Cách tính số vị trí đi được trong Ván Cở Sinh Tử không phải xem ngươi đi được bao xa, mà là xem ngươi cách điểm trung tâm còn bao nhiêu vị trí.
Đồng thời, có rất nhiều đường nhỏ chỉ thẳng đến khu vực điểm trung tâm.
Nếu hiện tại Khương Vọng cách điểm trung tâm còn ba trăm vị trí thì như vậy hắn đã đi được bảy trăm. Nếu bây giờ hắn đi qua bên phải một vị trí, đúng lúc đi vào con đường nhỏ khác nối thẳng đến khu vực điểm trung tâm, như vậy vị trí đã đi tới của hắn cũng không có thay đổi.
Nếu đường nhỏ bên trái cách một vị trí không thể nối thẳng đến khu vực điểm trung tâm, như vậy vị trí hắn đi tới sẽ được tính lùi lại, chỉ còn sáu trăm chín mươi chín.
Bởi vì tính phức tạp của Ván Cờ Sinh Tử, có vài nơi thường xuyên cần đi vòng, cho nên rất hay xảy ra tình huống phí công phí thời gian và phí thể lực, nhưng lại chưa đi tới được bao nhiêu.
Hầu như các đối thủ cạnh tranh mạnh đều nằm ở bộ phận đầu tiên, mà ở phần cuối này, Khánh Hỏa Bộ không gặp được bất cứ ai có trọng lượng cả.
Dù là Thạch binh, quan ải hay thậm chí là đội ngũ bộ tộc nào đó cản đường thì cũng không ai có thể ngăn cản được Khương Vọng.
Sau khi "Sinh điểm" thứ hai được ghi chép lại, Khánh Hỏa Bộ bắt đầu tìm kiếm cái thứ ba.
Trước khi màn đêm tiến đến, chiếm cứ sinh điểm xa nhất mới là mục đích của ngày hôm nay.
Nhưng vấn đề mới lại xuất hiện.
Thật ra khi tham gia Ván Cờ Sinh Tử sẽ tiêu hao thể lực cực lớn, tuy các chiến sĩ tham dự Cở Sinh Tử bị lấy đi sức mạnh siêu phàm, ngày thường thân thể cũng xem như cường tráng. Nhưng nếu ở Ván Cờ Sinh Tử thì một động tác bình thường cũng sẽ tiêu hao thể lực gấp bội.
Cho dù từ ban đầu tới giờ, những chiến sĩ Khánh Hỏa Bộ này cũng chỉ quan sát tầm nhìn và chạy vội, một mình Khương Vọng đã giải quyết tất cả các cuộc chiến. Nhưng tiếng thở hổn hển vẫn vang lên liên hồi, càng ngày càng nhiều, càng lúc càng lớn.
Chỉ là chạy thôi, nhưng thời gian dài thì thân thể cũng không thể chịu tải nổi.
Một người chiến sĩ chạy quá lâu nên trực tiếp ngã xuống đất, xụi lơ không động đẩy nổi nữa.
Cờ Tốt bên cạnh nhanh chóng nâng hắn ta dậy, rất mỏi mệt mà nhìn Khương Vọng: "Hắn hao hết thể lực, chạy không nổi nữa"
Chiến sĩ xụi lơ trên mặt đất trông có vẻ đã hoàn toàn kiệt quệ. Trừ thở dốc ra thì hắn ta không làm được gì nữa.
Vẻ mặt của Cờ Tốt đỡ hắn ta rất tối tăm.
Bởi vì quy tắc hạn chế trong Cờ Sinh Tử nên việc để đông đội không còn sức lực đi tiếp lại tại chỗ nghỉ ngơi là chuyện không thể.
Lựa chọn tốt nhất mà mỗi người đều biết là giết chết tên đồng đội không thể đi tiếp nữa, lấy phương thức này để hắn ta rời khỏi Cờ Sinh Tử.
Vứt bỏ "Gánh nặng" thì đội ngũ mới có thể đạt được tốc độ càng nhanh.
Mỗi một chiến sĩ tham dự Cờ Sinh Tử đều rất rõ mình đang gánh vác cái gì.
Cho nên họ đã có chuẩn bị tâm lý đối với vận mệnh bị tụt lại phía sau.
Nhưng mà, lúc thật sự đối mặt với loại khả năng này, họ vẫn khó tránh khỏi dày vò.
"Cõng hắn" Khương Vọng thuận miệng ra lệnh.
Nhân số Cờ Tốt là nhiều nhất và cũng có phạm vi "Tầm nhìn quy tắc" nhỏ nhất, tuy rằng có thể nhìn thấy được hướng nghiêng chung quanh, nhưng bình thường đều là dạng có thể "Thay thế bổ sung), giá trị của họ không lớn.
Khi nào Cờ Sĩ, Cờ Tướng xuất hiện tình trạng giảm quân số thì mới cần bọn họ bước lên chống chịu, đi thăm dò tầm nhìn.
"Lui trở lại 'Sinh điểm trước đó để nghỉ ngơi" Khương Vọng đưa ra quyết định rồi lập tức quay người.
Dù rằng bây giờ cách lúc trời tối còn một chút thời gian.
Khánh Hỏa Nguyên Thần cảm thấy quyết định của Khương Vọng thật không chính xác, nhưng y lại cảm thấy may mắn vì Khương Vọng lại đưa ra quyết định "Không chính xác" này.
Với Khương Vọng mà nói, bọn họ chỉ là khách qua đường lâm thời tổ đội cùng nhau đánh sâu vào thành quả thắng lợi.
Nhưng với y mà nói, đây đều là những chiến hữu đã sớm chiều ở chung.
Nếu là chính y làm chủ, vì toàn bộ Khánh Hỏa Bộ, có lẽ y cần đưa ra lựa chọn làm bản thân thống khổ. Đáng ăn mừng chính là, Cờ Chủ là Khương Vọng.
Y chỉ cần nghe lệnh là được, không cần gặp phải lựa chọn gian nan như vậy.
Các chiến sĩ Khánh Hỏa Bộ đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, bọn họ thật sự còn muốn tiếp tục, nhưng thân thể đã không cho phép.
Hình như Ván Cờ Sinh Tử luôn đang nhắc nhở ba chữ "Lấy hay bỏ" vào mọi thời khắc.
Nhưng vấn đề rất thực tế cần phải đối mặt là những chiến sĩ này đều không có sức mạnh siêu phàm, một người chiến sĩ hao hết thể lực, có nghĩa là thể lực của những người khác cũng đã sắp đến giới hạn.
Sở dĩ Khương Vọng không lựa chọn từ bỏ "Trói buộc", thứ nhất là không muốn bỏ lại đồng đội, cho dù là đồng đội tạm thời, thứ hai cũng là muốn giảm bớt vấn đề này.
Đội ngũ trở lại vị trí "Sinh điểm" để nghỉ ngơi, Khương Vọng cất tiếng: "Hiện tại ta sẽ dạy mọi người một pháp môn điều tức, trợ giúp các ngươi điều chỉnh hô hấp, giảm bớt thân thể mỏi mệt"
Loại tiểu pháp môn này có được nhờ thoáng tỉnh luyện điều chỉnh công pháp luyện thể. Hệ thống tu hành của Phù Lục cơ bản đều triển khai quanh sức mạnh đồ đằng, cũng quá mức ở lại vào nó nên không phức tạp bằng hiện thế.
Sau khi đã dạy một lần thì Khương Vọng để bọn họ tự luyện tập, hắn không muốn lãng phí thời gian, đã một mình bắt đầu điều tức Thiên Địa Cô Đảo.
Ở bầu không khí như vậy, đêm thứ hai ở Cờ Sinh Tử của Khánh Hỏa Bộ rốt cuộc cũng tiến đến.
Tổng kết thu hoạch cả ngày hôm nay, Khánh Hỏa Bộ đi tới hai trăm sáu mươi lăm vị trí, cộng thêm trước ba mươi vị trí buổi chiều hôm qua thì tổng cộng tiến lên được hai trăm chín mươi lăm.
Nhìn từ tất cả vị trí "Sinh điểm" bị chiếm cứ biểu hiện vào ban đêm trên khế ước Vương Quyền, Khánh Hỏa Bộ đã thoát ly những đội ngũ cạnh tranh ở phần đuôi của Cờ Sinh Tử, bắt đầu vào cạnh tranh trung du.
Cái đầu tiên Khương Vọng chú ý vẫn là Xích Lôi Bộ.
Nhìn những "Sinh điểm" này để suy luận vị trí đội ngũ nào đó cũng không phải việc khó. Ví dụ như "Sinh điểm" tới gần vòng trong nhất, chiếm cứ nơi đó trừ đội Xích Lôi Bộ do Lôi Chiêm Càn đại diện ra thì còn có thể là ai2 Vị trí hiện tại của Xích Lôi Bộ, tổng cộng đã đi tới điểm thứ bốn trăm chín mươi. So với lúc quan sát vào giữa trưa thì hắn ta chỉ đi tới bảy mươi bảy bước.
Tương tự như vậy, bởi vì bị kéo chân làm chậm trễ thời gian, so với lúc xem khế ước Vương Quyền vào lúc giữa trưa, Khánh Hỏa Bộ chỉ đi tới tâm mươi lăm vị trí. Khoảng cách hai bên còn đang rút ngắn lại. Nhưng chênh lệch tốc độ lại không nhanh như lúc buổi sáng!