Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 587 - Chương 587: Kế Hoạch Thông Minh

Chương 587: Kế hoạch thông minh

"Bên phía Vương Di Ngô có người thông minh!" Trọng Huyền Thắng ngậm ngùi nói.

Khương Vọng không nói chuyện, chỉ lặng lẽ phân tâm chìm vào Thái Hư Huyễn Cảnh, liên tiếp gửi mấy lần khiêu chiến Đài Luận Kiếm cho Trọng Huyền Thắng.

Nhận được sự thúc giục lặng lẽ này, Trọng Huyền Thắng cũng không thể tiếp tục thừa nước đục thả câu nữa.

Hắn ta ho khan một tiếng, nói: "Vương Di Ngô lấn ép việc làm ăn của Bảo Trọng Thanh, huynh nghĩ xem có chỗ nào xấu không?"

Khương Vọng không muốn phối hợp hắn ta sỉ nhục chỉ thông minh của mình, cho nên giữ im lặng.

Tên béo này cũng chẳng hề cảm thấy bối rối, tự hỏi tự trả lời: "Không có đúng không? Chỗ tốt nên bắt lấy thì cũng đã bắt rồi, còn việc tăng thêm một kẻ địch... Không phải Trọng Huyền gia và Bảo gia vốn là kẻ địch mấy đời sao? Hắn ta thay mặt Trọng Huyền Tuân làm chuyện này, chỉ tốt không xấu. Mà mục đích của hắn ta tuyệt đối không chỉ là chút xíu lợi ích đó"

"Vậy mục đích hắn ta là gì?"

Trọng Huyền Thắng tự hỏi tự trả lời, tự một mình cũng có thể thật thỏa mãn: "Chúng ta có thể đổi một góc độ khác, nhìn từ góc độ của Bảo Trọng Thanh, nếu hắn ta muốn đánh trả Vương Di Ngô thì bắt đầu từ đâu là thích hợp nhất? Hiện tại, kẻ địch chính của Vương Di Ngô là ai?"

Lúc này, bỗng nhiên Khương Vọng tỉnh ngộ: "Huynh nói Vương Di Ngô là cố ý ép Bảo Trọng Thanh đến giao hảo với huynh? Ép hắn ta tìm đến huynh để liên thủ?"

Trọng Huyền Thắng cười nhạt: "Bên cạnh Bảo Trọng Thanh nhất định cũng có một cái gọi là "người thông minh" nhắc nhở hắn ta suy nghĩ đến hướng này.

Khương Vọng đã rõ ràng.

Nhưng Thập Tứ vẫn luôn đứng yên, không biết là vô tình hay cố ý gõ chuôi trọng kiếm một cái.

Từ nhỏ đã ở chung đến nhiều năm như vậy, Trọng Huyền Thắng còn chưa thể hiểu rõ nhóc này sao?

Trong lòng biết từ nãy đến giờ có lẽ Thập Tứ đã nghĩ đến nát óc, cho nên lên tiếng giải thích: "Không để ý đến những thứ không thiết thực nữa, chỉ nhìn bản chất sự việc. Với quan hệ như nước với lửa của Bảo gia và Trọng Huyền gia, huynh nói Bảo gia sẽ ủng hộ dạng người nào làm gia chủ Trọng Huyền gia? Là một người ưu tú tuyệt đỉnh, hay là hạng vô năng?"

Thập Tứ gật đầu, cuối cùng cũng đã rõ ràng. Thì ra là vậy!

Nếu Bảo Trọng Thanh đến cửa để giao hảo, Trọng Huyền Thắng không chịu trở mặt gây thù, hoặc thèm muối viện trợ, vậy thì đã trúng kết Giao hảo với người của Bảo gia, trong quá trình tranh đoạt vị trí gia chủ Trọng Huyền gia, cho dù không phải là hành vi mất đi bổn phận nhất, thì cũng là một trong số đó.

Cũng không nhất định phải đứng trên lập trường của Trọng Huyền gia, phân chia tình thế sinh tử với Bảo gia. Mà là sự ủng hộ của Bảo gia nói rõ ngươi là một người không có sức đe dọa quá lớn đối với Bảo gia! Cho nên Trọng Huyền Thắng mới đóng cửa đuổi khách không do dự, ngay cả một chút thể diện cũng không giữ lại, trực tiếp kêu Bảo Trọng Thanh cút.

Ö trên là làm rõ lập trường bản thân mình là người gia tộc Trọng Huyền, trên thực tế cũng nhắc nhở những "người thông minh" đã nhìn thấu lớp màng này rằng, đây là kế hoạch của Vương Di Ngô. Nếu không Trọng Huyền Thắng sao lại tức giận như vậy?

Về những người không nhìn thấu lớp màng này, có lẽ cũng sẽ có khen ngợi đối với lập trường kiên quyết của Trọng Huyền Thắng.

Thế là đã có thể hóa giải đợt công kích này của Vương Di Ngô một cách dễ dàng.

Có thể nghĩ rõ ràng những việc này cũng không phải chuyện đáng sợ nhất.

Chỗ đáng sợ nhất là Bảo Trọng Thanh đột nhiên đến cửa, rất nhiều người vốn còn chưa rõ chuyện gì xảy ra thì ngay lập tức tên béo này đã nghĩ đến vô số hệ luy sau đó.

Khương Vọng tự cho rằng mình mưu tính còn thua xa tên béo này, nghĩ đến đây không nhịn được lại liên tục phát động khiêu chiến mấy lần trong Thái Hư Huyễn Cảnh. Dù sao cũng phải kiếm một chỗ để bù đắp lại chứ?

Chỉ là...

Nghĩ đến dáng vẻ đánh xe rời đi lúc sau cùng của Bảo Trọng Thanh.

Khương Vọng hình như đang suy nghĩ gì đó: "Bảo Trọng Thanh thật sự đơn giản như vậy sao?"

Một người sau khi đã bị mất thể diện, nổi giận đùng đùng, còn bằng lòng tự đánh xe chở thủ hạ về... Đó thật sự là nổi giận sao? Hắn ta lại thật sự dễ bị kích động như vậy sao?

"Bảo mặt rỗ giấu dốt mà thôi, hắn ta rất thích chơi cái trò này" Trọng Huyền Thắng hơi khinh thường nói. Cái cảm giác ưu việt tràn đầy kiêu ngạo đó cũng không biết đến từ đâu. Dường như hắn ta đã hoàn toàn quên chính bản thân mình cũng là loại người giấu dốt.

Ở gần Trọng Huyền Thắng càng lâu, Khương Vọng càng cảm thấy trong lần đầu tiên gặp Trọng Huyền Trử Lương, phán đoán của vị Định Viễn Hầu này về Trọng Huyền Thắng quá đúng, ưu thế lớn nhất của hắn ta so với Trọng Huyền Tuân quả thực là da mặt.

"Ngươi rất hiểu Bảo Trọng Thanh?" Khương Vọng hỏi.

"Đã có chí hướng tại gia tộc, thì không thể không hiểu rõ Bảo gia. Bảo Trọng Thanh cũng là như thế" Trong lời nói Trọng Huyền Thắng có hơi thô bạo: "Nếu hắn ta có chí muốn chấp chưởng Bảo gia, thì không thể không học hỏi Trọng Huyền Thắng ta nhiều thêm!"

"Chẳng qua là loại chuyện như thông minh này, cũng thật là không giấu được" Ngón tay Trọng Huyền Thắng cong lại gõ gõ huyệt thái dương của chính mình: "Nhất là đối với người có đầu óc như ta"

Chế giễu ai đây?

Khương Vọng như vô ý nhìn Thập Tứ một cái, lại đúng lúc đụng phải ánh mắt Thập Tứ đang nhìn qua.

Khương Vọng: ".."

Thập Tứ: *.."

Trọng Huyền Thắng nén cười, nhưng để tránh bị đánh liền điệu thấp lại tiếp tục giải thích: "Nhiều lúc, không nên nghĩ đến hình tượng gì đó, hắn ta mất mặt thế nào, gặp khó khăn làm sao cũng đừng nên quan tâm, chỉ cần nhìn vào sự ảnh hưởng sau cùng đối với từng lựa chọn của hắn ta, rốt cuộc là tốt hay là xấu, thì có thể nhìn ra người này là ngốc thật hay là giả"

"Nói lại thì" Trọng Huyền Thắng nhìn Khương Vọng nói: "Việc huynh không giết thủ hạ của Bảo Trọng Thanh khiến ta tưởng rằng huynh đã thấy rõ rồi chứt"

Khương Vọng lặng lẽ khinh bỉ.

Đây là Lâm Tri! Ta còn có thể không kiêng dè? Động một chút là giết này giết kia, chẳng lẽ ta lại lỗ mãng như vậy.

Trọng Huyền Thắng cũng lại cười: "Chuyến đến nhà giao hảo này của Bảo Trọng Thanh đã tổn thất cái gì?"

Khương Vọng thử hỏi: "Thể diện? Vật tư?"

"Thể diện mà tính là tồn thất gì chứ!" Trọng Huyền Thắng khit mũi coi thường.

Lại nói tiếp: "Đống vật tư này là tổn thất sao? Lưu trong tay ta, chính là gia tăng sức mạnh đối phó Vương Di Ngô. Trên thực tế không phải cũng đã hoàn thành mục tiêu đánh trả Vương Di Ngô của hắn ta sao?"

"Hại người mà còn không lợi mình, thuận tiện còn sẵn lòng vỗ béo huynh?"

Bây giờ, Khương Vọng cảm thấy con người Bảo Trọng Thanh cũng thật sự rất hung ác.

"Huynh biết đây nói rõ việc gì không?"

Trọng Huyền Thắng mang oán giận đầy mặt tự mình trả lời: "Nói rõ trong lòng hắn ta, ta vẫn là không bằng Trọng Huyền Tuân. Trận tranh giành gia chủ Trọng Huyền gia, hắn ta thà rằng là ta thắng..."

Được thôi!

Khó trách tên béo này biểu hiện giận dữ, vô lễ đến vậy. Xem ra cũng không hoàn toàn là do kỹ năng diễn xuất!

Bình Luận (0)
Comment