Trước đó Khương Vọng đã đánh giá tòa Hỏa Từ này, lúc này rảnh rỗi nên nhìn càng kỹ hơn.
Đa số kiến trúc trong Khánh Hỏa Bộ đều rất đơn sơ, tòa Hỏa Từ này hoàn toàn không hoa mỹ. Nhưng bất kể là chỗ ngồi, đài cúng tế hay là vách tường, tất cả đều được vẽ các loại Hỏa Thú cổ quái hiếm lạ.
Có vài con như đê lại như chó, nhưng đa số Hỏa Thú đều làm Khương Vọng cảm thấy rất xa lạ, quả thực tìm không ra cái gì có thể so sánh cả.
Khương Vọng sớm biết hiện thế không phải là thế giới duy nhất, Sâm Hải Nguyên Giới, bao gồm cả thế giới một mảnh cát vàng không biết tên do Ấn Nguyên Tỉnh chiếu rọi kia, đều là những thế giới khác nhau.
Nhưng chỉ có cấu tạo của thế giới Phù Lục hiện tại có vẻ càng kỳ lạ.
Hắn mơ hồ cảm nhận được, nếu "Thế giới" cũng phân chia cấp bậc, bỏ qua không nhắc đến hiện thế thì hẳn Phù Lục sẽ cao hơn Sâm Hải Nguyên Giới và mảnh biển cát kia.
Điều này cũng có nghĩa là... Có lẽ sức mạnh cực hạn của thế giới này cũng cao hơn hai thế giới còn lại. Bởi vậy hắn suy luận, người mạnh nhất trên Phù Lục sẽ mạnh hơn Tiểu Phiền bà bà.
Là Tế Ti duy nhất của Thánh tộc Sâm Hải, có lẽ Tiểu Phiển bà bà là người mạnh nhất trên Sâm Hải Nguyên Giới ngoại trừ Yến Kiêu.
Khương Vọng cũng không rõ chiến lực thật sự của bà, chỉ cảm thấy sâU Không lường được. Nhưng phỏng chừng không thấp hơn cảnh giới Thần Lâm.
Chung quy Khương Vọng cũng từng tiếp xúc với cường giả Thần Lâm, trực giác của hắn mách bảo Tiểu Phiền bà bà cũng không yếu hơn cấp bậc này.
Mà trong thế giới Phù Lục, có lẽ vị đại thúc trung niên Khánh Hỏa Cao Sí trên mặt có vẽ tâm đường tơ hồng kia chính là người mạnh nhất trong Khánh Hỏa Bộ.
Có cơ hội phải thử thực lực của gã xem đến mức độ nào mới được - Khương Vọng thầm nghĩ.
Thế giới kỳ quái làm hắn tò mò, cũng làm hắn tràn ngập lạc thú thăm dò.
Hai hệ thống sức mạnh khác biệt va chạm, giúp hắn thấm nhuần con đường tu hành của bản thân càng sâu hơn.
Vứt bỏ thù hận và áp lực khi đối mặt với thế sự, chỉ bàn về tu hành thì hắn có được lạc thú theo đuổi vô hạn.
Đứa bé năm đó đã một mình bước lên con đường đi đến đạo quán cầu học, còn không phải là vì hướng tới tu hành hay sao?
Lúc này Khánh Hỏa Kỳ Minh đã ôm một cái hộp gỗ sơn hai màu đỏ đen đi tới chỗ ngồi, sau đó ngồi đối diện với Khương Vọng.
"Quay người, để lộ lưng" Hắn ta nói.
Vì thế Khương Vọng cởi áo trên xuống, trực tiếp xoay người, ngồi đưa lưng về phía Khánh Hỏa Kỳ Minh.
Hắn ngồi thật thẳng, cột sống như một thanh kiếm, chuôi kiếm chống ngay thắt lưng, mũi kiếm chỉ thẳng lên Thiên Linh.
Khánh Hỏa Kỳ Minh liếc nhìn một cái, các vết sẹo như miêu tả lại những cuộc chiến từng trải đều bị lược qua, thứ mà ánh mắt hắn ta nhìn thấy đầu tiên chính là đóa Bạch Cốt Liên Hoa nở rộ ở chỗ giao nhau giữa xương cổ và cột sống của Khương Vọng.
"Thế nào?" Cảm nhận được sự chần chờ của Khánh Hỏa Kỳ Minh, Khương Vọng cất tiếng hỏi.
"Đóa Bạch Cốt Liên Hoa trên Ì ưng của ngươi..."
"Tà dị?
"Có một chút" Khánh Hỏa Kỳ Minh tìm từ rất cẩn thận.
Hắn ta thật sự không giống một người quyền cao chức trọng.
Nhìn từ kiến trúc của Hỏa Từ này, đáng lẽ địa vị của Vu chúc rất cao mới đúng.
"Dấu vết do một tà thần để lại, sớm đã không còn ảnh hưởng gì" Giọng điệu của Khương Vọng thật tùy tiện, thuận miệng hỏi: "Ngươi có thể xóa nó đi không?"
Hắn đã sớm tự cảnh cáo bản thân không dùng bí pháp của Bạch Cốt Đạo, nhưng vẫn không thể giấu đi được đồ án Bạch Cốt Liên Hoa trên lưng.
Có lẽ từng tiếp xúc với bí pháp mà Bạch Cốt Tôn Thần truyền lại thì không thể hủy diệt ấn ký này, có lẽ chỉ khi nào Bạch Cốt Tôn Thần hoàn toàn tiêu vong thì nó mới biến mất. Mà còn có một khả năng khác, là vì Khương Yểm tồn tại trong Thông Thiên Cung.
Đến hiện giờ, Khương Yểm vẫn là một trong những vấn đề không thể giải quyết được, ngày thường cũng không thấy Bạch Cốt Liên Hoa này làm ảnh hưởng gì đến hắn, Khương Vọng cũng không thể xẻo đi một lớp da, nên đành phải gác lại chuyện này.
Khánh Hỏa Kỳ Minh dừng lại một chút, sau đó đáp: "Ta cũng không hiểu biết lĩnh vực thần linh, không tiện thử nghiệm trên người của ngươi"
Cũng không biết hắn ta thật sự làm không được, hay là có kiêng kỵ gì.
Khương Vọng cũng không miễn cưỡng: "Vậy mặc kệ nó đi"
"Nhưng" Khánh Hỏa Kỳ Minh nói: "Nếu ngươi không cần sức mạnh của tà thần, ta có thể giúp ngươi điểm Hỏa Đồ Đằng bên dưới đóa Bạch Cốt Liên Hoa này, nó có thể giúp ngươi áp chế một phần, trừ khử tai hoạ ngầm"
"Có dẫn tới hậu quả không tốt gì không?" Khương Vọng nghĩ đến hậu quả xấu trước.
"Nếu hai loại đồ án này không kết hợp tốt thì.." Khánh Hỏa Kỳ Minh suy nghĩ, không quá khẳng định mà đáp: "Trông rất ảnh hướng đến mỹ quan?"
Khương Vọng...
"Ý ta hỏi là phương diện tu hành" Khương Vọng nói.
Khánh Hỏa Kỳ Minh trả lời: "Đồ Đằng là phương thức tu hành của Phù Lục chúng ta, bao nhiêu năm nay đều là như thế. Phương thức tu hành của các ngươi có hại gì với các ngươi không?"
Vậy Khương Vọng không có ý kiến: "Vậy thì làm theo lời ngươi nói đi"
Từ Sâm Hải Nguyên Giới đến thế giới biển cát Ấn Tỉnh rồi lại đến Phù Lục, Khương Yểm đã không có động tĩnh rất nhiều ngày. Cũng không biết là đang ngủ say hay là bế quan.
Có lẽ đóa Hỏa Diễm Đồ Đằng này có thể mang đến cho gã một "Bất ngờ"
Khánh Hỏa Kỳ Minh dùng một con dao nhỏ đang cháy khắc lên sống lưng của Khương Vọng, những nơi ngọn lửa liếm qua cũng không làm tổn thương da thịt, chỉ để lại dấu vết màu đỏ đậm.
Quá trình "Điểm Thanh" sẽ đi kèm theo cơn đau bỏng rát cực kỳ mãnh liệt.
Dựa theo cách nói của Khánh Hỏa Kỳ Minh, đây là quá trình giao lưu với sức mạnh Đồ Đằng, đau đớn là điều không thể tránh khỏi, Khương Vọng nhịn không được có thể kêu to, nhưng tốt nhất đừng nên lộn xộn - Vốn dĩ dựa theo quy tắc thì hắn ta phải trói cố định Khương Vọng lại để tránh hắn không chịu đau được mà lộn xộn trong quá trình này, đương nhiên Khương Vọng không có khả năng đồng ý. Dù là trong tình huống nào, biến bản thân thành thịt nằm trên thớt đều là hành vi ngu xuẩn.
Cuối cùng Khánh Hỏa Kỳ Minh chỉ có thể bắt đầu như vậy.
Làm hắn ta kinh ngạc chính là, trong toàn bộ quá trình, Khương Vọng không nhúc nhích cái nào y như một pho tượng điêu khắc.
Phải biết là, chuôi Tự Hỏa Chi Đao này của hắn ta chính là bảo vật truyền thừa của Vu chúc Khánh Hỏa Bộ. Thật ra lửa này không tổn thương da thịt, mà là khắc ấn lên thần hồn. Hỏa Đồ Đằng cũng không phải do Vu chúc trực tiếp khắc hoạ ra, mà là sau khi Vu chúc khắc hoạ thần hồn, thân thể tự động sinh ra Đồ Đằng tương ứng. Thoạt nhìn như khắc lên, nhưng thật ra có khác biệt về bản chất. Nhưng nhiều năm tháng trôi qua, cách nói "Điểm Thanh" cũng chậm rãi kéo dài.
Cho nên loại đau đớn này là chạm đến phương diện thần hồn, người bình thường căn bản không có khả năng chịu đựng nổi.