Trọng Huyền Thắng đi hai nước cờ, dù là đưa Trọng Huyền Tuân vào Tắc Hạ Học Cung hay là coi Hứa Phóng như thanh kiếm thì cũng đều là hạ bút như thần.
Trong sự tàn khốc của đấu tranh vì hoàng quyền, thì dù thực lực của Tụ Bảo Thương Hội có mạnh hơn gấp đôi cũng lộ ra vẻ quá nhỏ yếu, chứ nói chỉ đến việc lão còn bị đâm thẳng mệnh môn.
Bắt đầu từ khi đó, lão cũng đã suy nghĩ đến đường lui.
Sản nghiệp của Tụ Bảo thương hội lớn như vậy, muốn dứt bỏ phải có một định lực vô cùng đáng sợ, mà lão lại quyết định mà không hề có một tia do dự.
Khi các đại thương hội của Tề Quốc tranh nhau hút máu Tụ Bảo thương hội, trừ Tứ Hải Thương Minh và Trọng Huyền Thắng ra, lợi ích nhiều hơn thực ra là bị một số tiểu thương liên hợp nuốt vào. Mà sau lưng những tiểu thương này thật ra đều là bản thân Tô Xa.
Lão dùng cách ném tay trái sang tay phải, hoàn thành việc chuyển tài nguyên đi, dĩ nhiên trong quá trình này không thể tránh khỏi tổn thất to lớn. Không thể giữ lại được tất cả, nhưng dẫu sao cũng vẫn còn giữ được một ít.
Sau đó giả chết không ra, nhiều lần giãy giụa, chỉ là màn biểu diễn trước khi thực hiệ kim thiền thoát xác thôi.
Dĩ nhiên, đúng là lão đã "giãy giụa" bằng toàn lực, không như thế thì dẫu có thể giấu được Trọng Huyền Thắng thì sao có thể giấu được Khánh Hi của Tứ Hải Thương Minh.
Có thể trực tiếp cải tử hồi sinh Tụ Bảo thương hội đương nhiên là tốt hơn, dẫu sao bản thân tấm chiêu bài này chính là tài sản có giá trị không thể lường được.
Nếu không thể thì cũng không còn cách nào tốt hơn là buông tha.
Sau đó Tào Hưng đại diện Hà quốc cữu rút lui, lập tức khiến tất cả trụ cột của Tụ Bảo thương hội tan rã, một thương hội lớn như vậy lại sụp đổ chỉ trong một đêm.
Tô Xa hiểu rõ, mất đi Tụ Bảo thương hội, với thực lực Ngoại Lâu Cảnh của lão cũng không thể nào đảm bảo được cho mình. Bất luận là Trọng Huyền Thắng hay Khánh Hi hoặc bất kì thế lực nào tham gia vào việc cắt xé thương hội đều sẽ không để cho lão sống.
2s"
Vì thế, lão bắt buộc phải hạ nước cờ thứ hai. Lão phải "chết", vì thế lão cần khống chế cách mình "chết".
Muốn trực tiếp giết con cháu của thế gia đỉnh cấp như Trọng Huyền Thắng trong thành Lâm Tri là điều không thể.
Vì vậy, lão chuyển tầm ngắm lên người Khương Vọng.
Khương Vọng mới từ Tức Thành về Lâm Tri chính là một mục tiêu tốt, bản thân hắn không có bối cảnh gì, thứ hai, hắn lại là huynh đệ tâm giao với Trọng Huyền Thắng. Giết Khương Vọng không khác nào chặt một cánh tay của Trọng Huyền Thắng, đồng thời để lại một ít đầu mối, nói không chừng còn có thể dẫn dụ Trọng Huyền Thắng đến.
Giết Khương Vọng trước, rồi lại đến Trọng Huyền Thắng, sau đó trong lúc Trọng Huyền gia báo thù giả chết để thoát thân, làm lại từ đầu. Đây là một kế hoạch rất tốt.
Chỉ cần đổi một thân phận khác, lấy những tiểu thương kia làm trụ cột, tin tưởng với năng lực của lão, có thể tạo lập được một Tụ Bảo thương hội khác.
Đáng tiếc vận mệnh trêu ngươi, trước đó Tụ Bảo thương hội đã sắp giẫm Tứ Hải Thương Minh gần đất xa trời ở dưới chân, nhưng lại bị bắt được điểm yếu, chỉ đành bỏ qua. Làm lại một lần nữa, chưa chắc đã có nhiều cơ hội và khả năng như thế.
Cũng vì thế, hận ý của lão với Trọng Huyền Thắng là không thể nghi ngờ.
Nhưng không ngờ là lại gặp phải người của Địa Ngục Vô Môn. Mặc dù đã hoàn thành mục tiêu lấy cái chết để thoát thân, nhưng vừa không thể giết Trọng Huyền Thắng, vừa không giết được Khương Vọng, đúng là lãng phí một lần "chết".
Cái giá của việc giả chết thực sự rất kinh khủng.
Nhưng cứ đành vậy thôi. Tô Xa nghĩ.
Trong một khoảng thời gian dài, lão không định nhắm vào Trọng Huyền Thắng nữa. Thậm chí sẽ không để lộ một chút địch ý nào với bất kì ai nữa, thù hận là một loại dấu vết, vậy thì lão sẽ không để lại dấu vết. Lão sẽ dùng một thân phận mới, nghênh đón một sự khởi đầu mới.
Chờ lão một lần nữa đứng trên đỉnh cao... sẽ còn gặp lại thôi.
Một mình Khương Vọng chạy về thành Lâm Tri, tâm trạng đúng là rất phức tạp. Vốn đĩ là người đứng đầu trong bí cảnh Thất Tỉnh Lâu, lộ tuyến cho tương lai đã rất rõ ràng, hắn hoàn toàn có thể mượn tài nguyên Tề Quốc để từng bước trở nên mạnh mẽ.
Hơn nữa, lần này trở về Lâm Tri, hắn còn muốn tiếp tục giúp Trọng Huyền Thắng. Mài giũa qua ba thế giới Thất Tinh giúp hắn có lòng tin về mình hơn.
Nhưng khi còn ở bên ngoài thành Lâm Tri, hắn lại bị Tô Xa đánh phủ đầu, suýt nữa thì bỏ mình.
Chết, thật sự là một chuyện đáng sợ.
Những tháng ngày nằm chờ chết dưới bàn thờ, hắn không bao giờ muốn trải qua một lần nữa.
Hắn không muốn nhưng hắn vẫn bị Tô Xa đánh bại dễ dàng.
Khát vọng trở nên mạnh mẽ chưa bao giờ tiêu tán, nhưng đúng là bởi một lần nữa trải qua khoảnh khắc gần với cái chết, nó lại càng mãnh liệt hơn.
"Ta không bao giờ muốn nằm chờ chết trên đất nữa" Trong lòng hắn thầm tự nhủ.
Để trời đất, gió mưa cùng chứng giám.
Đang đi về phía trước, khương Vọng bỗng ngẩng đầu, chỉ thấy hai thân ảnh trên cao chạy nhanh đến.
Một người mập mạp, một người mặc giáp đen, đều là hai người không thể quen thuộc hơn nữa.
Khương Vọng bay lên cản dường họ.
"Khương Vọng!"
Sắc mặt lo lắng của Trọng Huyền Thắng nhẹ buông xuống nhưng những tia máu đầy trong mắt nhất thời không có cách nào xóa đi, hắn ta nhìn Khương Vọng một lượt: "Huynh không sao chứ?"
"Suýt nữa thì có chuyện" Khương Vọng hơi giương cằm: "Các huynh đây là?"
"Ta nhận được tin tức, Tô Xa chó cùng dứt giậu, quay lại ra tay với huynh.
Bên phía gia tộc rất phản đối, ta không thể mời thúc phụ được, chỉ đành tự mình đến đây"
Trọng Huyền Thắng dùng đôi ba câu nói rõ ràng câu chuyện rồi lại nheo mắt hỏi: "Tô Xa đâu? Huynh không gặp sao?"
Suy nghĩ của Trọng Huyền Thắng rất đơn giản, Khương Vọng tuyệt đối không phải đối thủ của Tô Xa, nếu Khương Vọng không có chuyện gì, tức là Tô Xa vẫn chưa động thủ.
Tin tức mà hắn ta nhận được rất có thể là tin giả. Hắn ta cũng nhanh chóng động não phân tích mục đích sau cái tin giả này. Không ai dám khinh thường Tô Xa, cho dù là kẻ chính tay ép Tụ Bảo thương hội đến đường cùng như hắn ta.
Sau khi Trọng Huyền Thắng nói những lời này, Khương Vọng liền biết tại sao hắn không chờ được Trọng Huyền Thắng.
Khi gặp phục kích của Tô Xa, hắn chắc chắn với sự sáng suốt của Trọng Huyền Thắng, hắn ta sẽ không bị lừa gạt, nhất định có thể phát hiện chuyện này. Nhưng cuối cùng cũng không chờ được người.
Thành Lâm Tri là một xoáy ốc lớn, mỗi người mỗi sự việc đều có thể bị dính dáng.
Hắn nghĩ, nhất định đã có việc gì đó khiến Trọng Huyền Thắng bị mắc lại.
Ứng phó với cường giả như Tô Xa, người duy nhất mà Trọng Huyền Thắng có thể nhờ cậy chỉ có Trọng Huyền Trử Lương. Nhưng dưới Trọng Huyền Trử Lương là cả Trọng Huyền gia, bảo vệ Trọng Huyền Thắng đương nhiên ông ta sẽ không do dự, nhưng ra tay cứu Khương Vọng thì lại không có động lực lớn đến thế, phải cân nhắc ý kiến cả gia tộc. Khương Vọng có quan trọng thì cũng chỉ là quan trọng với Trọng Huyền Thắng. Còn với cả Trọng Huyền gia, hắn chỉ là một môn khách mà thôi.