Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 4039 - Chuong 4060

Chuong 4060 Chuong 4060Chuong 4060

1300 chữ

Chương 4060

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Chỉ có thể đánh cược một lần.

Thắng thì vinh quang sẽ tiếp tục.

Thua thì... đạo của ông là Điếu Hải Lâu, Điếu Hải Lâu sẽ chìm cùng với ông.

Ông đã thắng cược, nhưng cũng đã thua cược.

Điếu Hải Lâu suýt nữa bị xóa tên.

Trong bối cảnh gần biển ngày nay, Trúc Bích Quỳnh với tư cách thiên kiêu của Điếu Hải Lâu đến tham dự yến tiệc Long Cung là gánh vác một phần trách nhiệm.

Phù Ngạn Thanh cùng đi với nàng cũng thể hiện mối quan hệ hợp tác toàn diện giữa Dương Cốc và Điều Hải Lâu trong thời gian gần đây.

Và Tề quốc, thì ngầm cho phép tất cả những việc này diễn ra.

Cũng như lúc này, Quan Quân Hau và Bác Vọng Hau đang cười nói với nhau, không hề tỏ ra quan tâm.D ocful l.vn- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !

Trúc Bích Quỳnh tất nhiên nhớ rằng Khương Vọng là bằng hữu của mình, theo trí nhớ thì hắn là “bằng hữu tốt nhất” hay thậm chí là “bằng hữu duy nhất” của nàng. Nhưng điều đó chỉ tồn tại trong ký ức.

Vén lá chắn mắt, thấy biển xanh bao la.

Về bản thân trong ký ức, nàng cảm tháy rất lạ lùng, vì sao mình trước kia lại sẽ vì một người mà sống.

Giờ đây nàng gánh vác trách nhiệm của tông môn, đã hứa với tỷ tỷ sẽ sống thật tốt, đồng thời còn phải hoàn thành di nguyện của sư phụ Cô Hoài Tín. Về tu luyện, nàng cũng đã có nhiều triển vọng mà trước đây chưa từng có. Mặc dù con đường phía trước còn dài, nhưng đầy rẫy hy vọng.

Đối diện với Khương Vọng đang chủ động chào hỏi, nàng không hề lạnh nhạt mà tiến lại gần.

Cần cảnh giác là Tề quốc, còn Khương Vọng thì đã từ bỏ mọi danh vị ở Tề quốc.

Vì thế, nàng mỉm cười nói: "Lâu rồi không gặp, Khương đạo hữu." Trước Hoàng Hà Hội năm Đạo lịch 3919, Khương Vọng đã nổi danh khắp hải ngoại. Trận nổi danh ấy diễn ra tại Thiên Nhai Đài.

Những gì Khương Vọng đã làm để cứu Trúc Bích Quỳnh, có người biết, có người không biết.

Nhưng tất cả đều khiến cho cuộc gặp gỡ hôm nay của họ trước mặt các thiên kiêu khác thu hút thêm nhiều sự chú ý hơn.

Từ xa, Ninh Sương Dung lộ vẻ tò mò, đưa ánh mắt nhìn qua.

Ngồi bên cạnh nàng là Trác Thanh Như, không hề biểu hiện gì nhưng đang lặng lẽ quan sát mọi thứ. Không biết vì sao, nàng cứ muốn cầm bút lên ghi lại điều gì đó. "d o c f u l l . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í"

Trong lúc liếc mắt nhìn trộm, nàng vô tình chạm phải ánh mắt của Trúc Bích Quỳnh, vì thế nàng nở nụ cười rạng rỡ, ưỡn thẳng lưng, ra vẻ "ta đang tìm ngươi đây", mạnh mẽ vẫy tay.

Trải qua thời gian cùng ở Mê Giới, quan hệ giữa họ trở nên rất tốt. Trúc Bích Quỳnh liền tạm biệt Khương Vọng, bước về phía Trác Thanh Như. Tắt nhiên, nàng không quên làm quen với Ninh Sương Dung.

Phù Ngạn Thanh đã từng cùng Khương Vọng chiến đấu kề vai sát cánh, cùng nhau xông pha trận mạc, cùng nhau chịu thương tích. Hôm nay gặp lại tại Long Cung, hai người đã thân thiết hơn nhiều. trò chuyện qua loa vài câu rồi cùng đi theo Trúc Bích Quỳnh.

Diệp Thanh Vũ im lặng liếc nhìn Khương Vọng. Trúc Bích Quỳnh của Điếu Hải Lâu... dường như là người đầu tiên mà Khương Vọng chủ động chào hỏi trong yến tiệc Long Cung hôm nay. Phù Ngạn Thanh của Dương Cốc đứng bên cạnh nàng ấy, như thể được tiện thể đi cùng.

O không đúng, mình mới là người đầu tiên. Ò, vẫn không đúng, nếu tính cả nụ cười tặng cho đích nữ của Tôi Thành Hầu, thì Trúc Bích Quỳnh là người thứ ba.

HU

Yến tiệc Long Cung dù chưa chính thức bắt đầu, nhưng những cơn sóng trước yến tiệc đã đủ gây nên bao chắn động.

Không khó để các thiên kiêu khác nhận ra ai mới là trung tâm của bữa tiệc thiên kiêu này.

Khi không có sự hiện diện của các cường giả nhân tộc thế hệ trước, tất cả những người trẻ tuổi đều có thể thoải mái tỏa sáng.

Hầu hết các thiên kiêu, sau khi vào trong đại điện, đều chủ động đến chào hỏi Khương Vọng.

Rõ ràng ngồi ở một góc của đại điện, biểu cảm điềm tĩnh, ánh mắt ôn hòa, hoàn toàn không giống Hứa Tượng Can ồn ào náo nhiệt, nhưng ánh nhìn của mọi người vẫn luôn không khỏi bị thu hút về phía hắn. Người dùng quân công phong Hầu trẻ tuổi nhất trong thế gian hiện nay, nếu chưa rời Te, thì chính là người trẻ tuổi có quyền thé nhát. Hắn đã tạo nên những chiến công huy hoàng nhát, tuổi mới hai mươi đã được xem là "anh hùng nhân tộc”.

Hắn đã là một huyền thoại.

Dù cho hôm nay hắn có đột ngột qua đời, những chiến tích của hắn cũng sẽ lưu truyền trong lịch sử, được người đời mãi mãi tưởng nhớ.

Trong cùng một cảnh giới, cuối cùng Đầu Chiêu mạnh hơn, hay Trọng Huyền Tuân mạnh hơn, hoặc Tần Chí Chân có đuổi kịp hay không... những điều này có lẽ vẫn còn tranh cãi.

Nhưng không có tranh cãi nào về việc, Khương Vọng đích thực là thiên kiêu số một của thời đại này, là người nổi danh nhát trong tất cả những người trẻ tuổi.

Những ai đến dự yến tiệc Long Cung hôm nay, bắt kể là địch hay bạn, bất kể cảm giác của họ về Khương Vọng ra sao, không ai có thể bỏ qua ánh hào quang của hắn. Và bát kỳ ai, chỉ cần đánh bại được hắn, sẽ ngay lập tức trở nên nổi tiếng khắp thiên hại

Khương Vọng đã quen với việc luôn được mọi người chú ý, nhưng khi bị một nhóm thiên kiêu với đủ tâm tư nhìn chăm chú, cảm giác lại rất khác. Hắn vội vàng mời mọi người ngồi xuống, vì thực sự không có hứng thú làm "viên ngọc sáng giữa đêm".

Tịnh Lễ chạy nhanh đến thế mà vẫn chậm một bước, chỗ ngồi bên cạnh sư đệ đã chật kín. Bên trái là Diệp Thanh Vũ, bên phải là Hoàng Xá Lợi.

Hắn ta giận dỗi ngồi xuống hàng ghé phía sau Khương Vọng, mở to mắt nhìn hàng trước. Sư đệ từng nói, nhờ hắn ta giúp đỡ quan sát. Hôm nay hắn ta sẽ xem, còn ai dám trước mặt mình mà lừa gạt sư đệ nữa!

"Người đến hôm nay đông thật." Khương Vọng báy giờ mới muộn màng nhận ra.

Diệp Thanh Vũ: "Ừ, người đông thật."

Hửm? Sao cùng một câu nói, mà ý nghĩa có vẻ khác nhau? Tịnh Lễ ngồi hàng ghế sau rơi vào trầm tu suy nghĩ.

Khương Vọng ngồi phía trước cũng cố thoát khỏi không khí ngượng ngập, quyết định chuyển sang chủ đề mà hắn giỏi: "Trong trận tranh tài tại lôi đài, ngươi biết làm sao để ứng đối với..."

Hắn lướt qua một lượt, xác định: "Đệ tử của Thanh Nhai Thư Viện không?"

Hứa Tượng Can đang thì thầm với Chiếu Vô Nhan, không nghe thấy câu này, nếu không thế nào cũng phải nhảy lên làm loạn một trận.
Bình Luận (0)
Comment