Khi còn ở vùng đất Nặc Xà, cái khiên này đã chặn không biết bao nhiêu sự công kích mà không hề bị sứt mẻ.
Trong quá khứ khi đi săn, nó không biết đã cứu Thanh Thất Thụ bao nhiêu lần, chưa bao giờ khiến y thất vọng.
Nhưng điều làm người ta sợ hãi là.
Yến Kiêu mới chỉ mổ một cái, bảo vật được Long Thần chúc phúc này nháy mắt đã mất đi sinh khí.
Gỗ xanh mục nát, dễ dàng sụp đổ.
Lúc này trên tay Thanh Thất Thụ đã không còn lá chắn.
Thứ khiến y tin tưởng nhất lại không thể chống đỡ được một hơi.
Yến Kiêu tiến quân thần tốc.
Kengl Mũi kiếm Trường Tương Tư và mỏ Yến Kiêu đụng phải nhau.
Khương Vọng nhanh chóng vung mũi kiếm, ngăn lại cái mổ của Yến Kiêu.
Hắn đã thấy được sự kinh khủng của mỏ Yến Kiêu, mặc dù rất có lòng tin với thanh Trường Tương Tư này, nhưng hắn cũng sợ kiếm phải gãy nát. Vì vậy trên mũi kiếm còn được hắn phủ một tầng đạo nguyên.
Chính vì thế, hắn cảm nhận được một cách rõ ràng có một sức mạnh âm u nhanh chóng ăn mòn đạo nguyên. Khương Vọng nhìn đạo nguyên trong tay chẳng mấy chốc đã chỉ còn một chút xíu, nhưng quá trình cụ thể khiến đạo nguyên mất đi mới thực sự khiến hắn kinh hãi!
Đây là sức mạnh đến mức nào đây?
Lúc này ba người cùng Yến Kiêu dây dưa ở một nơi, chỉ còn Vũ Khứ Tật cùng vòng ngân châm là người duy nhất chưa đến gần nó, mười ngón tay đang run rẩy điên cuồng, nhanh chóng bắn ngân châm. Chỉ là mỗi ngân châm của hắn ta không bắn về phía Yến Kiêu mà lại bắn xuống mặt đất xung quanh.
Tô Kỳ cậy vào thân pháp của mình, bay lộn thẳng trên không trung, thân hình rơi xuống sau lưng Yến Kiêu, hai tay cầm chặt dao găm, đâm thẳng về phía ót của nó.
Cánh phải của Yến Kiêu mở ra.
Một đao này của Tô Kỳ nháy mắt đâm vào khoảng không.
Yến Kiêu đã xuất hiện ở phía sau lưng y, cúi đầu mổ xuống.
Phập!
Máu tươi bắn lên.
Một bàn tay chắn trước mỏ chim.
Là tay của Thanh Thất Thụ!
Y vẫn tuân thủ đúng hứa hẹn.
Dưới tình huống đã mất đi Thanh Mộc Thuẫn, y vẫn cố chặn lại công kích cho các Long Thần sứ giả!
Trong khoảnh khắc dao găm của Tô Kỳ đâm vào không trung, Thanh Thất Thụ đột nhiên xông lên.
Lao về phía Tô Kỳ.
Y dùng một tay của mình, chắn lại trước mỏ chim.
Điều này giống như giáng cho nó một cái tát!
Mỏ Yến Kiêu không hề chần chừ mà mổ xuyên qua bàn tay... không có máu tươi nhỏ xuống.
Bịch!
Khương Vọng đánh một cước chính diện, đá bay Yến Kiêu.
Mỏ chỉm rút khỏi bàn tay Thanh Thất thụ, nơi đó trở nên trống rỗng, cái lỗ đó cứng lại.
Không có màu đen lan tràn, cũng không có huyết dịch chảy về.
Năng lực khôi phục của Thanh Thất Thụ và sức mạnh quỷ dị từ mỏ Yến Kiêu như đang triệt tiêu lẫn nhau.
Không, nói chính xác hơn thì mỏ Yến Kiêu đang chiếm thế thượng phong.
Năng lực khôi phục khiến Thanh Thất Thụ kiêu ngạo lại không hề có hiệu quả trước Yến Kiêu.
Kết cục của Thanh Mộc Thuẫn đã sớm cảnh tỉnh mọi người, mỏ Yến Kiêu mổ vào ai người đó sẽ chết. Cũng chỉ có Thanh Thất Thụ cùng năng lực khôi phục của y mới có thể gắng gượng được vài lần.
Nhưng mổ vào đâu nơi đó liền trở thành lỗ trống, y còn có thể gắng được bao lâu?
Quan trọng nhất là, năng lực như vậy cơ bản không tôn tại trong ghi chép của Sâm Hải Thánh tộc.
Là Yến Kiêu đã thu được một loại trưởng thành nào đó sao? Hay là nói, đây chẳng qua chỉ là năng lực nó có thể để lộ trong thời kì suy yếu?
Yến Kiêu bị một cước của Khương Vọng đá bay.
Những ngân châm đã rơi xuống đất trước đó của Vũ Khứ Tật lập tức bay lên, vây nó vào giữa.
Và.
Tiếng xé gió nhẹ đến vô cùng.
Vô số tiếng xé gió như vậy.
Giống như một vòng sáng nổ tung, vô số đường kim quang bắn ra.
Nhanh chóng phủ kín tầm mắt, bao trùm lấy Yến Kiêu.
Bí mật bất truyền của Kim Châm Môn chính là Tỏa Bệnh Kim Châm!
Mười ngón tay của Vũ Khứ Tật nhanh chóng điều động, cực kỳ chuyên chú.
Kim quang như thoi đưa, vạn châm xuyên người.
Nhưng cánh phải của Yến Kiêu một lần nữa vỗ rồi biến mất.
Tô Kỳ không tiếng động nghiêng người nhảy một cái, như cá lội vào biển.
Còn mỏ của Yến Kiêu cũng vừa vặn mổ vào vị trí của y, thân pháp này quả thực có thể nói là vô cùng xảo diệu.
Trong những điều liên quan đến Thánh tộc có ghi lại, chỉ biết là tốc độ của Yến Kiêu cực nhanh, lực đạo cũng rất lớn, mỏ chim sắc bén, móng chim vô cùng cứng, bất tử bất diệt.
Bây giờ mới giao thủ một chút, tốc độ và lực đạo kia không bằng những ghi chép trước đó, có thể thấy mấy trăm năm qua quả thực nó đã yếu đi rất nhiều.
Nhưng không ai nói rằng mỏ chim chỉ cần mổ một cái là có thể chết người, cánh phải vừa rung lên là có thể biến mất.
Những điều liên quan đến Yến Kiêu được Thánh tộc ghi lại đã quá lạc hậu rồi.
Có năng lực di chuyển vô hình này, muốn giết nó đúng là chuyện vô cùng khó.
Nếu như không thể khóa chặt nó, cho dù có phối hợp hoàn mỹ đến lâu đi nữa cũng chỉ như màn ngân châm khóa của Vũ Khứ Tật khi nãy, chuẩn bị một hồi lâu, cuối cùng lại rơi vào khoảng không.
Qua Hồng Trang Kính có lẽ có thể tìm ra được chi tiết tương ứng, tìm cơ hội khóa chặt nó.
Nhưng dưới tình hình lúc này, Khương Vọng không dám đi vào Hồng Trang Kính, Yến Kiêu chỉ cần vỗ cánh một cái là có thể mổ võ Hồng Trang Kính, đến lúc đó hắn không kịp nhảy ra thì sẽ tan biến cùng với Hồng Trang Kính.
Khói Vô cùng khói!
Vũ Khứ Tật kẹp lấy kim châm, đã không biết nên vung nó xuống đâu và không nên vung xuống đâu.
Lúc này, chuyện may mắn nhất có lẽ là cánh trái của Yến Kiêu đã bị thương nặng. Mới vỗ cánh phải đã có thể di chuyển vô hình, nếu vỗ cả cánh trái nữa thì không biết sức mạnh còn đáng sợ đến mức nào.
Người giáng lâm không biết tên kia hiển nhiên là một tu sĩ cường đại ẩn giấu năng lực, nhưng bất kể là vì sao hắn ta lại che giấu thực lực, có mục đích gì đều không có ai biết được.
Trận chiến kinh tâm động phách giữa hắn ta và Yến Kiêu rốt cuộc là đã xảy ra như thế nào, chẳng còn người thứ hai có thể biết.
Chỉ để lại một vết thương nơi cánh trái của Yến Kiêu, cho người khiêu chiến sau một sự trợ giúp để chiến lại với Yến Kiêu.
Sinh tử chính là chuyện tàn nhẫn như vậy.
Nếu hôm nay đám người Khương vọng chết ở đây, sự xuất sắc của bọn họ cũng sẽ không có ai biết đến.
Lúc này, ánh mắt Yến Kiêu chỉ còn sự điên cuồng và tàn bạo.
Người đầu tiên làm nó bị thương là Tô Kỳ, y đã trở thành mục tiêu mà nó hướng đến đầu tiên.
Mổ hụt một cái, cánh phải lại vỗ lên.
Nó một lần nữa xuất hiện sau lưng Tô Kỳ.
Tô Kỳ lại như đoán trước được, đột ngột bật dậy từ trên mặt đất, để lộ người đứng trước mặt mình lúc này - Khương Vọng.
Đây gần như là một lần phối hợp hoàn mỹ.
Vút vút.
Thùng thùng!
Leng keng!