Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3991 - Chuong 3992

Chuong 3992 Chuong 3992Chuong 3992

1218 chữ

Chương 3992

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đối với người sáng tạo Nhân tộc Phù Lục, nhất là trước Vương Quyền Đồ Đẳng, tất cả mọi sự tấn công nhằm vào hệ thống đồ đằng đều là mơ tưởng.

Nhưng nàng ta lại mở ra một con đường khác với Đồ Đằng Chi Linh, cũng dựa vào đó mà thọc cho Khánh Vương một đòn hiểm hóc! Thương thuật của nàng ta thật sự phi phàm, mang theo khí thế đường hoàng có thể dời non lấp bể, càn quét tà thần, trấn áp sơn hà. Nhưng Khánh Vương quá bình tĩnh.

Viên ngọc hóa thành con thoi quá nhanh, chưa kịp phản ứng.

Ngọn thương lửa màu cam của Tật Hỏa Ngọc Linh đâm vào mặt gã, gã cũng không có động tác nào.

Chẳng những không né tránh mà còn không he có phản ứng đau đớn khi bị tán công!

Gã vẫn ngồi trên vương tọa, như thể chưa có chuyện gì xảy ra. Nhưng rõ ràng hết thảy đều đã xảy ra!

“Âm!”

Tinh vân màu tím nổ trong lồng ngực gã bị ánh lửa vô biên nuốt chửng.

Khánh Vương bình tĩnh nâng tay lên, bắt lấy ngọn thương lửa cam đâm vào mặt mình, rút ra từng chút một. Gương mặt thô kệch kia cũng theo đó khôi phục.

Gã nhìn Tật Hỏa Ngọc Linh bằng ánh mắt dò xét, tán thưởng rằng: “Không thể. Còn có niềm vui bắt ngờ nào khác dành cho ta không?” Hai tay Tật Hỏa Ngọc Linh nắm chặt lấy thương lửa, thế nhưng chỉ có thể bị Khánh Vương dùng một tay đầy ra xa... Nàng ta cũng bị đẩy ra theo.

Tắt cả mọi sự an nhẫn trù tính của nàng ta đều không dùng được. Nàng ta không muốn tin, nhưng sự thật là như vậy!

Lúc mũi thương đã cách mặt ba tắc, Khánh Vương cười nói: “Nếu không còn bắt ngờ nào khác, vậy thì ngươi biến mất được rồi.” Cùng lúc đó, một bàn tay khác của gã dựng thẳng lên, nguyên lực giữa thiên địa dao động kịch liệt! Từng diễm linh giống như quỷ mị xuất hiện trước mặt Khương Vọng bằng một phương thức khó hiểu nào đó, tự mình thiêu đốt, tự mình tiếp cận đối thủ.

Mỗi một diễm linh đều có sức mạnh cấp bậc Thần Lâm.

Hoặc nói một cách chuẩn xác hơn, mỗi một diễm linh đều tương đương với sức mạnh Đồ Đằng Chi Linh, thậm chí chúng vốn là một loại hóa thân của Đồ Đẳng Chi Linh!

Nhân tộc Phù Lục khổ sở vắt vả tu hành, trải qua muôn vàn khó khăn mới có thể trở thành Đồ Đằng Chi Linh, vậy mà gã chỉ cần phát tay một cái là được!

“Các ngươi đừng vội, từng người tới.” Gã nhẹ giọng nói.

Khương Vọng cũng bình tĩnh đáp lại: “Dựa vào chúng không ngăn được ta.”

“Không không không, ta chỉ muốn cho các ngươi xem một chút.” Khánh Vương khoan thai nói: “Sau Ác Quỷ tộc là Nhân tộc Phù Lục, sau Nhân tộc Phù Lục là Đồ Đằng Linh tộc. Các ngươi cảm thay thế nào? Thế giới này có mỹ lệ không?”

Sinh linh nguyên sinh của Phù Lục đã bị diệt sạch, trở thành ác quỷ. Ác quỷ tuyệt chủng, trở thành thức ăn nuôi dưỡng Nhân tộc Phù Lục, lớn mạnh nhờ hệ thống tu hành đồ đằng, mà nay Nhân tộc Phù Lục lại sắp trở thành chất dinh dưỡng cho Đồ Đằng Linh tộc!

Đây là một sự tuần hoàn đã được mưu tính từ lâu!

Nàng ta đã lên kế hoạch cho tất cả từ lâu, triệu triệu sinh linh sinh rồi diệt đều diễn ra theo ý chí của nàng ta. Thế giới này quả thực chỉ là hạt bụi trong lòng bàn tay nàng ta mà thôi!

Chẳng điều gì có thể thay đổi, hết thảy đều như ý nguyện của nàng ta.

Khiến người ta tuyệt vọng!

Tat Hỏa Ngọc Linh mặt xám như tro.

Liên Ngọc Thiền cũng khó nén bát an nhìn về phía Khương Vọng. Mà Khương Vọng chỉ nói: “Trùng tên rồi.”

*“Hả?” Khánh Vương có chút hứng thú.

Khương Vọng đáp: “Ta từng thấy Linh tộc, đó là một chủng tộc hoàn toàn mới, là sự pha trộn giữa ba chủng tộc Nhân tộc Yêu tộc Ma tộc, khác với thứ kia của ngươi.”

“Vậy bảo bên kia đổi tên là được.” Khánh Vương tùy ý nói.

“Nhưng người sáng tạo ra Linh tộc có vẻ không được tốt tính lắm, sẽ không ne mặt ngươi đâu. Hay là... chọn ngày không bằng gặp ngày, ta dẫn đường cho ngươi, ngươi đến nói chuyện với hắn?” Khương Vọng nghiêm túc nói.

Khánh Vương thoáng sửng sốt, cười nói: “Chờ ta xong việc rồi tính.”

Gã lại vươn tay về phía Tật Hỏa Ngọc Linh...

Trong khoảnh khắc này, chân trời chợt lóe lên ánh đỏ!

Không, há chỉ có ánh đỏ chớp lên?

Thứ phá vỡ bầu trời, từ thiên ngoài má đến kia, rõ ràng là lưu tinh xích diễm dày đặc như mual

Chúng từ trời cao xé gió lao xuống, với tư thái quyết tuyệt, đánh vỡ tất cả mọi sự ngăn chặn vô hình.

Xuyên qua sơn hà vạn dặm, hướng về phía Khánh Vương.

Một giọng nói cao quý vô ngần theo trường phong cất lên: “Buông bàn tay ngươi ral”

Hoàng tử Đại Tề Khương Vô Tà từ thiên ngoại tới đây, vì người Phù Lục, hạ xuống một trận mưa sao băng chưa ai từng thấy!

Sáng chói, hoa lệ như vậy, khiến người ta cả đời khó quên.

Người Phù Lục sống hết một kiếp cũng chỉ thấy Thiên Xu treo không, đã từng thấy ngôi sao thứ hai bao giờ đâu?

Những kẻ đang lao động, chiến đấu, bày trận, thống khổ, chờ đợi, tất cả đều ngang đầu.

Rõ ràng là sao giăng đầy trời, lại có thể rơi cùng một hướng, tụ về một điểm, từ đó có được sự bén nhọn vô song.

Điểm này, chính là trên mũ miện của Khánh Vương.

“Âm

Lực lượng va chạm sinh ra vụ nổ, vụ nỗ kinh khủng lại sinh ra gợn sóng mạnh mẽ, xốc lên tận trời, lan tỏa tứ phương.

Mọi người nhìn thấy...

Khánh Vương từ trên vương tọa đứng lên, mà thứ đâm vào mũ miện của gã, là một cây thương màu đỏ.

Người cầm thương là một chàng trai mang vẻ đẹp có phần nữ tính, tay áo bồng bềnh, con ngươi màu tím.

Giữa hắn ta và Khánh Vương có vô số những đường ngang dọc giao nhau, đường ngang màu đỏ nhạt, đường dọc màu tím nhạt, đều là hư ảo, đều nằm trong một khối lập phương khổng lò. Kinh độ vĩ độ của thế giới, quy củ của thiên địa. Tử vi chí tôn tạc giữa trời!

Mũi thương Hồng Loan nhẹ nhàng đâm xuống vương miện, hắn ta ôm lấy Tật Hỏa Ngọc Linh, từ một giao điểm trên những đường tuyến hư ảo màu đỏ và anh, hắn ta bỗng xuất hiện tại một điểm khác trên khối lập phương này.
Bình Luận (0)
Comment