Bên ngoài Ván Cờ Sinh Tử có "Bia đá kết quả", nó có thể thông báo tiến độ của ván cờ.
Các bộ tộc ở Phù Lục đều quan sát tiến triển của Vân Cờ Sinh Tử qua "Bia đá kết quả" trong đó có cả bộ lạc Khánh Hỏa.
Khánh Hỏa Hành chủ trì đại cục ở bên ngoài, gần như là chỉ cần có biến đổi gì đó thì sẽ phái binh lính tới Vô Chi Địa Quật "báo cáo" ngay lập tức. Cứ từng đợt từng đợt binh sĩ tới báo tin.
Gã không biết thời cơ mà Khương Vọng nói là gì nên chỉ có thể dùng cách này để thúc giục trong im lặng.
Khương Vọng là Cờ Chủ, Cờ Chủ có nhiệm vụ quyết định tất cả mọi chuyện trong Ván Cờ Sinh Tử. Nên khi hắn muốn yên lặng trấn thủ ở địa quật chờ thời cơ, người khác cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn.
"Bộ lạc Tật Hỏa đã tiến thêm ba mươi ô!"
"Bộ lạc Tịnh Thủy và bộ lạc Quảng Thổ giao tranh, toàn quân của bộ lạc Quảng Thổ bị diệt, loại!"
Ván Cờ Sinh Tử lần này có vẻ vô cùng quyết liệt, mới bắt đầu chưa lâu đã có rất nhiều bộ tộc bị loại.
Hết ngày đầu tiên, bộ lạc Tật Hỏa nhanh nhất đã tiến hơn một trăm tám mươi Ô.
Khương Vọng vẫn nhớ đó là bộ tộc mà Khương Vô Tà làm Cờ Chủ.
Ban đêm chính là thời gian chỉnh đốn nghỉ ngơi bên trong Ván Cờ Sinh Tử, lúc này, người của các bộ tộc đều dừng lại, xem lại thế cục để xác định chiến lược của ngày hôm sau. Ban đêm sẽ không có ai hành động.
Bởi vì Văn Cờ Sinh Tử có một quy tắc rất quan trọng.
Bên trong Ván Cờ Sinh Tử, không có nơi nào là không tồn tại sinh tử. Ban ngày là sống, ban đêm là chết.
Ván Cờ Sinh Tử có điểm bắt đầu, có điểm trung tâm. Còn có cả những "điểm sống" rải rác ở các nơi.
Nếu trước khi màn đêm buông xuống mà không thể tìm được "điểm sống"
để đóng quân thì kết cục chính là chết.
Quy tắc khắc nghiệt vô cùng quan trọng này mới chính là nguồn gốc của cái tên "Ván Cờ Sinh Tử"
Việc tranh đoạt "điểm sống" cũng là một loại cạnh tranh, một phân đoạn vô cùng quan trọng trong Ván Cờ Sinh Tử.
"Ngày đầu tiên đã kết thúc rồi mà ngài vẫn chưa xuất phát sao?"
Khánh Hỏa Cao Sí lại hỏi thăm lần nữa.
"Chờ thêm chút nữa" Khương Vọng chỉ nói vậy.
Bọn họ vừa kết thúc cuộc chiến với một đợt Tinh Thú.
Ban đêm, Ván Cở Sinh Tử sẽ dừng tiến độ, nhưng Tỉnh Thú đến từ U Thiên thì dường như không có khái niệm về thời gian.
Khi có Khương Vọng và Khánh Hỏa Cao Sí ở đây thì những đợt Tinh Thú khá vất vả trước kia hiện giờ cũng không có nhiều khó khăn lắm.
Nhất là khi Khương Vọng còn dốc sức hơn cả Khánh Hỏa Cao Sí, giống như có thâm thù đại hận gì đó với Tinh Thú.
"Rốt cuộc là ngài đang đợi cái gì thế?"
Khánh Hỏa Cao Sí rất muốn hỏi như vật nhưng gã hiểu rõ Khương Vọng không có nghĩa vụ phải giải đáp vấn đề này cho gã.
Mấy ngày nay vì lo lắng U Thiên có thay đổi khác thường nên gã đã âu lo tới độ già đi vài tuổi. Nhưng sau vài ngày trấn thủ không xảy ra chuyện gì khác thường nên tâm trạng của gã cũng dần dần bình tĩnh lại, và bắt đầu lo lắng nhiều hơn cho Ván Cờ Sinh Tử. Dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến vận mệnh trăm năm của bộ tộc.
Mà Khánh Hỏa Kỳ Minh...
Cuối cùng, Khánh Hỏa Kỳ Minh cũng giống như những tiền bối kia, biến mất trong U Thiên một cách biệt vô âm tín. Giống như không hề có đợt sóng nào dấy lên. Có lẽ ngay từ đầu thiết tưởng "U Chi Đồ Đằng" đã là một sai lầm!
Ngày hôm sau, Khánh Hỏa Hành vẫn phái đến địa quật từng người một.
Đôi khi đến đúng lúc bên trong địa quật đang giao chiến, thì người xuống đưa tin trước sẽ đợi người sau rồi cùng vào báo cáo tình hình.
Toàn bộ bộ lạc Khánh Hỏa đều rất nóng ruột, trừ một mình Khương Vọng.
Đương nhiên cũng có không ít người trong Vô Chi Địa Quật mong Khương Vọng thường xuyên ở đây. Sự có mặt của hắn sẽ giúp giảm đáng kể số lượng binh sĩ tử thương trong Vô Chỉ Địa Quật.
"Bộ lạc Xích Lôi và bộ lạc Tật Hỏa giao tranh! Chuyện này là do sự bố trí của bộ lạc Thiết Mộc, bộ lạc Tịnh Thủy cũng đổ dầu vào lửa!"
"Bộ lạc Tật Hỏa thua trận, chỉ còn mỗi Cờ Chủ, lùi lại một trăm ô!"
Khương Vọng không thăm dò được Cờ Chủ của bộ lạc Thiết Mộc là ai, nếu chỉ xét từ phương diện "đánh cờ" này, có thể thiết kế được bộ lạc Xích Lôi và bộ lạc Tật Hỏa giao tranh với nhau, thì dường như hắn ta đang chiếm ưu thế.
Đương nhiên cũng chưa hẳn là không phải do Cờ Chủ của bộ lạc Xích Lôi - Lôi Chiêm Càn tương kế tựu kế, mạnh mẽ đâm tới, cực kỳ tự tin muốn đạp Khương Vô Tà một cước. Dựa vào ấn tượng ngắn ngủi của Khương Vọng với gã, khả năng này cũng rất cao.
Hiện tại, Khương Vô Tà đang đại diện cho bộ lạc Tật Hỏa, tuy chưa bị loại, nhưng cũng đã rớt khỏi vị trí dẫn đầu.
Tất nhiên, Khánh Hỏa Cao Sí vô cùng lo lắng, nhưng Khương Vọng thì lại bắt đầu điều tức một cách bình thản.
Thực ra thời gian hắn cho phép bản thân xác định rõ ràng là hai ngày.
Hắn nghiên cứu Ván Cờ Sinh Tử một cách tỉ mỉ, nếu kéo dài quá hai ngày thì tuyệt đối không thể đuổi kịp đội đứng đầu.
Vì vậy sau khi Ván Cờ Sinh Tử bắt đầu được hai ngày, dù "tinh lực" còn đang tích lũy đến mức độ nào thì hắn cũng bắt buộc phải xuất phát. Trừ khi hắn từ bỏ vị trí đầu tiên.
Hiện tại mới là ngày thứ hai mà thôi.
Hắn đang kiên quyết thực hiện kế hoạch của mình, vì vậy bên trong Ván Cờ Sinh Tử có tiến triển đến đâu cũng sẽ không ảnh hưởng gì tới hắn.
Người mà cứ suy tính thiệt hơn thì sẽ không làm tốt chuyện gì được.
Buổi sáng đã trôi qua, đã có ba đợt người được Khánh Hỏa Hành phái tới báo tin.
Khương Vọng rất chăm chú nghe tin tình báo, nhưng từ đầu tới cuối đều không tỏ thái độ gì.
"Bộ lạc Xích Lôi đã tiến được tổng cộng ba trăm bảy mươi ô!"
Binh sĩ tới báo tin vào buổi chiều đã gấp như kiến bò trên chảo nóng.
Ngày đầu tiên, bộ lạc Tật Hỏa nhanh nhất cũng mới tiến một trăm tám mươi ô, vậy mà sau khi đánh bại bộ lạc Tật Hỏa, bộ lạc Xích Lôi lại mạnh lên đột ngột, một ngày còn chưa kết thúc đã tiến được ba trăm bảy mươi ô.
Khương Vọng không nói lời nào, chỉ rút kiếm đứng dậy —— một đợt Tỉnh Thú lại bắt đầu.
Khánh Hỏa Cao Sí cứ tới lui cạnh địa quật, thường thỉ chỉ ra tay khi các binh sĩ gặp nguy hiểm. Khương Vọng đã vì cái gọi là "luyện kiếm" mà yêu cầu gã không được thi triển quá nhiều sức mạnh, để lại phần lớn Tỉnh Thú cho Khương Vọng, vậy nên Khánh Hỏa Cao Sí cũng chỉ có thể làm theo.