ” mà Nhân tộc chọn cho Ma tộc. những trạng thái ma am kia thì rất khó để mô tả bằng chữ “sống”. Điều này cũng không có gì khó hiểu, sinh mệnh vốn có khả năng thích ứng vô hạn, điển hình như Hải tộc.

Nhưng Khương Vọng vẫn cảm thấy suy đoán của Nguyễn Tù chỉ là suy đoán, chưa từng nghĩ nó có thể trở thành hiện thực. Là vì hắn từng nhìn thấy sinh cơ mạnh me tại thế giới Phù Lục, từng chứng kiến sức sống tràn tre của Nhân tộc Phù Lục.

Những văn hóa, lịch sử kia đều là vết tích của sinh mệnh dồi dào. Thế giới Phù Lục nhân khẩu đông đảo, hàng trăm hàng nghìn bộ tộc. Chỉ riêng Hỏa tộc đã có ba mươi sáu bộ, chỉ một Tật Hỏa Bộ đã có trăm vạn nhân khẩu!

Chiến sĩ các bộ dũng mãnh thiện chiến, hệ thống tu hành đồ đằng cũng cực kỳ hoàn mỹ. Cường giả siêu phàm cấp bậc Đồ Đằng Chi Linh cũng không phải số ít.

Một thế giới như vậy, là thế giới phần mộ ư?

Một thế giới như vậy, đã tiêu vong sao?

Quan trọng hơn là, một thế giới đã biến mắt, vậy làm sao còn tồn tại ý chí?

Bước đầu tiên hủy diệt một thế giới luôn là sự sụp đổ của quy tắc nền tảng nhát. Mà ý chí của thế giới chính là biểu hiện của quy tắc thế giới.

Lúc này xung quanh rất yên tĩnh.

Khương Vọng trò chuyện cùng Tật Hỏa Dục Tú, hắn chỉ cho phép những người theo hắn tới Phù Lục được nghe.

Mà mỗi một chữ trong cuộc trò chuyện này đều làm bọn họ chắn động kinh ngạc.

Khánh Vương ở trên xe ngựa xa xa kích động ra mặt, như muốn giải thích điều gì. Mà Khánh Hỏa Nguyên Thần thì vừa khuyên gã cố gắng kiên nhẫn vừa triệu tập quân đội.

Khương Vọng đã không thèm để ý, hắn chỉ nhìn huyết thi ngồn ngang trên mặt đất, nhìn Tịnh Lễ không có ai giúp đỡ, vẫn tụng kinh, vẫn độ hóa từng huyết thi, đưa bọn họ ra khỏi trận.

Gương mặt sạch sẽ thanh tú kia chìm đắm trong thế giới từ bi của riêng mình. Như thể không bao giờ biết mệt, cho dù sự tiêu hao kinh khủng nãy giờ đã có thể kéo đổ một tu sĩ Thần Lâm cường đại từ lâu.

“Ta vẫn luôn suy nghĩ một ván đề.” Khương Vọng nói: “Khi Ngao Quỳ điều khiển huyết thi, dẫn đạo ta đối kháng, ta đang nghĩ... Nếu ta thật sự hủy đi những thi thế kia thì mọi chuyện sẽ ra sao?”

Tật Hỏa Dục Tú giải thích: “Những người này sống hay chết đều nằm trong sự vận hành bình thường của thế giới này, đều có thể cung cấp chất dinh dưỡng cho thế giới này. Nếu chôn vùi những thi thể này, đó chính là đang cắt giảm sức mạnh của nàng ta. Người làm chuyện này sẽ sớm trở thành kẻ địch của nàng ta. Ta nghĩ con rồng kia cực kỳ hiểu thúc, cũng biết thủ đoạn của thúc, cho nên muốn kích động thúc và nàng ta mâu thuẫn đánh nhau, như vậy ông ta sẽ có cơ hội thoát thân.”
Bình Luận (0)
Comment