Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 781 - Chương 781: Truy Tra

Chương 781: Truy tra

Sau khi đi ra từ phủ Bác Vọng Hầu, Trọng Huyền Thắng giương mắt nhìn sắc trời, trông có vẻ rất sáng ngời.

"Thế nào?" Khương Vọng đi thẳng qua mà hỏi.

Hôm nay là hội nghị trung tâm bên trong Trọng Huyền gia, Trọng Huyền Trử Lương, Trọng Huyền Minh Quang đều có tham gia, thậm chí tứ thúc Trọng Huyền Minh Hà xa ở hải đảo của Trọng Huyền Thắng cũng phái đại diện lại đây.

Muốn trao đổi cái gì thì không cần nói cũng biết.

Đương nhiên Khương Vọng và Thập Tứ cũng không thể tham gia loại hội nghị này, chỉ có thể ngồi chờ kết quả.

Nhưng bọn họ đều canh giữ bên ngoài Bác Vọng Hầu phủ, tỏ ý ủng hộ Trọng Huyền Thắng.

Trọng Huyền Thắng nhìn hắn, lại nhìn Thập Tứ, bỗng nhiên cười: "Mọi chuyện đều nằm trong khống chết"

Trọng Huyền Tuân còn ở Tắc Hạ Học Cung, nhưng những chuyện làm ăn dưới trướng của y đã bị tách rời.

Tuy rằng có Vương Di Ngô thay mặt khống chế, nhưng một bộ phận sinh ý này vốn thuộc về Trọng Huyền gia. Cho dù là Vương Di Ngô cũng không cách nào ngăn cản Trọng Huyền gia thu quyền lực về. Trừ phi Trọng Huyền Tuân tự mình ra mặt, lợi dụng lực ảnh hưởng của mình trong gia tộc để giải quyết cục diện. Nhưng đây vốn là một nghịch biện, y đang ở Tắc Hạ Học Cung, căn bản ra không được, cũng không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.

Mà mãi đến hôm nay, rốt cuộc Trọng Huyền Thắng mới có thể nói một câu, hắn ta hao tốn ích lợi thật lớn để đưa Trọng Huyền Tuân vào Tắc Hạ Học Cung, đã đạt tới mục đích mong muốn!

"Không phải bản tâm của những tộc lão đó càng ủng hộ Trọng Huyền Tuân sao? Sao lần này dễ buông tay như vậy chứ?" Trong Hà Sơn biệt phủ, Khương Vọng truy vấn chi tiết.

Trọng Huyền Thắng cười lạnh: "Lợi ích của gia tộc cao hơn tất cả. Lúc trước cả... "Người" mà bọn họ cũng có thể từ bỏ, hôm nay từ bỏ một Trọng Huyền Tuân thì có vấn đề gì?"

"Người" trong những lời này tất nhiên chỉ có thể là cha ruột của Trọng Huyền Thắng, Trọng Huyền Phù Đồ.

"Tính chất không giống nhau" Khương Vọng lắc đầu: "Cục diện mà Trọng Huyền Tuân liên quan không nguy hiểm như vậy"

"Cho nên sự "Từ bỏ' của gia tộc đối với hắn cũng không quả quyết như vậy.

Hiện tại chỉ là thu lại những chuyện làm ăn của hắn, cũng không hủy bỏ quyền kế thừa, hắn vẫn là người cạnh tranh vị trí tộc trưởng hữu lực nhất như cũ"

"Chỉ ở sau huynh" Khương Vọng bổ sung.

Trọng Huyền Thắng cười đắc ý: "Chỉ ở sau ta!"

Mãi đến ngày hôm nay, hắn ta mới lần đầu tiên chiếm thế thượng phong trong cuộc cạnh tranh với Trọng Huyền Tuân. Õ thiên phú tu hành, tất nhiên hắn ta không bằng Trọng Huyền Tuân, nhưng ở vấn đề kinh doanh, hắn ta chính thức ném Trọng Huyền Tuân lại phía sau.

Ai có thể dẫn dắt Trọng Huyền gia đi về tương lai càng sáng lạng? Từ nay về sau, Trọng Huyền Thắng sẽ đạt được càng nhiều ủng hộ.

"Chuyện làm ăn của hắn được phân phối như thế nào?" Khương Vọng lại hỏi.

"Minh Quang bá phụ lấy một phần, dù sao cũng là chuyện làm ăn của con ông ta, hơn nữa nằm trên tay ông ta thì ta rất yên tâm... Còn lại, nhóm tộc lão lấy một phần, ta lấy một phần. Tứ thúc không giúp Trọng Huyền Tuân, nhưng cũng không lấy chuyện làm ăn của hắn"

"Bảo trì trung lập" Khương Vọng nói thầm.

Trọng Huyền Thắng nói: "Vốn dĩ ta có thể lấy càng nhiều để lên mặt. Bởi vì ta và Trử Lương thúc phụ chủ đạo cuộc chiến Tề Dương, chúng ta là người không có khả năng cấu kết với dư nghiệt triều đình Dương quốc nhất trong toàn bộ Trọng Huyền gia. Nếu muốn hoàn toàn thoát khỏi ảnh hưởng của chuyện này, để trên dưới Tề quốc yên tâm, phải do chúng ta tới tiếp nhận mới đúng"

Khương Vọng hoàn toàn có thể lý giải hắn ta thả hở ngón tay, để hàng loạt ích lợi lọt ra bên ngoài: "Những tộc lão đó giành lấy chuyện làm ăn của Trọng Huyền Tuân, cũng phải kiêng kỵ oán khí của Trọng Huyền Tuân. Về sau còn toản tâm toàn ý ủng hộ hắn hay sao?"

Trọng Huyền Thắng cười lên ha hả, vui sướng xưa nay chưa từng có.

Phủ Trấn quốc đại nguyên soái.

Văn Liên Mục không còn chơi đùa quân cờ nữa, gã ngồi xếp bằng trước bàn cờ, đưa đôi mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Gã không muốn thừa nhận là vân cờ thuộc về gã đã định ra kết quả, nhưng gã không thể không đối mặt.

Gã thu ánh mắt lại, Vương Di Ngô ngồi đối diện còn đang nhắm mắt tu hành. Trong lúc bình tĩnh, binh sát và huyết khí gợn sóng kia làm gã than thở không chỉ một lần.

Chỉ bàn về thiên phú tu hành, Vương Di Ngô thật sự là người đáng sợ nhất mà gã từng gặp được. Hơn nữa người này còn có được khả năng tự hạn chế và sự nỗ lực đến biến thái, hắn ta vĩnh viễn không chịu thỏa mãn đối với thực lực.

Có đôi khi Văn Liên Mục không thể không bội phục. Gã rất rõ Vương Di Ngô coi trọng Trọng Huyền Tuân đến mức nào mới chen chân vào những chuyện như thế này, không nói cái khác, chỉ chuyện "Bắt" gã ra khỏi quân thôi cũng không biết đã tốn bao nhiêu quan hệ.

Nhưng đối mặt với cục diện đột nhiên chuyển biến xấu đến mức này, ngay cả gã cũng tâm phiền ý loạn, nhưng Vương Di Ngô vẫn có thể trầm ổn hoàn thành tu hành mỗi ngày.

Cúi đầu nhìn những quân cờ trắng hình rồng sắp sửa bị giết chết trên bàn cờ, gã bỗng rất muốn duỗi tay phất loạn ván cở này, nhưng lấy trí tuệ của gã, đương nhiên hiểu làm vậy không có ý nghĩa.

Tại sao ván cờ này lại chơi đến nông nỗi như ngày hôm nay kia chứ?

Lúc ấy gã dùng một "Tin tức giả" để dẫn Khương Vọng đi, "Gạt bỏ" một cánh tay của Trọng Huyền Thắng, sau đó thì lập tức khởi xướng thế công mãnh liệt toàn diện.

Khương Vọng không chỉ là người Trọng Huyền Thắng tin tưởng nhất, thực lực cường đại và danh vọng nhất định của người này cũng đủ giúp Trọng Huyền Thắng xử lý rất nhiều chuyện hắn ta khó có thể quan tâm.

Lúc đó hắn vừa đi, trên tay Trọng Huyền Thắng thật sự không lấy ra được người nào có thể một mình đảm đương một phía lại tuyệt đối đáng tin.

Thân phận bẩm sinh của Thập Tứ đã định trước là không có khả năng chủ trì đại cục, hơn nữa y cũng không am hiểu những chuyện này. Trọng Huyền Trử Lương là đường thúc của cả Trọng Huyền Thắng và Trọng Huyền Tuân, cũng không tiện trực tiếp nhúng tay.

Bình Luận (0)
Comment