Sau khi rời khỏi Tha Tâm Thông, ba người Khương Vọng có tâm tình khác nhau, nhưng đều chịu chấn động sâu sắc.
Theo Khương Vọng thấy, điểm vĩ đại nhất của Quan Diễn không phải làm suy yếu Yến Kiêu, một tay dựng nên cái chết của Yến Kiêu vào 500 năm sau, mà là sự giáo hóa của y dành cho Thánh tộc Sâm Hải.
Biến Vùng đất Thần Ấm từ một nơi nảy sinh hắc ám huyết tỉnh thành mảnh đất thanh tĩnh bình yên như hiện tại.
Hiện tại Thánh tộc Sâm Hải có thể xuất hiện người có gan gánh vác, dũng cảm chịu hy sinh như Thanh Thất Thụ, đó chính là công lao giáo hóa của Quan Diễn.
Có thể nói là công đức vô lượng!
Đối với suy nghĩ của Khương Vọng, Quan Diễn có mang Tha Tâm Thông thì tất nhiên có thể phát hiện.
"Ngã phật từ bi, nhân quả có báo, có lẽ là chút công đức nhỏ bé này làm chân linh của ta có thể không tan biến trong 500 năm. Còn lần mò ra được một vài phương pháp lấy chân linh làm cơ sở tu hành"
Một chút chân linh còn có thể lần mò để tu hành, hơn nữa còn thật sự có thành tựu nhất định!
Hình như Quan Diễn hoàn toàn không cảm thấy mình kinh thế hãi tục đến mức nào, y mang vẻ mặt ôn hòa mà nhìn về phía Tô Khởi Vân: "Cho nên mới mượn Ký Thần Ngọc của tiểu hữu ngươi, tạm thời hiện hóa thân hình"
Bộ chỉ có như vậy thôi sao, không phải ngươi còn có thể dùng thần thông à? Vũ Khứ Tật yên lặng cảm khái một câu trong lòng, nhưng lại nhanh chóng ý thức được, mình đứng trước mặt Quan Diễn nghĩ như vậy thì cũng không khác gì nói thẳng ra. Vì che giấu bản thân, hắn ta lập tức cố ý miên man suy nghĩ.
Quan Diễn như có như không mà nhìn hắn ta một cái, dở khóc dở cười vì suy nghĩ mà mình cảm ứng được.
Tô Khởi Vân há miệng thở dốc: "Những ghi chép đó.."
Quan Diễn thực nghiêm túc mà đối diện với nàng ta, hơi cúi đầu, tỏ ý xin lỗi nàng.
"Những ghi chép đó là do ta sửa sang lại, cố ý lưu lại manh mối, làm người buông xuống sau đó sẽ nhắm mục tiêu vào Yến Kiêu. Mà không cần sinh ra bất trắc khác. Đối với chuyện ta tự cho là đúng, ta xin lỗi cô nương"
Thư ốc ghi chép của Thánh tộc cũng là kế mà Quan Diễn "Để lại: Năm đó y không chỉ "trùng tu" lịch sử Thánh tộc, còn để lại bố trí như vậy, nói một tiếng tính toán không sót cái gì cũng không quá.
Lúc ấy Khương Vọng có một số nghi hoặc, nhưng vốn không hề liên tưởng đến chuyện này. Chỉ không biết nếu Trọng Huyền Thắng ở đây thì hắn ta có khả năng phát giác cái gì trước hay không?
Lúc này tâm tình của Tô Khởi Vân phức tạp dị thường.
Bị kế năm đó mà Quan Diễn để lại nắm mũi dẫn đi, nói bất mãn đương nhiên là có, nhưng lại không đến mức oán hận.
Chân tướng "Sự xâm nhiễm của Đêm" mà nàng ta truy tìm đã xuất hiện, nhưng mục tiêu trả thù sớm đã bị Quan Diễn xóa sạch vào hơn 500 năm trước. Cho nên giờ phút này, nàng ta có một loại mờ mịt luống cuống.
"Vì tỏ ý xin lỗi của ta.." Quan Diễn nhìn nàng ta: "Ta có giữ được một chút chân linh của bằng hữu ngươi trong hỗn độn.."
Nghe được lời của Quan Diễn, cả người Tô Khởi Vân chấn động, nhịn không được đi về phía trước nửa bước: "Thật... Thật sự sao?"
Quan Diễn thành khẩn đáp: "Chân thật không giả dối. Ta biết chuyện này bé nhỏ không đáng kể, nhưng năng lực hữu hạn, thật sự chỉ có thể làm được bước này thôi"
"Không, tuyệt đối không phải bé nhỏ không đáng kể. Điều này rất quan trọng với ta" Tô Khởi Vân nói xong thì nước mắt đã chảy dài.
Nàng ta là người không chịu rơi lệ.
Chỉ trong một buổi tối ngắn ngủi, nàng ta đã chảy nước mắt hai lần. Chẳng qua lần trước là trong "Mộng" mà lần này lại ở trạng thái tỉnh táo.
Hai mắt Tô Khởi Vân đẫm lệ mông lung: "Vậy hiện tại nàng.."
Quan Diễn nói: "Nếu không phải trước đó ngươi chìm vào ngủ mê, nàng liều mạng gọi ngươi nên ý thức rách nát thì ta cũng không cách nào phát hiện Ký Thần Ngọc của ngươi"
Thì ra trước đó Tiểu Ngư thật sự từng gọi nàng tai Trong lòng Tô Khởi Vân bị một loại tình cảm to lớn lấp ngập.
Quan Diễn lại khuyên nhủ: "Ngủ mê ở Sâm Hải Nguyên Giới thì cho dù có người nhìn chăm chú lôi kéo, cũng khó tránh khỏi bị hỗn độn gây thương tích. Về sau đừng tùy ý thử nữa. Ta thấy nàng không muốn sống như thế nên không thể không hiện hóa tới ngăn cản ngươi"
"Vãn bối đã biết" Tô Khởi Vân dùng sức gật đầu, lại nhìn y với ánh mắt đầy mong đợi: "Đại sư, vậy Tiểu Ngư nàng.."
Quan Diễn nói: "Chờ ta rời đi, sẽ đặt chân linh của nàng vào Ký Thần Ngọc, hơn nữa sẽ để lại cho ngươi một phương pháp hồi sinh. Nếu ngươi có tâm, có thể dựa vào phương pháp trùng tu thân thể vì nàng, tái tạo ba hồn bảy phách. Đương nhiên, chuyện này rất khó làm được. Có lẽ một vài tài liệu cũng đã tuyệt tích"
"Ta không sợ khó, ta không sợ khó! Cảm ơn, cảm ơn đại sư!"
Không chỉ chân linh của Tiểu Ngư được bảo tồn, mà nàng ấy còn có cơ hội sống lại!
Tô Khởi Vân bị tin vui này đánh sâu vào đến nói năng lộn xộn, sau đó chần chờ một chút: "Vậy đại sư ngài...
Nàng ta có lòng muốn cảm ơn, nhưng Quan Diễn chỉ còn chân linh, thật sự cũng không có yêu cầu gì. Thật ra Ký Thần Ngọc cũng rất hữu dụng với y, nhưng mà hiện tại Tiểu Ngư cũng cần đến nó.
Đương nhiên Quan Diễn biết tâm tư của nàng ta, bởi vậy chỉ cười cười: "Ký Thần Ngọc không có tác dụng với ta, ta cũng chỉ có thể dùng nó hiện hóa nhất thời thôi. Chung quy cũng không được lâu dài"
"Vậy Tiểu Phiền bà bà.."
Tô Khởi Vân thật ra muốn hỏi, ngài không đi gặp bà ấy sao?
"Năm tháng dài đằng đẵng, chúng ta đều phải chịu khổ"
Quan Diễn lắc đầu: "Nếu nàng ấy biết chân linh của ta còn ở đây, nàng ấy sẽ không chịu nổi nữa"
Tô Khởi Vân vì thế mà trầm mặc.
Sau một lúc trầm mặc, nàng ta nói: "Chờ ta giúp Tiểu Ngư trùng tu thân thể, tái tạo ba hồn bảy phách rồi. Ta nhất định sẽ chuẩn bị một bộ tài liệu sống lại vì ngài, trợ ngài và Tiểu Phiền bà bà gặp lại nhau"
Có lẽ Quan Diễn cũng không cho rằng nàng ta có thể làm được chuyện này, nhưng cũng không lên tiếng đả kích.
Y lại cười: "Vậy ta ở thế giới này chờ ngươi"
Y thuận miệng đáp lại, sau đó nhìn về hướng Khương Vọng và Vũ Khứ Tật:
"Các ngươi còn có nghi vấn gì không?"
"Sức mạnh của ta sắp hao hết, đã không thể lại dùng Tha Tâm Thông"
Khi nói đến sức mạnh đã sắp hao hết, giọng điệu của y thật bình thản: "Các ngươi còn có nghi vấn gì không?"
Vũ Khứ Tật nhìn nhìn Khương Vọng, nói: "Ngươi hỏi đi. Chắc chắn vấn đề của ngươi tương đối có ý nghĩa"
Bảo Quan Diễn đại sư trả lời chuyện mâu Thần Long Mộc và thuẫn Thần Long Mộc bên nào thắng bên nào thua cũng không thích hợp.
Khương Vọng suy nghĩ rồi hỏi: "Ta muốn biết, thời kỳ suy yếu của Yến Kiêu là như thế nào?"