Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 779 - Chương 779: Thở Dài

Chương 779: Thở dài

Sau khi trách mắng chủ tiệm quan tài xong thì gã cấp dưới kia lại lấy lòng nói: "Đại nhân, nếu không thì ngài về nghỉ ngơi trước đi, ở đây có tiểu nhân trông coi rồi ạ. Yêu cầu của ngài tiểu nhân đều biết, đảm bảo không xảy ra vấn để!"

Triệu Tuyên tự lực cánh sinh quen rồi, nhưng lại vì sự bất an trong lòng mà theo bản năng muốn đáp ứng.

"Đến rồi đến rồi!" Lão Trương chủ tiệm quan tài reo lên.

Triệu Tuyên dừng bước nhìn lại.

Từ phía kia con đường, hai người trẻ tuổi đang mang quan tài đến, bước chân trầm ổn đi về phía này. Trên quan tài đang đắp một tấm vải dày, không bị ánh sáng chiếu vào, chỉ có thể nhìn thấy hình dáng đại khái.

Đã đến cầu Tiểu Liên vô số lần, Triệu Tuyên rất quen thuộc với mọi thứ ở đây.

Người nào có tay nghề tốt, hàng hóa nhà ai không tốt, người nào tương đối hiền hậu, cửa hàng mặt tiền nhà ai đã mở bao lâu...

Triệu Tuyên tùy ý quét mắt một vòng, quét đến trước cửa tiệm quan tài, nhìn thấy một nam tử trung niên cúi đầu ghim người giấy ở cửa hàng vàng mã bên cạnh, đang ngẩng đầu nhìn đến đây.

Ông ta hình như là cháu trai của chủ tiệm thì phải? Triệu Tuyên có một chút ấn tượng.

Cho nên thân thiện mà không mất vẻ tự nhiên cười với ông ta một cái.

Người nọ cũng cười.

"Cười đến là khó coi" Triệu Tuyên nghĩ thầm.

Sau đó bầu trời bỗng nhiên tối sâm xuống.

Không phải bầu trời tối sầm mà là "bầu trời" trong phạm vi cầu Tiểu Liên bỗng nhiên tối sầm xuống.

Triệu Tuyên với thực lực Ngoại Lâu Cảnh nhanh chóng đưa ra phán đoán.

Đám thuộc hạ lần lượt ngã xuống đất, trong lúc ngã xuống đất.

Ông ta đồng thời nghe thấy tiếng gió.

Tiếng gió kia giống như được thổi ra từ trong khe hở, the thé the thé.

Ông ta cảm thấy lạnh.

Vô cùng lạnh.

Cả người cơ hồ đều bắt đầu run rẩy.

Năm tòa nội phủ âm ầm chuyển động, phần lớn đạo nguyên dâng lên, đồng thời ông ta hô ứng ba tòa thánh lâu của chính mình, trong nháy mắt chỉ muốn thoát khỏi đây.

Sau đó ông ta nhìn thấy, nam tử trung niên khi nãy cười với ông ta đã đứng lên.

Người đó đứng lên, từng bước từng bước đi đến gần. Trên khuôn mặt trung thực kia không biết từ khi nào đã được bao phủ bởi một cái mặt nạ. Một cái mặt nạ đen nhánh như mực, trên trán có vẽ một cái cửa màu trắng, bên trong hình vẽ cái cửa kia viết ba chữ bằng máu.

Ba chữ kia lạnh lẽo mà tàn khốc, chính là ba chữ, Tống Đế Vương!

Địa Ngục Vô Môn Tống Đế Vương!

Triệu Tuyên muốn rút người rời khỏi đây, nhưng đến lúc này mới giật mình nhận ra cơ thể mình đã cứng ngắc.

Là ai đã quấy nhiễu cảm giác của ông ta?

Vùng trời trái phải trước sau đều đồng thời có gió lạnh thấu xương ép lại gần.

Sát chiêu bùng nổi Cùng một lúc bộc phát ra bao nhiêu sát pháp, căn bản không thể nào đếm TỐ.

Năm người!

Triệu Tuyên chỉ nghĩ đến đây, ý thức liền rơi vào trong vô hạn bóng tối.

Phải chết...

Phải chết rồi sao?

Không biết vì sao.

Ông ta thở dài một hơi.

Tháng chín năm thứ 54 Nguyên Phượng theo lịch Tề quốc, phó thủ Hành Dương của cố Dương quốc (người thay dương quân xử lý sự vụ thủ quận), tu sĩ Ngoại Lâu cảnh, hiện là Lễ bộ đại phu của Tề quốc - Triệu Tuyên, bị đâm chết ở cầu Tiểu Liên.

Thứ ông ta để lại cho thế gian này chỉ là một tiếng thở dài thật dài.

Xe ngựa vẫn đang trên đường về phủ, ba người ngôi trên xe đã cảm giác được sự rối loạn của đám người trên đường.

Khương Vọng vén lên tấm rèm bên cửa sổ bên trái nhìn ra, thì thấy trong không trung không ngừng có bóng người bay qua.

Lâm Tri là kinh đô của Tề quốc, lúc bình thường chỉ có lực lượng quan lại mới được phép phi hành ở đây.

Mà trong số những người vừa bay qua này có cả võ sĩ mang giáp, cũng như bộ khoái mặc quan phục màu đen.

Đã xảy ra chuyện!

Đây là ý niệm đầu tiên xuất hiện trong đầu Khương Vọng.

Lâm Tri ít khi xây ra động tĩnh lớn như vậy, ít nhất là từ khi hắn đến Lâm Tri đến nay, đây là lần đầu tiên nhìn thấy tình cảnh này.

Hắn liền lập tức liên tưởng đến Địa Ngục Vô Môn.

Trọng Huyền Thắng nhìn xuyên ra ngoài từ cửa sổ bên kia xe ngựa, lẩm bẩm tự nói: "Cấm vệ quân cùng với Bắc nha môn đều xuất động rồi!"

Bỗng nhiên hắn ta nắm bắt được gì đó.

"Đô úy Trịnh Thế của Bắc nha môn tự mình xuất mã!"

Hắn ta trở nên kích động, rụt đầu lại, đi đến vén rèm xe ngựa lên, phân phó nói: "Nhanh chóng điều tra đã xảy ra chuyện gì!"

Phu xe không nói hai lời, vừa để dây cương xuống liền tiến vào trong đâm người.

Trọng Huyền Thắng tự mình nắm lấy dây cương, dùng sức thúc dục ngựa tiến lên: "Trở về phủ!"

Thật ra hắn ta nóng lòng đến mức ngay cả xe ngựa đều muốn bỏ lại.

Nhưng càng là những lúc như thế này lại càng phải cẩn trọng.

Trạng thái tốt nhất chính là duy trì trạng thái cảnh giác.

Mục tiêu của Địa Ngục Vô Môn hóa ra là Lễ bộ đại phu Triệu Tuyên!

Căn cứ vào tình trạng cấp bậc khác nhau, lực lượng quan viên thành Lâm Tri có thời gian phản ứng khác nhau.

Liên quan đến lực lượng siêu phàm, dưới tình huống xác định được mục tiêu, Bắc nha môn có thể trong thời gian một khắc, đưa lực lượng siêu phàm đến bất kỳ ngóc ngách nào trong thành Lâm Tri, ngoại trừ hoàng cung.

Triệu Tuyên là quan viên tứ phẩm, quan viên ở cấp bậc, thực lực như vậy bị tập kích, có thể gây chấn động cho giai cấp cao tầng ở Lâm Tri.

Cầu Tiểu Liên vừa mới chấn động đã bị cảm ứng được.

Sau khi nhận được báo động, Đô úy Trịnh Thế của Bắc nha môn tự mình xuất mã, trong khoảng thời gian chưa tới hai mươi hơi thở đã chạy đến cầu Tiểu Liên.

Nhưng ông ta không ngờ rằng, đường đường là cường giả Ngoại Lâu cảnh, Triệu Tuyên lại chẳng thể chống đỡ nổi qua thời gian ba hơi thở!

Bên cạnh thi thể của ông ta, chỉ để lại một ấn ký của Địa Ngục Vô Môn - một hình vẽ cánh cửa màu trắng.

Trịnh Thế nhanh chóng đưa ra phán đoán, hiện trường ít nhất có sự xuất hiện của năm vị "Diêm La" của Địa Ngục Vô Môn trở lên, cũng tức là có năm vị sát thủ Ngoại Lâu Cảnh trở lên ở thành Lâm Tri.

Trước tiên ông ta liền hạ lệnh đóng kín năm cổng thành lại.

Lâm Tri có một trăm lẻ tám cổng thành, ông ta là Đô úy Bắc nha môn, chỉ có quyền đồng thời đóng năm cổng thành mà thôi.

Trịnh Thế hiểu rõ, chỉ có lập tức đóng kín trận địa, phong tỏa toàn thanh, mời được lực lượng cao cấp đến trấn áp thì mới có thể đảm bảo đem sự tổn thương mà ít nhất năm vị cường giả Ngoại Lâu cảnh có thể gây ra xuống mức thấp nhất.

Nhưng mà đóng kín đại trận, phong tỏa toàn thành thì cần phải được ít nhất một vị tướng quốc đồng ý, Đô úy của Bắc nha môn không có quyền lực này.

Ông ta nhanh chóng đi về phía chính sự đường thỉnh lệnh, hữu tướng cũng dùng tốc độ nhanh nhất để phê chuẩn, nhưng mà hai mươi hơi thở quý giá đã trôi qua.

Lúc này sát thủ của Địa Ngục Vô Môn đã bỏ trốn mất dạng.

Hành động ám sát lần này, Địa Ngục Vô Môn cử ra ít nhất năm vị "Diêm La"

vây giết Triệu Tuyên chỉ trong ba hơi thở, sau đó chỉ dùng không đến mười hơi thở đã thoát khỏi Lâm Tri.

Kế hoạch chu đáo chặt chẽ, thời gian được tính toán chuẩn xác, hành động mau lẹ, khiến cho cả thiên hạ khiếp sợ!

Nếu như lần vây giết đại tướng trấn biên của Khúc quốc khiến cho danh tiếng của Địa Ngục Vô Môn truyền khắp Đông vực, thì lần hành động này, không nghi ngờ gì mà đã khiến cho Địa Ngục Vô Môn nổi tiếng khắp thiên hạt Đại Tề rộng lớn, không phải là nơi mà một tiểu quốc như Khúc quốc có thể sánh được, đây là một trong những bá chủ thiên hạ.

Lại mất sạch mặt mũi trong sự kiện lần này!

Bình Luận (0)
Comment