Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 581 - Chương 581: Không Mời Mà Đến

Chương 581: Không mời mà đến

Đi thẳng ra rất xa, lúc quay đầu lại đã không còn nhìn thấy ánh sáng của đèn lồng trắng kia nữa.

Trọng Huyền Thắng mới nghiêm túc nói: "Đúng là trong Khô Vinh Viện có điều kỳ quái, bằng không không cần thiết chuyên môn sắp đặt một người gõ canh sâu không lường được ở đây."

Đánh canh chỉ là một nghề nghiệp rất bình thường, nhưng dù sao ăn chính là công lương, trên ý nghĩa nào đó, cũng thuộc người trong quan phủ.

Mà người gõ canh cũng chia cấp bậc.

Mọi người đều biết, đánh canh trừ báo giờ giấc, kiêm nhắc nhở mọi người phòng cháy chống trộm ra, còn có một cái chức năng chính là đuổi quỷ.

Đương nhiên, những thứ liên quan đến siêu phàm thì canh phu bình thường không làm được.

Người gõ canh bên ngoài tàn tích Khô Vinh Viện, chắc là cấp bậc rất khủng bố.

Với thực lực hiện nay của bọn Khương Vọng, vẫn không thể nào nhìn thấu được.

Rốt cuộc là bí mật thế nào, làm cho Khô Vinh Viện bị san bằng nhiều năm như vậy còn có người gõ canh hùng mạnh thế này đến tuần sát?

Hơn nữa, vì sao có thể dẫn phát sự biến hóa của chữ Vạn đó, khảo vấn đạo tâm?

Đương nhiên, Khương Vọng biết Trọng Huyền Thắng tại sao xem trọng vấn đề này như vậy.

Sự "cổ quái" trong Khô Vinh Viện, rất có thể có liên quan đến sự thay đổi của phụ thân hắn ta năm đó.

Khương Vọng hỏi trong Thông Thiên Cung: "Ngươi có biết gì về người gõ canh vừa rồi không?"

Vừa rồi, Khương Yểm nhắc nhở hắn trốn khỏi, chắc là đã có một vài suy đoán.

Nhưng mà...

Minh Chúc không chút động tĩnh, Khương Yểm lặng thinh.

A, cũng biết giận dỗi nữa.

"Chỉ có thể tạm thời gác lại trước." Khương Vọng nghiêm túc nói.

Thực lực không đủ thì nghĩ gì cũng vô dụng.

Trọng Huyền Thắng cũng gật đầu: "Ta biết"

Hắn ta quay sang hỏi: "Lúc nãy không kịp hỏi, huynh có thu hoạch gì ở Khô Vinh Viện? Ta cảm giác hơi thở của huynh linh động hơn trước, khí thế cũng vững vàng hơn."

"Sinh tử khô vinh (1), sinh sát như chuyển. Năm xưa, Khô Vinh Viện nhất định là nơi rất đáng gờm" Khương Vọng nói: "Đạo tâm của ta đã vững chắc hơn, đồng thời đã nhận ra một vài vấn đề của bản thân"

(1Sinh tử khô vinh, sinh sát như chuyển: sống chết thăng trầm, giết sống XOay vòng Trong lòng hắn có một loại minh ngộ: "Thọ nguyên không đủ viên mãn. Đây chính là quan ải ngăn cách ta tiến thêm một bước trên tu hành"

Sau khi tra vấn nội tâm, hỏi lòng chẳng thẹn.

Cùng lúc đạo tâm hắn vững vàng, thì đã nhận ra điều nuối tiếc của bản thân.

Ngày trước, thọ nguyên của hắn đã bị hao tổn do thi triển Bạch Cốt Độn Pháp ở thành Phong Lâm, mặc dù có một viên Dưỡng Niên Đan, một Thọ Quả, nhưng vẫn chưa thể bù đắp được toàn bộ.

Có lẽ đây cũng là một trong những nguyên nhân mà tại sao khi đó hắn vẫn bồi hồi mãi chưa thể giẫm đến cực hạn Thông Thiên Cảnh.

Đây là chỗ tệ khi thiếu đi sự chỉ điểm của danh sư, rất nhiều vấn đề đều sau khi đụng phải mới có thể nhận ra, thậm chí cũng có thể là đụng đến đầu rơi máu chảy cũng chưa chắc có thể nhận ra được. Khi ấy, Thọ Quả của Trọng Huyền Thắng tặng đã cho rằng đủ để giúp hắn bù đắp tiếc nuối, nhưng thật ra vẫn thiếu một chút.

Trọng Huyền Thắng gật đầu nói: "Có thể phát hiện được vấn đề, thì có thể giải quyết. Cần giúp đỡ thì lúc nào cũng có thể nói với ta"

Người Thập Tứ khoác giáp nặng, trên đường dài giẫm lên đất không phát ra tiếng động.

Ba người nhanh chóng hòa vào màn đêm của Lâm Tri.

Mà trong đêm tối mênh mông phía sau bọn họ, một cái đèn lồng giấy trắng chợt lóe lên.

"Bang... bang! Bang! Bang! Bang!"

Canh năm sáng.

Lần hành động ở tàn tích Khô Vinh Viện, có thể nói là Khương Vọng được phúc trong họa, chỗ tốt cực lớn.

Ở cấp độ Đằng Long Cảnh này, không có việc gì là quan trong hơn so với gột rửa đạo tâm. Lần này tra vấn nội tâm, khiến hắn nắm chắc hơn với việc quét sạch mông muội.

Đương nhiên, kỹ năng tu hành của bản thân vẫn phải tích lũy qua nhiều năm tháng.

"Lòng dạ tên béo này cực kỳ thâm sâu, ngươi cũng nên cẩn thận kẻo có lúc mình bị tính kế vào Trong lúc Khương Vọng tu hành, giọng nói của Khương Yểm bất ngờ vang lên bên trong Minh Chúc.

"Khương Yểm, ta cho là ngươi hiểu đạo lý sơ bất gian thân (1) "

(1Sơ bất gian thân: người không thân không tham dự vào việc của những người thân cận "Ngươi chính là ta, ta cũng chính là ngươi. Ai lạ ai thân, ngươi đã nghĩ rõ rồi sao?"

Khương Vọng chỉ huy đạo mạch Đằng Long, trực tiếp nhảy vào trong sương mù mông muội, lười tranh cãi nữa.

Tại sao bỗng nhiên Khương Yểm nhắc nhở hắn để phòng Trọng Huyền Thắng?

Căn bản Khương Vọng sẽ không suy nghĩ về vấn đề này. Có vài vấn đề chỉ cần suy nghĩ một chút, thì đã rơi vào mưu tính.

Khương Yểm tự có tính toán của gã, Khương Vọng cũng tự có phán đoán của riêng mình.

Dù là như thế nào, tu vi là cội nguồn của mọi thứ.

Hắn tự đánh giá mình không thông minh bẩm sinh như Triệu Nhữ Thành, cũng không mưu tính sâu xa bằng Trọng Huyền Thắng, chỉ có cố gắng tu hành, bắt lấy mọi thứ mà bản thân có thể.

Quên đi phiền toái, không đi làm mấy chuyện ngốc như Trịnh nhân nghi phủ.

Mặc kệ Khương Yểm đang tính toán gì, hắn không để ý đến là được.

Lý Long Xuyên nói Trọng Huyền Thắng tặng lễ khí thôn sơn hà, lời này không sai.

Lúc trước, khi đi ra từ bí cảnh Thiên Phủ, hắn ta trực tiếp tặng cho Khương Vọng một Thọ Quả là chứng cứ rõ ràng.

Tuổi thọ vô cùng huyền diệu, từ khi sinh ra đã được sắp đặt sẵn nhưng lại là biến ảo khó lường. Trước khi chứng kiến thì nó vĩnh viễn không có dáng vẻ cố định, chỉ ngay tại thời khắc chứng kiến thì nó mới được định xuống.

Đạo bói toán có câu châm ngôn: "Đệ nhất thiên cơ, khó lường nhân thọ"

Ý nghĩa là nói tuổi thọ là thứ sâu xa trong sâu xa.

Thông thường, phán đoán tuổi thọ một người, nói đúng ra là phần lớn chỉ có thể đoán một phạm vi giới hạn, chứ không phải một số liệu cụ thể.

Ví dụ như Trương Tam trẻ tuổi cường tráng, người có chút kiến thức có thể đoán tuổi thọ gã đến ít nhất là sau năm mươi tuổi, nhưng nếu không có cách điều dường thì rất khó sống đến tám mươi.

Mà y sư kinh nghiệm hơi phong phú có thể thấy được Trương Tam khí huyết kém, có lẽ sống không quá sáu mươi, nhưng đến ba mươi thì không thành vấn đề.

Người tu hành mạnh mẽ hơn chút thì có thể nhìn thấu rõ ràng từng chi tiết trong cơ thể Trương Tam, từ đó thu hẹp phạm vi này hơn nữa, nhìn thấy khoảng giữa bốn mươi đến năm mươi.

Thí dụ như Quốc sư Hữu quốc vừa nhìn thấy Khương Vọng, liền biết thọ nguyên hắn bị hao hụt cũng bởi nguyên nhân này.

Mà một số ít người bình thường, trước khi chết cũng có thể biết chính mình "đại nạn sắp đến" Tin tức này là do thân thể phản hồi cho chính mình, loại đại nạn này chính là số mệnh.

Bình Luận (0)
Comment