Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 798 - Chương 798: Niên Thiếu Khinh Cuồng

Chương 798: Niên thiếu khinh cuồng

Khí thế của hắn ta ngã xuống.

Mà Khương Vọng trực tiếp rút kiếm tiến về phía trước, dùng hành động của bản thân để tỏ ý Vương Di Ngô không xứng để mình sử dụng thần thông.

Một kiếm này như nhật nguyệt ngang qua trời, như cầu vồng bao trọn lấy cả mặt trời.

Trương dương đến cực hạn, cuồng vọng đến cực hạn.

Sau khi đạt thành thiên hạ đệ nhất Đằng Long Cảnh, lại lần nữa lấy thần thông phá vỡ thần thông của Vương Di Ngô trong Nội Phủ Cảnh, lòng Khương Vọng mang đầy vui sướng, suy nghĩ trong đầu đã sáng tỏ. Thế, Ý, Thần của hắn đều đạt tới trạng thái đỉnh cao nhất, cũng mượn nó để dựng dục ra Nhân Đạo kiếm thức mới.

Từ lúc đến Tề Quốc tới nay, Vương Di Ngô luôn là áp lực đặt ở trước mặt hắn và Trọng Huyền Thắng, trước sau không thể lắng tránh. Như núi cao sông lớn, khó có thể vượt qua.

Ngay từ lúc ở bí cảnh Thiên Phủ, người này đã dùng khí thế áp đảo toàn trường. Tuy ngoải miệng Trọng Huyền Thắng không chịu thua, nhưng khí thế rõ ràng cũng không bằng.

Vương Di Ngô dám tới khinh hắn đánh hắn vào bất cứ lúc nào, bọn họ lại không thể chủ động khiêu khích. Không vì cái gì khác, chỉ do chênh lệch thực lực thôi!

Từ xưa đến nay Vương Di Ngô là đệ nhất Thông Thiên Cảnh, là nhân vật lưu danh trên con sông dài lịch sử trong chuyện tu hành, bọn họ là ai2 Bọn họ là cái gì?

Hiện tại Khương Vọng có thể nói, hắn là thiên hạ đệ nhất Đằng Long Cảnh, là một thiên kiêu cũng từng áp đảo Vương Di Ngô ở Nội Phủ Cảnh!

Đây không phải cuồng vọng.

Đây là sự thật.

Đây không phải khoe khoang.

Đây là sự sắc bén thuộc riêng về thiếu niên.

Đây là tâm tính thiếu niên.

Bởi vì những chuyện từng trải qua, bởi vì hoàn cảnh, Khương Vọng vẫn luôn rất chín chắn, rất tự kiềm chế.

Nhưng sao hắn lại không có nỗi niềm hướng tới cuộc sống hào hoa xa xỉ?

Năm đó ngũ hiệp Phong Lâm cũng từng rêu rao khắp nơi, cũng từng dùng chén lớn uống rượu, cười ôm mỹ nhân.

Người không khinh cuồng uổng thời thiếu niên!

Vì thế có thức thứ tư của Nhân Đạo kiếm thức này, Niên Thiếu Khinh Cuồng!

Tất cả những điều trải qua và lựa chọn của ngày trước tạo thành ta của hiện tại.

Nhưng trong lòng ta vĩnh viễn nhớ rõ một phần niên thiếu kia.

"Đi đường khó, khó đi đường. Thân này chỉ hướng về nơi càng cao.

Lên trời ôm trăng không đáng khen, đánh vỡ tỉnh hà đã xa xăm.

Dõi mắt không thấy chuyện nhân gian, hỏi đỉnh cao này ở nơi đâu?

Thất phu giận dữ rút kiếm bay, biển mây cuồn cuộn ngàn dặm xa!"

Kiếm quang vô cùng trương dương, vô cùng cuồng liệt lao vọt tới, dễ như trở bàn tay mà đánh võ quyền thế của Vương Di Ngô.

Một kiếm vắt ngang qua cổ hắn ta!

Khương Vọng có thể cảm nhận được rõ ràng.

Quyền thế lúc này của Vương Di Ngô đã kém xa chiến lực vốn có của hắn ta.

Niềm tin thiên hạ vô địch kia đã không còn kiên định nữa.

Mà một kiếm trương dương cuồng vọng này của Khương Vọng lại dùng hết toàn lực mà chém xuống, không chút giữ lại.

Phá thế, trảm khích.

Mũi kiếm nằm ngang cổ, có thể dễ dàng cắt cái đầu này xuống.

Nhưng mà...

Như lún vào vũng lây!

Không khí như trở nên sền sệt, mỗi một tấc không gian đều đang "Kháng cự" Trường Tương Tư đi tới.

Trên đỉnh đầu của Vương Di Ngô, hư ảnh một Hổ Phù chợt lóe rồi biến mất.

Khương Vọng cảm thấy một cảm giác uy nghiêm cực kỳ khổng lồ xuất hiện, đè ép hắn, cứ như đang quát lớn, đang ra lệnh "Lui ra!"

Vì thế hắn thật sự "Lui ra"

Cả người và kiếm bị đánh bay.

Nếu hắn còn nhớ được chuyện trong bí cảnh Thiên Phủ thì có thể cảm nhận được tâm tình lúc đó của Trương Vịnh.

Đây là Hổ Phù Bảo Mệnh mà Quân Thần Khương Mộng Hùng tự tay ngưng tụ cho đệ tử quan môn, lúc đó Trương Vịnh vận dụng đòn sát thủ, lấy đồng thuật mà y che giấu để công kích Vương Di Ngô, lại bị Hổ Phù Bảo Mệnh phản chấn bị thương.

Hồ Phù lúc đó đã bị hư mất, cái này là cái mới.

Cho dù lấy khả năng của Khương Mộng Hùng thì muốn ngưng tụ ra loại Hổ Phù Bảo Mệnh này cũng cần tiêu hao ý chí. Mà hai cái liên tục thể hiện sự che chở không gián đoạn, có thể thấy được mức độ yêu quý của ông ta đối với Vương Di Ngô.

Mà có sự cản trở này, Vương Di Ngô cũng đã thoát ra khỏi cảm giác thất bại khó tránh sau chuyện thua rồi lại thua kia.

Chung quy hắn ta cũng là Vương Di Ngô, "Chưa gượng dậy nổi" không tồn tại trong từ điển của hắn ta.

Hắn ta nhanh chóng hủy diệt cảm xúc mặt trái, đánh nổ tan "Suy sụp" xem kỹ bản thân, chải vuốt lại quyền ý, tìm về bản ngã vô địch kia.

Thần thông vừa có được khó có thể sử dụng lần thứ hai trong thời gian ngắn, nhưng Nội Phủ của hắn ta đang ầm ầm ầm vận chuyển, đạo nguyên trong Thông Thiên Cung kích động.

Trong nháy mắt này, hắn ta điều động toàn bộ sức mạnh, siết chặt nắm đấm!

Tất cả huyết khí, binh sát, đạo nguyên, tất cả đều bị một quyền này nắm chắc. Một quyền này quán triệt Ý, Lực, Thế, tổng kết lại tất cả trong quá khứ, đấm về hướng đối thủ hiện tại.

Đây là một quyền Nội Phủ Cảnh đỉnh cao chân chân chính chính, hoàn toàn triệt để thuộc về Vương Di Ngô.

Vứt bỏ thần thông, đây là mạnh nhất!

Đánh ra một quyền này, không gian như cũng đang chấn động, ánh sáng vặn vẹo trong một khoảnh khắc.

Mà Khương Vọng thân như lục bình, có về suy sụp vô lực trước một quyền này.

Trong lúc không thể trốn tránh, trong lúc chùn bước thân bất do kỷ, Trường Tương Tư lại lao về phía trước, đâm ra một kiếm.

Đây là một kiếm Thân Bất Do Kỷ.

Thế mạnh nhất và khốn đốn nhất.

Mũi kiếm nhẹ nhàng va chạm với nắm tay như sắt như thép, giằng co giữa không trung.

Đây là một trận chiến cân sức cân tài.

Bình Luận (0)
Comment