Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 4017 - Chương 4018

Chương 4018 Chương 4018Chương 4018

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Khánh Vương xuắt thân là chiến sĩ địa quật, nhưng lại không khám phá ra chân tướng lịch sử, chỉ là vẫn luôn nghi ngờ Khánh Hóa Trúc Thư, một mực trăn trở về nghiên cứu bí mật của Vu Chúc Khánh Hỏa Bộ các đời, không nguôi đau đáu về việc Khánh Hỏa Kỳ Minh nhảy xuống U Thiên, sau này lại thêm nguy cơ diệt thế, gã bắt đầu nghỉ ngờ Khánh Hỏa Quan Văn!

Gã hỏi Khánh Hỏa Quan Văn có hiểu bút ký của Khánh Hỏa Trúc Thư hay không là muốn biết Khánh Hỏa Trúc Thư có xử lý sạch sẽ những nghiên cứu của Vu Chúc các đời hay không.

Gã giận dữ đá Khánh Hỏa Quan Văn trước Hỏa Từ là muốn xem xem “diệt thế giả” có thể nhẫn nhịn đến mức độ nào.

Sau khi dùng phương thức của mình thăm dò, gã mới để lại di mệnh cho Khánh Hỏa Nguyên Thần. Cũng nhân lúc mình còn có thể nắm giữ Sáng Thế Chi Thư, đưa thêm một chiếc chìa khóa.

Bất luận là từ thực lực của bản thân, hay xuất phát từ Vương Quyền Đồ Đằng, Khánh Hỏa Hành đều không có năng lực chống lại “diệt thế giả”. Nhưng điều này cũng không có nghĩa rằng gã là một kẻ vô năng.

Là Vương của Phù Lục trong một nhiệm kỳ ngắn ngủi, là một chiến sĩ Phù Lục yếu nhược, gã cũng đang dùng cách riêng của mình để chống lại vận mệnh!

Vương quyền trăm năm của Khánh Hỏa Bộ mới được vài năm đã ngưng.

Chính là nhiệm kỳ nắm giữ vương quyền đoản mệnh nhát từ khi có vương quyền cho tới nay. Sự nỗ lực của Khánh Hỏa Bộ và Nhân tộc Phù Lục thế hệ này nhát định sẽ được ghi vào lịch sử... Nếu như còn có lịch sử.

“Khánh Hỏa Kỳ Minh!” Khương Vọng đột nhiên nhìn lại, mừng rỡ reo lên.

Hai mắt Lam Diễm Thần Nhân ngập tràn phẫn nộ, không thể tin nỗi mà bắm niệm pháp quyết: “Máu thịt của ta, về với thân tal”

Tinh thú cự kình kia không hề nhúc nhích.

Ở đầu cự kình, bóng đen tụ lại, kết thành dáng vẻ một người trẻ tuổi. Nửa người dưới nối liền với tinh thú cự kình, nửa người trên gầy gò ốm yếu, chính là Khánh Hỏa Kỳ Minh!

Hắn ta nhìn Khương Vọng, giọng nói thô ráp như thể đã lâu không được nói: “Ngươi còn nhớ ta, anh... bạn!”

“Đương nhiên ta sẽ không bao giờ quên ngươi, bạn của ta!” Khương Vọng nói với giọng đầy sng sướng, kiếm thế chảy xiết như sông rộng. Người bạn mà hắn tưởng rằng đã chết đột nhiên có một ngày bình yên trở về, cho dù trước đó đã có suy đoán nhất định thì thời khắc này vẫn vô cùng vui sướng!

“Đáng chết!” Lam Diễm Thần Nhân đảo điên trời đất trong thân thể Ác Quỷ Thiên Đạo, cho dù làm thế nào cũng không khống chế được tinh thú cự kình được kết thành từ mấy chục vạn ánh sao này: “Ngươi làm cái gì rồi? Ngươi là ai?”

“Có lẽ...” Khánh Hỏa Kỳ Minh chậm rãi nhìn qua: “Ngươi có án tượng với Khánh Hỏa Trúc Thư không?”

Cho dù thân là “diệt thế giả”, chỉ xem muôn vạn sinh linh Phù Lục như hoa màu, nàng ta cũng không thể không có chút an tượng nào với cái tên Khánh Hỏa Trúc Thư này. Dù sao đó cũng là cái cây cao lớn nhất, mạnh mẽ nhất trong muôn vạn hoa màu của nàng ta.

Dù sao đó cũng là Vu Chúc mạnh nhất trong lịch sử Khánh Hỏa Bộ, cũng là Vu Chúc mạnh nhất trong lịch sử Phù Lục, có lẽ cũng là trí giả tinh tường nhất trong lịch sử Phù Lục!

Dù sao nàng ta chọn giáng sinh tại Khánh Hỏa Bộ cũng xuất phát từ sự cảnh giác đối với cái tên này, muốn lấy một thân phận tự nhiên hơn để điều tra xem kẻ này đã làm những gì.

Rõ ràng tất cả mọi nghiên cứu liên quan tới U Thiên đều đã bị xóa sạch, Khánh Hỏa Trúc Thư cũng đã tự sát để tránh họa cho cả bộ tộc, thậm chí còn chủ động để lại di ngôn cắm đoán hậu thế nghiên cứu U Thiên...

Vậy thì tất cả mọi chuyện trước mắt lúc này là thế nào?

“Diệt thế giả” phát hiện cho dù nàng ta đã tính toán hết thảy, để lại đường lui, nhưng cuối cùng vẫn quá xem nhẹ Nhân tộc Phù Lục. Xem nhẹ trí tuệ của tộc quần mà nàng ta xem như đất bùn heo chó này. Lam Diễm Thần Nhân hơi cao giọng: “Khánh Hỏa Trúc Thư?”

Mái tóc dài của Khánh Hỏa Kỳ Minh rủ xuống, lấy thân tinh thú cự kính trấn phong Sáng Thế Chi Thư, chống lại “diệt thế giả” đang dốc sức xốc mặt đắt lên.

“Gia gia của ta, phụ thân của ta đều vì U Thiên Đồ Đằng mà chết. Từ khi chào đời, ta đã gánh trên vai vận mệnh U Thiên Đồ Đằng. Ta cũng từng hận, cũng từng oán, từng đau khổ. Nhưng sau khi nhảy xuống U Thiên, ta mới biết được nghĩa phụ của ta đã làm những gì.” Lời của hắn ta rất chậm, trong lúc hồi ức quá khứ, như cũng đang nhớ lại những lời nào đó: “Nghĩa phụ là thiên tài số một trong các thiên tài của thế giới Phù Lục từ xưa tới nay! Cũng là Đồ Đằng Chi Linh trẻ tuổi nhất trong lịch sử Khánh Hỏa Bộ, mười chín tuổi đã đạt thành!”

“Ông ấy đã sớm nhận ra sự trói buộc của hệ thống Đồ Đằng, sau đó phát hiện ra hạn chế của thế giới này, trong lúc không ngừng thăm “Nhưng ông ấy không lựa chọn mình trở thành Đồ Đằng Thánh Linh, bởi vì ông ấy hiểu rõ rằng một Đồ Đằng Thánh Linh không thể nào thay đổi vận mệnh của Nhân tộc Phù Lục.”

Khánh Hỏa Kỳ Minh nhìn Lam Diễm Thần Nhân: “Bởi vì ông ấy phát hiện một bàn tay như an như hiện trong lịch sử Phù Lục. Phát hiện gông cùm xiềng xích bao phủ toàn bộ Phù Lục đều là tác phẩm của một tồn tại kinh khủng nào đó trong cõi hư vô... Đều là gông xiềng do ngươi tạo ral”

Lam Diễm Thần Nhân nhìn về phía quyển sách dưới thân tinh thú cự kính, ánh mắt phức tạp: “Trang Sáng Thế Chi Thư này... cũng là hắn viết?”

Khánh Hỏa Kỳ Minh ngang cao đầu, kiêu ngạo mà đáp: “Đúng vậy!” Sáng Thế Chi Thư là hiện thân cho quyền hành tại thế giới Phù Lục. Tật Hỏa Dục Tú là ý chí thế giới giáng sinh nên mới có thể cướp đoạt quyền sở hữu Sáng Thế Chi Thư, viết xuống quyền hành của mình đối với thế giới. Mà Khánh Hỏa Trúc Thư lại chỉ là một Nhân tộc Phù Lục nhỏ nhoi, vậy mà cũng có thể viết xuống một trang Sáng Thé Chỉ Thư!

Đây là chuyện ngoài sức tưởng tượng cỡ nào? 1261 chữ

Bình Luận (0)
Comment