Trong quá trình Khương Vọng không ngừng chăm sóc tĩnh dưỡng, mới dần dần nhìn thấy một ít sắc thái trên nó.
Nhưng mà công lao tích lũy tháng ngày, chung quy không bằng một lần tưởng thưởng đã ngợp bóng cây xanh vào giờ phút nảy.
Sức sống dạt dào.
Biểu hiện ở phương diện chiến lực thì Thiên Địa Cô Đảo càng củng cố, có nghĩa là có thể rút một phần Đạo Nguyên khỏi Thiên Địa Cô Đảo, có nghĩa là Khương Vọng càng thỏa sức đánh đấm trong lúc chiến đấu, có thể điều động càng nhiều Đạo Nguyên dự trữ.
Lúc tu hành thì có thể thăm dò sương mù mông muội càng lâu, chiến đấu có thể càng đường hoàng, càng liên tục.
Đương nhiên, chỗ tốt quan trọng nhất vẫn là trong tương lai.
Cuộc lữ trình Sâm Hải Nguyên Giới tạm thời hạ màn, trong mảnh hư không xấp xỉ với vũ trụ này, ba người cùng tồn tại.
Khương Vọng nhìn Tô Khởi Vân và Vũ Khứ Tật, ánh mắt mang theo ý dò hỏi.
Bọn họ còn đang trong tiến trình thăm dò bí cảnh Thất Tinh Lâu.
Hiện tại bọn họ có hai lựa chọn.
Một là tùy ý lựa chọn một sao trời, tiến hành vòng thăm dò tiếp theo, hai là mang theo thu hoạch hiện có để rời đi.
Thất Tỉnh liên chiếu, kỳ ngộ và thu hoạch vô tận đều nằm trong này, đương nhiên cũng tiềm tàng nguy hiểm.
"Ta phải nhanh chóng bắt tay vào việc phục sinh cho Tiểu Ngư" Tô Khởi Vân nắm chặt lấy Ký Thần Ngọc, trực tiếp quyết đoán mà nói: "Đi trước một bước"
Phía sau nàng ta, một cánh cửa ánh sao đã được kéo ra, nàng ta xoay người đi vào, vậy là kết thúc cuộc thăm dò Thất Tinh thế giới.
Vũ Khứ Tật do dự một hồi, cuối cùng nói: "Ta không tiếp tục, thực lực hiện giờ của ta chỉ dừng lại tại đây"
Đã đưa quyết định, hắn ta như trút được gánh nặng mà nhìn về phía Khương Vọng: "Ngươi thì sao? Nhất định còn muốn tiếp tục đúng không?"
Trong ba người thì Khương Vọng là mạnh nhất. Hơn nữa hắn ta cũng cho rằng, thực lực của Khương Vọng tuyệt đối không chỉ dừng lại ở thế giới Ngọc Hành.
Khương Vọng gật đầu: "Đương nhiên. Ta còn chưa đạt tới mục đích chuyến này"
"Như vậy thì gặp lại ở Lâm Tri" Vũ Khứ Tật nói, sau đó đi đến Tinh Môn đang mở ra ở phía sau.
Đây quả thật là một mong ước tốt đẹp, hy vọng Khương Vọng có thể thăm dò thành công lần nữa, sau đó thì thuận lợi trở về Lâm Tri.
Khương Vọng cười nói: "Gặp lại ở Lâm Tri"
Kê biết người thường là kẻ khôn, người tự biết mình là sáng suốt. Người có nhận thức tỉnh táo về bản thân thường có thể đi càng dài càng xa. Thực lực của Vũ Khứ Tật cũng không có gì nổi bật, nhưng Khương Vọng lại rất xem trọng tương lai của hắn ta.
Sau khi Vũ Khứ Tật đi vào cánh cửa ánh sao, quang môn nhanh chóng thu nhỏ lại, gom lại thành một điểm rồi biến mất khỏi nơi đây.
Tu giả buông xuống Sâm Hải Nguyên Giới lần này có chừng mười lắm người, chỉ có ba người bọn họ là thoát ra, tỷ lệ thành công là một phần năm.
Đối với một bí cảnh rất nhiều người đều chuẩn bị trước khi đến mà nói, tỷ lệ này thật sự có chút tàn khốc.
Khương Vọng không cảm khái, hắn nhìn bảy sao trời treo trên không trung, yên lặng suy nghĩ.
Kế tiếp phải lựa chọn nơi nào?
Ngoại trừ Ngọc Hành, Thất Tỉnh còn có Thiên Xu, Thiên Toàn, Thiên Cơ, Thiên Huyền, Khai Dương, Dao Quang, thế giới nào có khả năng có được bảo vật tăng thọ nguyên nhất đây?
Ngọc Hành còn có tên là Liêm Trinh, mà sáu ngôi sao còn lại cũng có những cái tên khác là Tham Lang, Cự Môn, Lộc Tồn, Văn Khúc, Vũ Khúc, Phá Quân.
Nếu nói theo lý thuyết, thế giới Lộc Tồn tỉnh chiếu có khả năng lớn nhất.
Lộc Tồn (Thiên Cg) là ngôi sao thứ ba trong Bắc Đẩu, chòm sao Chân Nhân, làm chủ quý tước, chưởng quản thọ cơ.
Nhưng chỉ có thể nói là hơi dính dáng đến nhân thọ. Thiên Cơ Tỉnh chủ yếu là cai quản tài phú trong thiên địa, bình thường đều được coi là ngôi sao tài phú.
Khương Vọng còn đang cân nhắc thì trên cánh tay phải của hắn có một điểm sáng trôi nổi bay lên, mục tiêu chỉ thẳng lên Thất Tinh.
Ở Sâm Hải Nguyên Giới, Tế ti Thánh tộc cho hắn một phần tình báo về bảo vật tăng thọ, lấy thủ pháp đặc thù khắc lên cánh tay, hiện tại lại có dị động!
Nghĩ lại cũng rất hợp lý, nếu tình báo mà Tế ti Thánh tộc Sâm Hải đưa cho không phải chỉ là một lời nói dối thì tất nhiên cũng chỉ có thể liên quan đến bí cảnh Thất Tinh Lâu, chứ không thể nào có liên quan đến hiện thế.
Bản nhân Tế ti Tiểu Phiểền bà bà cũng không tin tưởng phần tình báo này, Khương Vọng cũng chỉ coi nó như một lời an ủi, lại không ngờ nó thật sự có phản ứng vào lúc này.
Chỉ thấy khi điểm sáng này tới gần Thất Tinh, bỗng nhiên "Nổ" tung, biến thành vô số điểm sáng càng nhỏ, bay tứ tung ra ngoài.
Giống một lớp cát mịn phất phới khắp nơi.
Bảy ngôi sao trời trước mắt như bị một lớp cát mỏng phủ đầy, nhưng trong lúc lớp cát mỏng loáng thoáng ẩn hiện, Khương Vọng lại thấy được hai ngôi sao mới!
Ai cũng nói Thất Tỉnh Bắc Đẩu, nhưng thật ra Bắc Đẩu có chín ngôi sao.
Bảy sáng tỏ mà hai ẩn đi.
Bảy sáng tỏ tức là Thất Tinh, tính từ Thiên Xu đến Dao Quang này.
Hai ẩn đi còn lại là trái Phụ phải Bật.
Phụ tỉnh là Động Minh.
Bật tỉnh là Ẩn Nguyên.
Trong truyền thuyết, thấy được hai ẩn đi thì có thể trường thọ!
Thì ra "Tình báo" mà Tế ti Thánh tộc Sâm Hải đưa cho là phần chỉ dẫn này, làm hắn nhìn thấy được hai ẩn đi, do đó có được cơ hội "Trường thọ"
Khương Vọng đã không cần do dự nữa, tâm niệm vừa động, lập tức bay về hướng Bật tỉnh.
Nhìn lên sao trời, trong cửu tỉnh Bắc Đẩu thì Ngọc Hành là sáng nhất, Thiên Huyền tối nhất. Nghe nói trong thời đại Thượng Cổ, cửu tỉnh cùng sáng tỏ, nhưng sau đó không biết vì nguyên nhân gì mà hai ngôi sao Phụ Bật này lại ẩn đi.
Từng có một cường giả thảo luận về nguyên nhân sở dĩ hai ngôi sao này dần dần ẩn đi như vậy - "Có lẽ là tuổi thọ hữu hạn, Thiên Đạo không để con người trường sinh"
Lời này thật giả khó biết, đúng sai khó biện minh.
Bàn ngược về bảy sáng tỏ hai ẩn đi, hai ngôi sao ẩn đi này tuy ẩn nhưng vẫn tồn tại.
Phụ tỉnh ở gần Khai Dương, có đôi khi mắt thường có thể thoáng nhận ra được. Duy chỉ có Bật tỉnh là xưa nay khó tìm.
Đối với thế giới siêu phàm mà nói, sao trời chưa bao giờ là một sự vật cụ thể rõ ràng, ngược lại nó càng giống một loại tượng trưng, một thứ gì đó mờ ảo.
Sao trời chiếu rọi vạn giới, cũng có người tu hành xông vào tinh hà, chạm đến sao trời hắn nhìn thấy, nhưng cũng chưa chắc đó là bản thân sao trời, rất có khả năng chỉ là một loại hiện hóa.
Chẳng hạn như, Ngọc Hành Tỉnh chiếu rọi Sâm Hải Nguyên Giới, nhưng Sâm Hải Nguyên Giới nhất định không phải thế giới duy nhất do Ngọc Hành Tỉnh chiếu rọi.
Một chứng minh cực kỳ rõ ràng chính là, hiện thế cũng có thể nhìn thấy rõ được Ngọc Hành Tỉnh.
Cho nên sao trời đồng thời tồn tại với rất nhiều thế giới, ảnh hào quang của nó cũng không bị hạn chế.
"Từ xưa đến nay gọi là trụ, tứ phương trên dưới gọi là vũ"
Sự tò mò về vũ trụ đã xuyên suốt qua lịch sử thế giới tu hành. Mà sao trời thật sự là tồn tại nổi bật nhất, cụ thể nhất trong "Vũ trụ"