Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 811 - Chương 811: Hoa Anh Cung Chủ

Chương 811: Hoa Anh cung chủ

Trong đám người muôn hình muôn vẻ, sắc mặt Khương Vô Dung trở nên đen hơn. Hôm nay hắn ta là người đến đầu tiên, muốn chiếm một vị trí tốt.

Hắn ta rõ ràng người đến xem một trận chiến hôm nay tuyệt đối sẽ không ít. Một chỗ ngồi tốt không thể nghi ngờ sẽ thể hiện địa vị của mình. Hắn ta cũng có thể thừa dịp tới trước chiếm ưu thế giao thiệp sớm. Còn về chút mâu thuẫn nhỏ với Khương Vọng trước đó... Người làm đại sự, há có thể bị hạn chế bởi chút thù riêng? Hắn ta có thể tha thứ Khương Vọng!

Không ngờ sau khi đến, hắn ta mới phát hiện, vị trí đều không khác nhau mấy. Tất cả đều là ghế gỗ trụi lủi... Đây chính là khu nhất đẳng trị giá một trăm viên đạo nguyên thạch!

Hơn nữa, hắn ta "giao thiệp" cũng không có hiệu quả gì. Những người dán hắn ta thì hắn ta chướng mắt, mà người hắn ta cố ý kết giao, như huynh đệ Bảo thị, bọn người Yến Phủ, đều lễ phép mà xa cách với hắn ta.

Thân ở Tề Quốc, làm một hoàng tử không có tiếng tăm gì, không phải hắn ta chưa từng gặp loại thời điểm thất bại như thế này, thậm chí có thể nói đã thấy quá nhiều từ nhỏ đến lớn! Nhưng hắn ta vẫn không quen được.

Điều chân chính khiến hắn ta đen mặt chính là, cùng là hoàng tử, nhưng khi hắn ta đến lại hoàn toàn không phô trương đến mức nảy. Thậm chí, Trọng Huyền Thắng còn không đích thân ra ngoài đón hắn ta!

Đương nhiên, lúc này, hắn ta không có tư cách so đo. Cho dù trong lòng có không vui hơn nữa thì cũng phải đàng hoàng đứng lên, đón Khương Vô Tà chậm rãi đi tới: "Cửu ca!"

Thoạt nhìn Khương Vô Tà không thích vị Thập Tứ đệ này lắm, chỉ ừ một tiếng nhỏ đến mức không thể nghe thấy.

Phía sau hắn ta là bốn cung nữ xinh đẹp tư thái yểu điệu làm lộ rõ nét phong lưu trước sau như một.

Lúc đi đến vị trí tương ứng với thẻ số, phản ứng đầu tiên của hắn ta cũng giống với đại đa số những người khác --- vô cùng kinh hãi.

Hắn ta quay đầu, dở khóc dở cười nhìn Trọng Huyền Thắng: "Ngươi cũng quá keo kiệt rồi?"

"Hổ thẹn" Trọng Huyền Thắng không chút xấu hổ: "Thời gian quá vội vàng, không kịp sắp xếp!"

Không kịp sắp xếp, ngươi lại còn kịp lấy tiền? Còn mẹ nó chia thẻ số thành ba cấp bậc để lấy tiền!

Đương nhiên, Khương Vô Tà cũng không vạch trần ngay trước mặt mọi người. Đại khái là vì hắn ta đã hiểu rõ da mặt của Trọng Huyền Thắng, người ta rõ ràng không cần mặt mũi, căn bản không sợ ngươi vạch trần...

Cửu hoàng tử điện hạ có thể làm được việc không cần mặt mũi trước mặt mỹ nhân nhưng lại không tìm được cảm giác tri âm trước mặt tên béo này.

Mà trái lại, hắn ta thở dài phiền muộn, rồi khoát tay, thế là liền có một cung nữ sau lưng quay người rời đi.

Qua không bao lâu, đã có một đội nô bộc nâng lên các loại vật như giường êm, ô che, bàn nhỏ... nối đuôi nhau mà vào.

Không lâu sau, bọn họ đã sắp xếp xong vị trí cho vị Dưỡng Tâm Cung chủ một lần nữa—— vị trí một thẻ số của hắn ta hiển nhiên không đủ sắp xếp, cho nên thuận tay mua lại vị trí của rất nhiều người gần đó.

Mà bốn cung nữ xinh đẹp kia cũng kịp thời lấy ra các loại đồ uống rượu, khay ngọc, rượu ngon, trái cây, bánh ngọt gì đó từ trong hộp trữ vật... Cái gì cần có đều có, tóm lại rất thích hợp hưởng dụng vào lúc xem cuộc vui.

Lúc này Khương Vô Tà mới thản nhiên ngồi xuống trên giường êm, thoải mái nhàn nhã chờ đợi trò hay mở màn dưới sự hầu hạ của cung nữ mỹ mạo.

Cử động của Cửu hoảng tử nhắc nhở không ít người. Chịu bỏ ra mấy chục đến trên trăm viên đạo nguyên thạch đến xem cuộc chiến, không ai là kẻ nghèo. Bọn họ dồn dập sai người đi đặt mua vật phẩm, kém nhất cũng phải thay cái ghế mềm để ngồi!

Trong chốc lát, nơi này dường như thành hiện trường xây dựng.

Ố phía đối diện "khu nhất đẳng" Cao Triết nhỏ giọng chế nhạo Yến Phủ:

"Hôm nay nhà giàu nhất Bối quận không có khí thế lắm rồi!"

Yến Phủ đành phải lắc đầu cười khổ.

Bối quận giàu có tại Tề, Yến thị giàu có tại Bối.

Làm dòng chính của Yến thị, đương nhiên, y cũng sống dễ chịu quen rồi.

Lúc bình thường, không biết chừng y còn muốn sắp đặt một phen theo ý mình một lần nữa. Nhưng vị trí bây giờ là do Trọng Huyền Thắng tặng cho y, nếu như y có sắp đặt khác, chẳng phải là tỏ rõ rằng mình xem thường chỗ này sao?

Người thận trọng như y, đương nhiên sẽ không để loại sai lầm này phát sinh.

Nhưng y không biết... Trọng Huyền Thắng đang ước gì được như thết Lúc này, Trọng Huyền Thắng đang lặng lẽ khoe khoang với Khương Vọng:

"Huynh xem kìa, công trình của Diễn võ quán chúng ta cứ được đổi mới như vậy đấy, đều là hàng cao cấp!"

Hắn ta dương dương đắc ý: "Dù sao những danh môn quý tộc bọn họ sẽ không biết xấu hổ mà chuyển ghế về đâu nhỉ?"

Trọng Huyền Béo, huynh cũng là danh môn đấy.

Lông mày Khương Vọng nhảy lên, cuối cùng cũng không nói gì thêm.

Dù sao đây cũng là Diễn võ quán chung của hai người... Có một số việc không cần quá so đo!

Đúng lúc này, lại có một tiếng tuyên: "Hoa Anh cung chủ đến!"

Tam Hoàng nữ Khương Vô Ưu cũng đến rồi!

Giống như lúc Khương Vô Tà đến, tất cả mọi người trong Diễn võ quán lại đứng dậy nghênh đón lần nữa.

Trước đó, Trọng Huyền Thắng đã nghĩ Khương Vô Tà và Khương Vô Khí sẽ đến. Người trước đã từng bại bởi Vương Di Ngô trong cùng cảnh giới, hiện tại Khương Vọng lấy tu vi cùng cảnh giới đánh bại Vương Di Ngô, hắn ta không có khả năng không tới xem một chút.

Mà Khương Vô Khí... Lôi Chiêm Càn là biểu ca của hắn ta, dù sao cũng phải tới chống lưng.

Nhưng việc Hoa Anh cung chủ Khương Vô Ưu hiện thân, hắn ta quả thực không ngờ tới.

Từ trước đến nay, vị Tam hoàng nữ này vốn không thích đến xem mấy chuyện náo nhiệt như thế.

Nhưng cho dù trong lòng nghĩ như thế nào, ngoài mặt hắn ta vẫn thân thiết, chủ động đi lên trước mấy bước để nghênh đón.

Nghe thấy âm thanh tuyên bố, Khương Vọng vốn đang nhắm mắt giả vờ chuẩn bị chiến đấu để trốn tránh việc xã giao, cũng không nhịn được mở mắt nhìn lại.

Từ khi tới Tề Quốc đến nay, Khương Vọng đã từng nghe danh Hoa Anh cung chủ nhưng giờ mới có cơ hội nhìn thấy Khương Vô Ưu lần đầu tiên. Dù sao, nàng ta cũng là vị hoàng nữ duy nhất trong số nhân tuyển có tư cách cạnh tranh long đình. Hắn không thể không tò mò.

Chỉ thấy một nữ nhân cao gầy vô cùng khí thế đi vào Diễn võ quán, nàng lẻ loi một mình, không dẫn tùy tùng nào theo.

Khương Vô Ưu không phải loại nữ tử có dáng vẻ tinh xảo, không có lông mày lá liễu nhỏ nhắn, không có cái miệng anh đảo nhỏ nhắn, không thoa phấn trang điểm. Nhưng ngũ quan vô cùng có khí khái anh hùng, rất ưa nhìn, cũng khiến cho người ta ấn tượng sâu sắc, gặp một lần mà khó quên.

Nàng ta mặc võ phục kiểu dáng đơn giản, thân thể khỏe đẹp cân đối. Tóc dài dứt khoát buộc lên, cái đuôi ngựa được buộc cao rủ xuống ở sau ót.

Mà nàng ta vừa đi vào Diễn võ quán, chỉ hơi đánh giá, ánh mắt đã rơi vào trên người Khương Vọng, nhìn thẳng vào hắn.

Khương Vọng đang nhìn trộm, vô ý thức tránh đi một chút...

Bình Luận (0)
Comment